Bốn chữ điều chỉnh nhân sự làm cho Lý Quý Niên phải trừng mắt, hắn đặt pho tượng trâu lên bàn, sau đó khoát tay với thư ký, tỏ ý cho đối phương ra ngoài.
Thư ký khẽ gật đầu, hắn định đi ra ngoài thì nghe thấy tiếng gõ cửa. Khi nghe được âm thanh này thì hắn không khỏi sững sờ, trong lòng thầm nghĩ ai lại không hiểu quy củ như vậy, không thông qua chính mình mà gõ cửa phòng chủ tịch Lý sao?
Khi mở cửa ra thì thư ký định xụ mặt xuống, thế nhưng khi thấy người đi đến thì hắn nhanh chóng nở nụ cười.
- Bí thư Vương.
Thư ký khẽ lên tiếng, ngay sau đó lại nói với Lý Quý Niên:
- Chủ tịch Lý, bí thư Vương đến.
Lý Quý Niên thật sự không ngờ Vương Tử Quân lại đến phòng làm việc của mình, hắn vội vàng đứng lên rồi nói:
- Bí thư, ngài thật sự làm tôi trở tay không kịp, mời ngài ngồi.
Vương Tử Quân cười cười với Lý Quý Niên, sau đó hắn ngồi xuống ghế sa lông rồi nói:
- Đều nói phòng làm việc của chủ tịch Lý sắp xếp rất bất phàm, vì vậy nên tôi đến lấy chút kinh nghiệm.
Lý Quý Niên tất nhiên hiểu Vương Tử Quân cũng không phải đến lấy kinh nghiệm, nhưng sau khi nghe thấy đối phương lấy cớ như vậy thì vội vàng dùng giọng khiêm tốn nói:
- Phòng của tôi cũng chỉ là tự mình sắp xếp, nếu nói như vậy cũng làm tôi cảm thấy đỏ mặt xấu hổ.
Thư ký rất biết điều, hắn biết rõ bí thư thị ủy đã đến đây, tuyệt đối không phải vì nói những chuyện nhỏ nhặt như vậy, nếu hắn ở lại thì tuyệt đối là tự tìm phiền phức. Vì vậy hắn bưng lên cho Vương Tử Quân một ly trà, sau đó nhanh chóng rời đi.
- Tiểu tử rất tốt, rất nhanh trí. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Vương Tử Quân khẽ đưa mắt nhìn cánh cửa phòng được thư ký đóng lại, sau đó hắn lên tiếng tán dương với Lý Quý Niên.
Lý Quý Niên cười cười, hắn nhìn gương mặt trẻ tuổi của Vương Tử Quân, thầm nghĩ anh không phải là một tiểu tử sao? Thế nhưng hắn vẫn phải mở lời khiêm tốn đối với lời nói của Vương Tử Quân:
- Làm việc có chút nóng vội, thế nhưng cũng gắng gượng xem là một nhân tài, chẳng qua không thể nào so sánh được với Trí Tân.
- Ha ha ha, tôi cũng chỉ là tạm thời bắt lính, sao có thể để cho Trí Tân mãi là thư ký cho tôi được? Chúng ta cũng không thể để cho nhân tài không được trọng dụng.
Vương Tử Quân nâng ly trà lên uống một ngụm, sau đó cười nói:
- Chủ tịch Lý, vì hội nghị kinh tế toàn tỉnh mà làm anh phải vất vả đi lại một chuyến.
- Không đi thật sự không được.
Lý Quý Niên nhìn Vương Tử Quân rồi thở dài một hơi nói.
Hai người hàn huyên vài câu về phương diện kinh tế, sau đó Vương Tử Quân đột nhiên nói:
- Chủ tịch Lý, thành phố La Nam chúng ta muốn phát triển, như vậy tư tưởng của cán bộ cần phải có sự thay đổi. Đồng thời cần phải bồi dưỡng một nhóm cán bộ điển hình trong số cán bộ hiện hữu.
Hai mắt Lý Quý Niên chợt híp lại, hắn nhìn mặt Vương Tử Quân rồi cười hỏi:
- Bí thư Vương nói rất đúng, chúng ta nếu muốn thành phố La Nam phát triển, nếu chỉ dựa vào vài người chúng ta căn bản là không đủ, chúng ta cần một đội ngũ có tầm mắt thoáng đạt, như vậy mới có thể đảm bảo cho sự phát triển kinh tế của thành phố được.
Hai người cùng nở nụ cười, xem như có quan điểm tương đồng nhau ở phương diện này, thế cho nên cảm thấy rất vui vẻ. Vương Tử Quân nhìn gương mặt tươi cười của Lý Quý Niên, hắn đột nhiên nói:
- Chủ tịch Lý, tuổi tác của trưởng phòng tài chính Mộc Lâm đ*o đã khá cao, theo tôi thấy thì nên đưa anh ấy sang mặt trận tổ quốc thành phố. Bây giờ công tác của phòng tài chính nên để cho phó phòng Nhâm Trường Thanh chủ trì, anh thấy thế nào?
Lý Quý Niên chợt sững sờ, hai mắt càng híp lại vài phần. Mộc Lâm đ*o chính là người năm xưa Trình Tự Học để lại, hắn là một chủ tịch thành phố đôi khi chỉ huy bất động. Là một chủ tịch thành phố thì quan trọng nhất chính là quyền tài chính, nếu không nắm được phòng tài chính, như vậy Lý Quý Niên sẽ cảm thấy rất ngột ngạt.
Lý Quý Niên đối mặt với tình huống này cũng không có biện pháp gì, hắn tuy cảm thấy rất nhức răng với Mộc Lâm đ*o, nhưng người này được Trình Tự Học chống lưng, hắn muốn vung tay đổi người cũng căn bản là không được.
Lúc này Vương Tử Quân ném ra miếng mồi làm cho Lý Quý Niên cảm thấy cực kỳ động tâm, nhưng hắn biết rõ Vương Tử Quân sẽ tuyệt đối không cho riêng mình nếm lợi. Bí thư Vương cho ra điều kiện động tâm như vậy, yêu cầu ngược lại chỉ sợ cũng không thấp.
Lý Quý Niên trở nên trầm ngâm, hắn không nói gì, chỉ nhìn Vương Tử Quân, chờ Vương Tử Quân nói tiếp.
Vương Tử Quân nhìn bộ dạng của Lý Quý Niên, sau đó dùng giọng nhàn nhạt nói:
- Đồng chí Hà Tiến Chung đảm nhiệm vị trí cục trưởng cục công an tuy công tác rất rõ nét, nhưng như vậy rõ ràng vẫn có chút bất công với đồng chí có năng lực này. Nếu muốn tiến lên nắm quyền một phương, còn cần phải rèn luyện thêm trên cương vị khác, chủ tịch Lý thấy thế nào?
Thì ra là bí thư Vương muốn động vào vị trí cục trưởng cục công an, hèn gì mới tình nguyện ném vị trí trưởng phòng tài chính cho mình quyết định. Khoảnh khắc này Lý Quý Niên đã suy nghĩ rất nhiều. Tuy hắn cảm thấy nắm trong tay vị trí trưởng phòng tài chính thì thực lực của mình tăng lên rất nhiều, thế nhưng từ sâu trong lòng lại không muốn thế lực của Vương Tử Quân được mở rộng ở thành phố La Nam.
Bí thư Vương này thật sự quá lợi hại.
Nếu như để cho Vương Tử Quân dần thu quyền lực vào trong tay, điều này thật sự không có gì tốt với Lý Quý Niên. Lúc này điều Lý Quý Niên cần chính là cân đối quyền lực, hắn mong muốn mình có thể đạt được càng nhiều ích lợi càng tốt.
- Bí thư Vương, đồng chí Hà Tiến Chung công tác có danh tiếng ở cục công an, nếu như chúng ta đưa anh ấy đến đơn vị khác, chỉ sợ sẽ không tốt lắm.
Vương Tử Quân nghe lời nói của Lý Quý Niên, sao hắn không hiểu đối phương đang nghĩ gì? Hắn nhìn gương mặt tươi cười của đối phương, trong lòng không khỏi cười lạnh, vẻ mặt hắn căn bản không chút biểu cảm, hắn nói:
- Có gì không tốt.
Lý Quý Niên thật sự không ngờ Vương Tử Quân lại hỏi thẳng thừng như vậy, thế nên lúc này cũng không biết trả lời thế nào. Nhưng Lý Quý Niên dù sao cũng là Lý Quý Niên, hắn trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói:
- Tôi chỉ sợ các đồng chí khác có ý kiến.
Vương Tử Quân cười cười nói:
- Có ý kiến là rất bình thường, nếu như trong một ban ngành không có ý kiến bất đồng, như vậy mới là không bình thường. Mâu thuẫn dù sao cũng là tốt, cũng có thể thúc đẩy ban ngành phát triển.
- Chủ tịch Lý, chúng ta là lãnh đạo hai khối đảng ủy chính quyền, các đồng chí khác có thể lên tiếng, thế nhưng hai người chúng ta nhất định phải đứng trên phương diện có lợi cho sự phát triển của thành phố La Nam, phải cố gắng đẩy mạnh các hạng mục công tác có lợi cho sự phát triển của La Nam.
Vương Tử Quân nói đến chữ hai người thì nhìn chằm chằm vào Lý Quý Niên, hắn đã nói rõ ý nghĩ của mình, hắn tin Lý Quý Niên sẽ hiểu. Cuối cùng Lý Quý Niên lựa chọn thế nào, đó là chuyện của đối phương.