Cuộc sống của chúng ta là chuỗi những suy nghĩ viễn vông – ảo tưởng và kì vọng hão huyền. Nhưng thật không may, thường thì ta không nhận ra rằng mình đang có những thứ đó trong đầu.
Và nói chung, mơ thì rất đã, nhưng đến khi đời không như mơ, con người ta thưởng ngẩn ngơ không hiểu. Thực tế là thứ vô cùng thú vị, nhưng khi chúng ta mang mơ và thực ra để so sánh, thì mọi thứ bỗng trở nên khập khiễng. Đó là nguyên nhân lớn khiến chúng ta không vui với bản thân, với người khác và cả với cuộc sống này.
Đó cũng là nguyên nhân khiến chúng ta mưu cầu hạnh phúc từ những thứ bên ngoài – người ta thường mơ tưởng về thứ mà họ sẽ có, về danh vọng, về cuộc đời bùng cháy khi mà đã có đầy đủ những thứ vật chất bên ngoài. Thế nhưng, khi họ có mọi thứ (thức ăn, quần áo, mỹ phẩm, người yêu, thậm chí là điểm số…), thì vật chất bỗng trở nên tầm thường và không thể làm họ hạnh phúc như họ vẫn tưởng. Và rồi sai lầm lặp lại: con người ta lại mơ tưởng. Một vòng tròn quay hoài không dứt.
Sau đây là vài ảo tưởng ta hay có: Ta nhìn thấy ai đó với vóc dáng không thể nào chuẩn hơn được nữa và bắt đầu mơ mộng rằng ngày nào đó mình cũng sẽ được như vậy Ta muốn có người yêu để giúp ta thoải mái, hạnh phúc, và yêu ta không điều kiện, phải thật lãng mạn và luôn bên cạnh, chăm sóc bảo vệ ta lúc ta cần. Ta mơ rằng ta có thể hình thành thói quen tốt, không bao giờ thất bại, và luôn sống thật kỉ luật. Ta mong rằng người khác luôn lịch sự với mình, không chạy xe ẩu, không bao giờ nổi quạu, luôn chịu rửa chén, dọn dẹp sau mỗi lần bày bừa. Ta đợi một buổi sáng nhẹ nhàng và tràn đầy năng lượng. Ta mơ rằng mọi người sẽ luôn chăm chú nghe ta chém gió, muốn được nghe những điều ta nói và đáp ứng những gì ta cần. Dĩ nhiên, không phải lúc nào ta cũng biết mình đang mơ mộng hão huyền. Nhưng khi ta bắt đầu bực bội, thất vọng, chán nản hay giận dỗi với người khác và thậm chí với bản thân mình, thì đó là một dấu hiệu rõ ràng cho thấy ta đang có một giấc mơ tan vỡ. Ta bất mãn với bản thân bởi ta không có được những điều như trong giấc mơ ấy: body hoàn hảo, người yêu tuyệt vời, công việc ổn định, giỏi mọi thứ, không bừa bộn, sống lành mạnh, không do dự, và danh tiếng thì nổi lềnh bềnh như một siêu sao màn bạc. Chúng ta thất vọng với người khác bởi họ không được như ta mong đợi: không phải lúc nào họ cũng tử tế với ta, vui vẻ và không bao giờ giận dữ, quan tâm mọi người, không bao giờ khiếm nhã, ngó lơ người khác, luôn đúng giờ, hay đơn giản chỉ là biết giữ vệ sinh sạch sẽ mọi lúc mọi nơi… Chúng ta bất mãn với cuộc sống bời những điều mơ mộng về đời thực thường luôn hão huyền: ta mong rằng thời tiết được ổn định hơn, rằng có được ngồi nhà đẹp hơn cùng với công việc ngon lành, rằng luôn được là cái “cái rốn của vũ trụ”, của niềm vui và những thú vị trên đời này, rằng mọi người xung quanh ta đều yêu quý và xem ta là người quan trọng nhất, là người tuyệt vời nhất... và ta mơ rằng những thứ tuyệt vời nhất trần đời sẽ chẳng bao giờ thay đổi. Sự hài lòng chỉ có được khi ta để những ảo tưởng ra đi. Đời thực đã đủ đẹp mà không cần những ước mơ ấy. Bản thân mỗi người chúng ta đã quá tuyệt vời rồi. Hãy để những giấc mơ bay đi. Vậy phải làm thế nào để buông bỏ những điều không tưởng đó? Đầu tiên là phải nhận biết về những điều ấy đã. Nhìn bản thân mơ tưởng viễn vông, nhận thức rõ ràng điều đang xảy ra và biết rằng mình không cần những giấc mơ này. Cứ buông bỏ. Nhìn thẳng vào thực tại, và nhận ra sự tuyệt vời của cuộc sống. Cuộc sống, như nó vốn có, và hoàn toàn không chút viễn tưởng nào. Ta chỉ cần học cách nhìn mà thôi. Bước hành động: Mỗi khi thất vọng, nản lòng, không vui, giận dữ hay căng thẳng, hãy viết ra bạn đang mơ tưởng viễn vông điều gì, để mỗi lần có cảm giác ấy thì lại nhìn vào. Hãy tập buông bỏ đi.