Lý Quý Niên tất nhiên hiểu ý của Vương Tử Quân, hắn chợt cảm thấy có chút cảm giác lùi bước trước mặt Vương Tử Quân. Nhưng hắn nghĩ đến những tính toán của mình, hắn cười nói:
- Bí thư Vương nói đúng, nhưng tôi cảm thấy trong lúc công tác cần phải nghe thêm ý kiến của các đồng chí khác.
- Tốt lắm, tôi tôn trọng ý kiến của chủ tịch Lý.
Vương Tử Quân đứng lên, hắn nhìn đồng hồ treo tường, sau đó trầm giọng nói:
- Đã đến giờ rồi, chủ tịch Lý, chúng ta đến phòng họp thôi.
Lý Quý Niên nhìn hình bóng của Vương Tử Quân, trong lòng chợt xuất hiện một khoảng bóng tối, nhưng hắn vẫn kiên trì ý nghĩ của mình. Tuy vị trí trưởng phòng tổ chức là rất hấp dẫn, thế nhưng hắn vẫn rất coi trọng phương diện cân đối quyền lực.
Không cho phép bên nào độc tài, như vậy mới có lợi cho quyền lên tiếng của Lý Quý Niên ở thành phố La Nam. Lúc này Vương Tử Quân đã từng bước đứng vững bàn chân, nếu như để cho đối phương nắm bắt vị trí cục trưởng cục công an, như vậy Lục Ngọc Hùng sẽ dễ dàng bị đánh văng.
Đây tuyệt đối là tình huống không thể cho phép xảy ra.
Vương Tử Quân rời khỏi phòng làm việc của Lý Quý Niên, hắn cũng không sinh ra cảm giác tức giận. Hắn cảm thấy phối hợp với Lý Quý Niên thì sẽ càng tốt, nhưng nếu Lý Quý Niên không tiếp thu, như vậy hắn sẽ áp dụng thủ đoạn của mình.
Trên đời không có gió lọt tường, những lời này áp dụng ở thành phố La Nam là cực kỳ đúng đắn. Sau khi nghe nói hội nghị thường ủy bàn về vấn đề nhân sự thì có rất nhiều người ngồi không yên, dù sao đây cũng là hội nghị nghiên cứu vấn đề nhân sự đầu tiên của Vương Tử Quân ở thành phố La Nam.
Rất nhiều điện thoại của nhiều người trở nên bận rộn, không ít người vì vận mệnh của mình mà chạy đi chạy lại, thế nhưng dù bọn họ có làm gì cũng không thể thay đổi được thời gian tổ chức hội nghị.
Các vị thường ủy thành phố La Nam vì có chút vội vàng mà căn bản cũng không đến đông đủ, khi Vương Tử Quân đến phòng họp, bên trong có chín vị thường ủy bao gồm chủ tịch Lý Quý Niên, phó bí thư thị ủy Lục Ngọc Hùng, Trương Hợp Tuân và nhóm người phó chủ tịch thường vụ Hà Khởi Duệ đang chờ bên trong.
Bầu không khí lúc bắt đầu hội nghị thường ủy là rất tốt, nhưng thật ra thần kinh của mỗi người luôn căng thẳng. Đây là hội nghị nghiên cứu về vấn đề nhân sự, hơn nữa lại là hội nghị thường ủy đầu tiên của Vương Tử Quân khi làm bí thư thị ủy La Nam. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Ngay từ đầu hội nghị cũng không nhắc đến vấn đề nhân sự, chỉ nói đến vài phương diện kiến thiết phát triển kinh tế thành phố La Nam. Những phương diện này căn bản đã được quy hoạch khá rõ ràng, cũng không tốn nhiều thời gian, cũng không co gì khó xử.
Khi từng chương trình hội nghị được thông qua, bầu không khí hội nghị vốn có chút thoải mái đã nhanh chóng trở nên nghiêm túc. Sau khi tiến vào đề tài thảo luận nhân sự, Vương Tử Quân mở bút ra, hắn là người đầu tiên nói:
- Xây dựng một đội ngũ cán bộ tố chất cao vẫn là trọng điểm công tác của chúng ta, hơn nữa cũng là khó khăn cần đối mặt. Tôi cảm thấy trong đội ngũ cán bộ của thành phố La Nam chúng ta cũng không phải thiếu nhân tài, thế nhưng phương diện bồi dưỡng nhân tài lại có chút khiếm khuyết.
- Vì vậy lần này chúng ta tiến hành điều chỉnh nhân sự với biên độ nhỏ, chính là tiến thêm một bước ở phương diện tăng cường nhân tài. Trưởng phòng Tôn, anh nói ra phương án bồi dưỡng trọng điểm của phòng tổ chức cho mọi người cùng thảo luận.
Tôn Chiêu Hi biết bây gời mình không thể không tiến lên, thế là hắn không dám chậm trễ, vội vàng lật sổ nói:
- Dựa theo yêu cầu bồi dưỡng tính toàn cục cho cán bộ nhân tài, tổ chức đã suy xét và sàng lọc, quyết định tiến hành điều chỉnh và bồi dưỡng trọng điểm tính toàn cục của các cán bộ sau.
- Hà Tiến Chung, hiện giữ chức cục trưởng cục công an, điều chỉnh làm trưởng phòng khoa học công nghệ.
- Tiền Mịch Bồi, trưởng phòng xây dựng, điều nhiệm làm trưởng phòng lao động thương binh xã hội.
- Lưu Sướng Lăng, hiện giữ chức...
Danh sách Tôn Chiêu Hi nói ra gồm năm người, thế nhưng điều làm cho mọi người chú ý chính là vị trí cục trưởng cục công an của Hà Tiến Chung. Lúc này Hà Tiến Chung bị điều nhiệm từ cục công an đến phòng khoa học công nghệ, điều này làm cho nhiều người cảm thấy không rét mà run.
Lý Quý Niên nghe thấy chức vụ trưởng phòng tài chính không nằm trong danh sách thì trong lòng có chút cảm giác thất lạc, thế nhưng ngay sau đó hắn lại ném cảm giác này qua đầu. Tuy phòng tài chính rất hấp dẫn với hắn, thế nhưng hắn lại coi trọng công tác cân bằng thế cục hơn.
Lý Quý Niên không thể để cho Vương Tử Quân nắm chặt và bóp chết Lục Ngọc Hùng, đây chính là đạo lý của Lý Quý Niên, chỉ khi nào hai người kia được cân đối thì hắn mới có thể sống thoải mái.
- Các đồng chí, các vị có ý kiến gì với danh sách này, có thể tự nhiên phát biểu ý kiến.
Vương Tử Quân nhìn thoáng qua bốn phía rồi trầm giọng nói.
- Bí thư Vương, tôi rất đồng ý với phương án bồi dưỡng tính toàn cục cho cán bộ, thế nhưng điều nhiệm đồng chí Hà Tiến Chung từ vị trí cục trưởng cục công an sang trưởng phòng khoa học công nghệ thì rõ ràng là tài lớn dùng vào việc nhỏ.
Phó chủ tịch thường ủy Lý Bí Hầu là người đầu tiên trầm giọng lên tiếng.
Lý Bí Hầu mở miệng giống như một mở đầu, ngay sau đó trưởng phòng tuyên truyền Lữ Hâm Sâm đã trầm giọng nói:
- Bí thư Vương, tôi đồng ý với ý kiến của chủ tịch Lý, cục trưởng Hà những năm nay công tác rất tốt, tôi cảm thấy anh ấy nên tiếp tục là cục trưởng cục công an.
Lúc bắt đầu chỉ có hai vị thường ủy phản đối, sau khi hai người bọn họ nói xong thì phó bí thư thị ủy kiêm bí thư ủy ban kỷ luật Trương Hợp Tuân mở miệng nói:
- Điều này thật sự cần phải quan tâm.
Phó bí thư thị ủy Trương Hợp Tuân là người rất có độ nặng trong nhóm thường ủy thị ủy, hắn mở miệng giống như bịt kín đường ra của Vương Tử Quân. Lý Quý Niên nhìn vẻ mặ căng cứng của Lục Ngọc Hùng, thầm nghĩ lựa chọn của mình là không sai.
- Tôi không đồng ý với ý kiến của bí thư Trương...
Hà Khởi Duệ thấy Trương Hợp Tuân mở miệng thì đặt bút xuống trầm giọng nói.
- Đồng chí Hà Tiến Chung tuy là cán bộ vĩ đại, anh ấy đảm nhiệm vị trí cục trưởng cục công an rất sôi động, tôi cảm thấy những đồng chí như thế này càng phải gia tăng bồi dưỡng, đưa các đồng chí này tiến lên cương vị công tác quan trọng...
Hà Khởi Duệ còn chưa nói dứt lời thì Tống Ích Dân đã mở miệng, hắn là bí thư ủy ban tư pháp, tất nhiên hắn hy vọng Hà Tiến Chung có thể được điều đi nơi khác. Khi hắn định mở miệng thì Vương Tử Quân đã đặt nặng chiếc ly xuống bàn.
- Các đồng chí cho ra ý kiến đều suy xét từ nhiều phương diện khác nhau, tôi cảm thấy thái độ đó là không tệ.
Vương Tử Quân nói đến đây thì đưa mắt nhìn đám người Trương Hợp Tuân và Lữ Hâm Sâm, lạ nói tiếp:
- Nhưng có vài đồng chí ánh mắt có vấn đề, thật sự là quá chú tâm một mặt. Những ngày qua công tác của các đồng chí ở cục công an thật sự không quá tốt, nhưng chúng ta cũng không thể vì một vài bệnh tật nhất thời mà phủ quyết năng lực công tác nhiều năm của cán bộ.
- Đồng chí Hà Tiến Chung đảm nhiệm vị trí cục trưởng cục công an lâu năm, là người có cống hiến giúp thành phố La Nam bảo đảm tính ổn định xã hội, thành tích là quá rõ ràng. Đối với những đồng chí nhiệt tình thế này thì chúng ta cần đẩy mạnh bồi dưỡng, sử dụng mạnh tay, không thể vì chút tì vết mà chối bỏ khả năng công tác của đồng chí, không thể vì chút bệnh tật mà không bồi dưỡng đồng chí của mình...
Vương Tử Quân nói thật sự rất dõng dạc, nghe qua thật sự nghĩ rằng hắn và Hà Tiến Chung là anh em ruột thịt vậy.