Nhóm dịch: Masta4ever
Nguồn: Mê truyện
Share by HTC - Kiemgioi
Vương Tử Quân nghỉ ngơi trong phòng của mình ở khách sạn Thiền Duyên, hắn cảm thấy có hơi khát và giật mình tỉnh lại. Hắn uống hai ly nước sôi để nguội ở trong phòng khách sạn, cuối cùng mới xem như hoàn toàn tỉnh táo.
Vương Tử Quân ngồi trên ghế sa lông và bắt đầu hút thuốc, bắt đầu trầm ngâm. Dù bọn họ đã chuẩn bị kỹ càng hành trình đến thành phố Thiền Duyên lần này, thế nhưng nhìn vào tình huống hiện tại, chỉ sợ tất cả không lạc quan như mình mong muốn.
Thành phố Thiền Duyên cũng không phải là không có tiền, nhưng nhìn vào thái độ của bọn họ, hắn thấy đối phương không phải không nhiệt tình với đường cao tốc, mà là bài xích. Vương Tử Quân gnhix đến tình huống mình nói chuyện với Tề Tự Tuyển mà Long Triều Hải đứng lên bày tỏ thái độ, thế là trong lòng có chút bức bối.
Tề Tự Tuyển vì sao lại bài xích một hạng mục có lợi cho đôi bên như thế này?
Khi Vương Tử Quân đang trầm ngâm thì tiếng gõ cửa khẽ vang lên, tiếng gõ cửa rất khẽ, nếu như Vương Tử Quân không ngồi trong phòng khách thì căn bản không nghe thấy được.
- Mời vào.
Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói.
Người đẩy cửa đi vào chính là Đổng Trí Tân, phía sau hắn chính là thư ký trưởng Kim Điền Lạc. Khi thấy Vương Tử Quân ngồi trên ghế sa lông, Kim Điền Lạc chợt khẽ nói:
- Bí thư Vương, ngài nghỉ ngơi thế nào rồi?
- Cũng không tệ lắm.
Vương Tử Quân khoát tay áo với Kim Điền Lạc, tỏ ý cho hai người ngồi xuống, sau đó mới trầm giọng nói:
- Thành phố Thiền Duyên bên kia có nói khi nào thì họp mặt trao đổi với chúng ta không?
- Còn không có, nhưng chủ tịch Hà đã liên hệ với bí thư Trương của bọn họ, có lẽ không phải là hôm nay thì là ngày mai.
Kim Điền Lạc trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng thoải mái báo cáo với Vương Tử Quân.
- Ừ!
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, sau đó hắn quay sang nói với Kim Điền Lạc:
- Thư ký trưởng Kim, anh cảm thấy chúng ta có nhiều khả năng thuyết phục thành phố Thiền Duyên không?
Kim Điền Lạc là người thông minh, hắn tất nhiên nhìn thấy rõ ràng sự việc đang tiến triển thế nào, dù Vương Tử Quân không hỏi thì hắn cũng chuẩn bị nói ra ý kiến của mình. Sau khi trầm ngâm một chút thì Kim Điền Lạc nói:
- Bí thư Vương, có lẽ khả năng không lớn.
Vương Tử Quân không nói gì, hắn chỉ lẳng lặng chờ Kim Điền Lạc tiếp tục lên tiếng. Sau đó Kim Điền Lạc nói:
- Bí thư Vương, nếu so sánh với thành phố Tam Hồ thì thành phố Thiền Duyên căn bản không quá nóng lòng bức thiết với đường cao tốc, dù sao bọn họ cũng chỉ cách thành phố Sơn Viên hai giờ xe, nếu như trên đường ít xe, chỉ sợ chạy nửa giờ cũng đã đến thành phố Sơn Viên. Hơn nữa hai năm tới tỉnh Sơn Nam sẽ bắt đầu nhiệm kỳ mới, bí thư Tề thật sự có hy vọng đề bạt, dưới tình huống đại cục như vậy thì bí thư Tề sẽ không hy vọng...
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn không những hiểu ý của Kim Điền Lạc, hắn biết chắc lúc này Tề Tự Tuyển cũng không phải là chĩa vào mình. Thế nhưng dù Tề Tự Tuyển có ý gì, nó cũng ảnh hưởng rất lớn đến Vương Tử Quân vào giai đoạn hiện tại.
Kim Điền Lạc nhìn Vương Tử Quân không nói lời nào, hắn và Đổng Trí Tân cũng dần trở nên nghiêm túc. Hai người bọn họ luôn ở bên cạnh lãnh đạo, có thể nói đã hiểu rất rõ bốc cục của Vương Tử Quân ở hạng mục làm đường cao tốc lần này, nếu đường cao tốc làm không xong, nó sẽ ảnh hưởng rất lớn đến bí thư Vương ở thành phố La Nam.
- Tút tút tút.
Khi Vương Tử Quân đang chần chừ thì điện thoại của Đổng Trí Tân vang lên, hắn nhìn thoáng qua dãy số gọi đến rồi nghe máy.
- Chào anh, tôi là Đổng Trí Tân.
Đổng Trí Tân bước nhanh ra cửa rồi bấm nút nghe.
- Chào trưởng phòng Đổng, tôi là Tiểu Triệu của thành phố Thiền Duyên, bí thư Trương của chúng tôi hỏi xem lúc này bí thư Vương có rảnh không?
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của một người cán bộ trẻ tuổi.
Sau khi nghe được âm thanh này thì Đổng Trí Tân cũng không trả lời ngay, hắn nói chờ một tiếng, sau đó nhanh chóng thông báo với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu với Đổng Trí Tân, lúc này Đổng Trí Tân mới nói với đầu dây bên kia. Ba phút sau có tiếng gõ cửa vang lên.
- Bí thư Vương, ngài nghỉ ngơi thế nào? Thành phố Thiền Duyên chúng tôi có chút đơn sơ, có gì không phải mong bí thư Vương bỏ quá cho. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL
Trương Lượng Quân với gương mặt tràn đầy nụ cười nhiệt tình, hắn vừa vào cửa thì dùng giọng nhiệt tình nói với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân đứng lên bắt tay với Triệu Tứ Quân, sau đó nói:
- Bí thư Trương quá khách khí rồi, vừa nãy tôi vừa nói chuyện với thư ký trưởng Kim, chỉ điểm học tập thành phố Thiền Duyên, sau khi quay về cũng nên cải tạo khách sạn ở La Nam mới được.
Hai người nói chuyện rồi ngồi xuống ghế sa lông, khi Đổng Trí Tân chẩn bị rót trà cho hai người, giám đốc khách sạn ở bên cạnh đã nhanh chóng cầm lấy ấm.
Trương Lượng Quân khách khí nói vài câu với Vương Tử Quân, lúc này mới thay đổi chủ đề:
- Bí thư Vương, vừa rồi bí thư Tề tự mình gọi điện thoại đến, nói là để tôi nói lời xin lỗi với ngài. Bí thư Tề vốn muốn tự mình đến, tự mình đưa bí thư Vương đi xem xét những biến hóa ở thành phố Thiền Duyên, thế nhưng có câu kế hoạch không thể nào không thay đổi. Nửa giờ trước tỉnh ủy gọi điện thoại đến, nói lãnh đạo tỉnh ủy yêu cầu bí thư Tề về tỉnh thành một chuyến.
- Bí thư Tề thật sự quá khách khí rồi, chúng tôi đến đây vốn đã đủ quấy rầy thành phố Thiền Duyên, nếu như làm trễ nãi công tác của bí thư Tề, như vậy cũng làm cho tôi cảm thấy không yên.
Vương Tử Quân tuy không rõ những lời của Trương Lượng Quân là thật hay giả, thế nhưng lời nói của hắn lại cực kỳ chân thành.
Phản ứng của Vương Tử Quân thật sự nằm trong dự đoán của Trương Lượng Quân, hai người bọn họ dùng giọng vui vẻ nói đến tình hữu nghị giữa hai thành phố, sau đó Trương Lượng Quân bắt đầu đưa Vương Tử Quân đi thăm vài hạng mục ở thành phố Thiền Duyên.
Trong quá trình đi thăm thú thì Trương Lượng Quân tỏ ra cực kỳ nhiệt tình, thế nhưng chỉ cần hỏi khi nào bí thư Tề Tự Tuyển quay về hoặc khi nào chủ tịch Long Triều Hải có thời gian rảnh, hắn luôn mở miệng nói lái sang chuyện khác, nhanh chóng thay đổi chủ đề.
Sau bữa cơm tối thì nhóm người Vương Tử Quân quay về phòng mình, hắn còn chưa kịp ngồi xuống thì điện thoại trong phòng đã vang lên. Trương Lượng Quân không chờ Đổng Trí Tân ra tay, hắn nhanh chóng nói với Vương Tử Quân:
- Bí thư Vương, vừa rồi khi ngài dùng cơm thì bí thư Tề gọi điện thoại đến, nói là sau khi ngài về phòng sẽ gọi điện thoại, lúc này có lẽ là bí thư Tề gọi đến.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn nhấc điện thoại lên. Quả nhiên người gọi đến là bí thư Tề, sau khi nối máy thì Tề Tự Tuyển cười nói:
- Chào bí thư Vương, tôi là Tề Tự Tuyển.
- Thật sự xấu hổ quá, vốn muốn uống vài ly với bí thư Vương, thế nhưng sự việc biến hóa quá nhanh. Trưởng phòng Hứa gọi điện thoại đến nói tôi và chủ tịch Long nhanh chóng về tỉnh báo cáo công tác, bây giờ mới báo cáo xong.