Iran từng được gọi là Ba Tư (Persia). Người dân sống ở đây gồm hai nhóm: người Medes và Ba Tư, di cư từ Trung Á tới Ba Tư khoảng 2.800 năm trước.
Lúc đầu, người Medes rất hùng mạnh. Sau đó, cách đây gần 2.550 năm, vua Cyrus của người Ba Tư nổi dậy chống lại người Medes và nắm quyền kiểm soát. Cyrus Đại đế đã biến Ba Tư thành trung tâm của một đế quốc mới hùng cường. Kinh đô đặt ở Ecbatana trên Con đường Tơ lụa, nay đã bị chôn vùi dưới thành phố Hamadan hiện đại.
Vua Cyrus chỉ huy một đội quân gồm các kỵ binh và tay cung thiện xạ. Lợi dụng sự suy yếu của các nước láng giềng, ông đã xâm chiếm và thành lập một đế quốc rộng lớn trải dài từ Địa Trung Hải tới Afghanistan. Con trai ông là Cambyses đã xâm lược Ai Cập. Nhờ cai trị công bằng, người Ba Tư giành được sự ủng hộ của dân chúng các vùng mở rộng. Vua Darius I cuối cùng đã mở rộng đế quốc sang tận Ấn Độ và Hy Lạp. Ông tổ chức lại đế quốc, chỉ định các satrap (tỉnh trưởng) cai trị mỗi tỉnh. Các tỉnh nộp thuế cho nhà vua bằng ngũ cốc, bạc và nông sản.
Vua Darius xây dựng đường sá, các đô thị buôn bán để vươn đến mọi vùng trong đế quốc rộng lớn của ông, khuyến khích thương mại bằng cách ban hành hệ thống tiền tệ chuẩn. Người Ba Tư kiểm soát đầu phía Tây của Con đường Tơ lụa bắt đầu từ Trung Quốc và mọi hoạt động buôn bán từ Ấn Độ tới Địa Trung Hải. Đế quốc rộng lớn giàu có này đã liên kết hầu hết các nền văn minh cổ đại thời đó. Tuy nhiên, đế quốc này lại dựa vào sức mạnh của các nhà cai trị. Cuối cùng, người Hy Lạp đã làm sụp đổ và tiếp quản đế quốc này.
Trong đời sống tôn giáo, người dân Ba Tư tuân theo những giáo lý của một nhà tiên tri người Ba Tư tên là Zarathustra, theo tiếng Hy Lạp là Zoroaster. Ông là người đã cải cách tín ngưỡng bộ lạc Ba Tư cổ đại được người Ba Tư mang theo từ vùng Trung Á để thích nghi với hoàn cảnh mới. Họ thờ một thần duy nhất là thần Ahura Mazda, người được cho là luôn đấu tranh với Ahriman (thần Giấc ngủ) và Satan (quỷ dữ).
Mặc dù đạo Zoroastrian (Bái Hỏa giáo hay đạo Thờ Lửa) không trở thành tôn giáo có tầm cỡ thế giới, nhưng sau này nó ảnh hưởng đến nhiều tín ngưỡng khác, kể cả đạo Ki-tô. Ảnh hưởng này có thể thấy rõ trong Sách Khải huyền (cuốn cuối cùng trong Tân Ước).
Khoảng 850-750 TCN Người Medes và Ba Tư di cư tới Iran
Khoảng 600 TCN Zoroaster cải cách tín ngưỡng Ba Tư cổ đại
559-525 TCN Cyrus Đại đế thành lập đế quốc Ba Tư
521-486 TCN Vua Darius bành trướng tối đa lãnh thổ
480 TCN Người Hy Lạp ngăn chặn sự bành trướng của Ba Tư ở Salamis
331 TCN Ba Tư sụp đổ, rơi vào tay Alexander Đại đế