Nhóm dịch: Masta4ever
Nguồn: Mê truyện
Share by HTC - Kiemgioi
Hai năm sau chính là nhiệm kỳ mới, trong thời gian đó sẽ có một nhóm lớn cán bộ ở tỉnh Sơn Nam được điều chỉnh. Tuy còn những hai năm nhưng Tề Tự Tuyển đã nhắm vào đó từ bây giờ, hắn muốn tìm cho mình một vị trí cho mình trong lúc điều chỉnh. Long Triều Hải cũng có tính toán riêng, hắn muốn tiếp nhận vị trí bí thư của Tề Tự Tuyển.
Tuy hai người đều không nói gì ở trên sự kiện này, thế nhưng hiểu rõ tâm tư của nhau. Cũng vì nguyên nhân này mà hai người dạo này ít va chạm với nhau, ngược lại càng hợp tác thêm mạnh mẽ hơn.
Thành phố La Nam phát triển kinh tế rất kém, Vương Tử Quân cũng là một vị bí thư trẻ tuổi với lý lịch mỏng, Tề Tự Tuyển không xem đó là đối thủ của mình. Đối thủ trong lòng hắn vào lúc này chính là người thành phố Tam Hồ.
Tuy Lâm Trường Công về hưu đã là chuyện như ván đóng thuyền nhưng Triệu Bảo Lâm đã là chủ tịch thành phố Tam Hồ được bảy năm, nếu như đối phương có thể cho ra thành tích lớn vào thời gian này, chỉ sợ sẽ là một đối thủ lớn cho bất kỳ một ai.
Đối thủ cần phải được xử lý ngay từ đầu, mà thành phố Thiền Duyên có hoàn cảnh giao thông tốt hơn thành phố Tam Hồ, dù không có đường cao tốc nhưng ưu thế địa lý ở ngay bên cạnh thành phố Sơn Viên, thế cho nên được hưởng thụ nhiều ưu đãi khi ở bên cạnh trung tâm kinh tế chính trị của tỉnh Sơn Nam. Lúc này nếu hoàn thành đường cao tốc, chỉ sợ thành phố Tam Hồ sẽ có lợi hơn Thiền Duyên, nếu bọn họ có thể làm ra thành tích gì đó trong thời gian hai năm tới, như vậy sẽ cực kỳ không có lợi cho đám người thành phố Thiền Duyên bọn họ.
Chỉ sợ rằng khi đó Tề Tự Tuyển và Long Triều Hải sẽ không ai có thể nhúc nhích, hai người bọn họ sẽ phải tiếp tục phấn đấu ở thành phố Thiền Duyên thêm vài năm, thậm chí là mãi cho đến khi về hưu.
Tề Tự Tuyển chợt lóe lên ý nghĩ như vậy, thật ra hắn cũng đã hạ quyết tâm, vừa rồi hỏi chủ tịch Long Triều Hải cũng chỉ muốn xem xét đối phương có cùng tâm cùng đức với mình hay không. Trước đó hắn chỉ sợ Long Triều Hải không nhìn thấy rõ tình thế, thế nhưng bây giờ tất cả lo nghĩ đã tan biến.
- Chủ tịch Long, lúc này hạng mục ở thành phố chúng ta thật sự là quá nhiều, không có thời gian vùi đầu vào quá trình làm đường cao tốc, thế nên tốt nhất chúng ta nên làm tốt công tác của chính mình thì hay hơn.
Tề Tự Tuyển cuối cùng cũng cho ra một định tính, Long Triều Hải ở bên cạnh cũng nhanh chóng nở nụ cuời.
Trong phòng lớn nhất của khách sạn Thiền Duyên, Tề Tự Tuyển và Long Triều Hải nhiệt tình bắt tay Vương Tử Quân, hai người đều nở nụ cười sáng lạn. Khi bắt tay với Vương Tử Quân lại càng dùng sức khá mạnh. Truyện được copy tại Truyện FULL
Bí thư thị ủy và chủ tịch thành phố cùng đến tiếp đãi khách, tất nhiên khách sạn Thiền Duyên sẽ phải cực lực ứng phó, chỉ sau mười phút thì thức ăn đã được dọn lên đầy một bàn lớn.
Vương Tử Quân bắt tay với Tề Tự Tuyển, hắn cảm thấy sự việc hôm nay chỉ sợ khó khăn hơn mình tưởng tượng rất nhiều. Chỉ là trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ, thế nhưng vẻ mặt hắn vẫn không chút biến đổi.
- Bí thư Vương, chào mừng anh đến với thành phố Thiền Duyên, anh đến thật sự làm vẻ vang cho nhóm kẻ hèn chúng tôi.
Tề Tự Tuyển là bí thư thị ủy thành phố Thiền Duyên, hắn là người đầu tiên nâng ly lên cười ha hả nói với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân cũng nâng ly rượu lên nói:
- Bí thư Tề, nếu nói thẳng ra thì chúng tôi là người mạo muội, nhưng thành phố Thiền Duyên là đầu tàu phát triển kinh tế của cả tỉnh, lãnh đạo tỉnh lại luôn cường điệu về kinh nghiệm phát triển kinh tế của thành phố Thiền Duyên, thế cho nên lúc này chúng tôi mới đến để học tập. Chúng tôi đã làm phiền hai vị lãnh đạo, thế nhưng nếu không đến đây, thật sự không tìm ra nơi nào thích hợp hơn.
Vương Tử Quân nói làm cho Tề Tự Tuyển cảm thấy rất vui vẻ. Hắn là bí thư thị ủy, mỗi ngày đều nghe không ít lời nịnh nọt, lời nói của Vương Tử Quân cũng không mạnh hơn những người kia được bao nhiêu, thế nhưng hắn lại cảm thấy rất vui vẻ, chủ yếu là vì thân phận của Vương Tử Quân.
Tề Tự Tuyển là bí thư thị ủy, Vương Tử Quân cũng là bí thư thị ủy, tuy thành phố La Nam rất nghèo, thế nhưng cấp bậc bí thư của người ta cũng không kém hắn.
Mở màn thuận lợi thế cho nên bầu không khí bữa tiệc càng thêm hài hòa, chẳng qua hai bên đều không nói đến chuyện hợp tác, chủ yếu nói ra những việc hay việc lạ trong tỉnh, thế là tiếng cười vang lên rất rộn rã.
- Bí thư Vương, cậu thật sự rất giỏi, ai cũng nhìn thấy thành phố Đông Bộ phát triển mạnh mẽ như thế nào.
Tề Tự Tuyển uống vài ly rượu thì mặt mày có hơi đỏ lên.
Vương Tử Quân không biết có phải Tề Tự Tuyển đã uống quá nhiều hay không, thế nhưng hắn biết Tề Tự Tuyển có thể trở thành một bí thư thị ủy trong tỉnh Sơn Nam, tuyệt đối không phải là một người vì uống vài ly rượu mà nói ra những lời từ tận trong lòng mình.
Vương Tử Quân cười cười cụng ly với Tề Tự Tuyển rồi nói:
- Thành phố Đông Bộ phát triển mạnh mẽ đó là kết quả cùng chung cố gắng của bí thư Tiết và bí thư Đổng, anh nói như vậy thật sự làm cho tôi đỏ mặt xấu hổ.
- Hì hì, bí thư Vương, tôi lớn tuổi hơn cậu, lúc này coi như khách khí gọi cậu một tiếng em. Có câu quần chúng mắt sáng như tuyết, rốt cuộc là công lao của ai thì chúng ta đều hiểu rõ, nếu như không phải cậu tạo ra căn cơ thì kẻ chiếm tiện nghi bây giờ có thể thoải mái vui sướng như thế sao?
Tề Tự Tuyển ôm cổ bá vai Vương Tử Quân rồi lớn tiếng nói.
Vương Tử Quân cười cười, hắn không nói gì, chỉ nâng ly rượu lên nói:
- Anh Tề, chúng ta uống một ly, sự việc trước kia tôi cũng không muốn nhắc lại, lần này tôi đến đây chủ yếu là vì muốn thương lượng với anh một chuyện.
- Cậu cứ nói đi, chỉ cần anh có thể hoàn thành, sẽ tuyệt đối không làm kẻ hèn nhát.
Tề Tự Tuyển nói rồi dùng tay vỗ mạnh lên ngực mình.
- Bí thư Tề, lúc này trong nước đang đẩy mạnh xây dựng đường cao tốc, có têể thấy được đường cao tốc chính là chìa khóa để cho các thành phố phát triển kinh tế và chắp cánh bay cao. Bây giờ ba thành phố phía tây của tỉnh Sơn Nam chúng ta còn chưa có đường cao tốc, nếu như chờ sở giao thông tỉnh Sơn Nam thống nhất quy hoạch thì còn không biết đến bao giờ...
Long Triều Hải cũng không chờ Vương Tử Quân nói hết lời, hắn nâng ly lên nói:
- Bí thư Vương, hôm nay anh cần phải chịu phạt, vừa rồi uống rượu đã nói trước rồi, hôm nay chỉ nói những chuyện đề cao cảm tình, không nói đến chuyện công.
Vương Tử Quân nhìn nụ cười sáng lạn của Long Triều Hải, hắn cũng nâng ly rượu lên, tuy hắn còn chưa nói hết lời nhưng lại nhận được đáp án quá rõ ràng.
Bữa tiệc rượu ngoài chút âm thanh không hài hòa vừa rồi thì căn bản không có gì khác không phù hợp. Sau khi uống thêm vài ly rượu đế thì Vương Tử Quân cảm thấy đầu óc mình có vài phần men say. Thế nhưng gần đây tửu lượng của hắn dần tăng tiến, thế cho nên cũng không quá mất mặt.