Ăn Thịt Chi Lữ (Cuộc Hành Trình Ăn Thịt)

Quyển 2 - Chương 2: Hoàng gia phương tây . Lãnh khốc ca ca-chương 2

“Thân ái, ngươi mặc cái vày này thật sự rất đẹp.” Một bàn tay trắng nõnlướt qua trước mặt, đem phần tóc trước trán của Diệp Huyên chải ra sauđầu, chúng thị nữ nâng lên một chiếc gương to lơn nạm vàng, trên gươngphản chiếu hình ảnh một thiếu nữ xinh đẹp, tầm mười bảy mười tám tuổi,mái tó xoăn như hải tóc xõa tung xuống dưới, trên đỉnh đầu là một chiếcvương miện tinh xảo bằng kim cương. Nàng có một đôi mắt đen hiếm thấy,giống như bảo thạch, đen láy động lòng người. Vạt váy màu ngà chồng lênnhau tầng tầng lớp lớp, đai lưng thêu hoa văn buộc quanh thắt lưng thonthả, phía trên lộ ra bả vai khéo léo, mượt mà.


Đây là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, sự ngây ngô, hồn nhiên của nàngmang theo chút quyến rũ, mị hoặc. “Viên minh châu đẹp nhất Phỉ LãnhThúy.” Thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp, hoạt bát nghịch ngợm quỳ một chântrước mặt nàng, “Ta có thể có vinh hạnh cùng ngươi nhảy một khúc haykhông? Diệp Huyên nhịn không được mà bật cười, “Annie, ngươi cũng thậtthú vị.” Annie ra hiệu để chúng thị nữ tới nhấc làn váy Diệp Huyên:“Thân ái Lily, ta vẫn là nên đưa ngươi tới chỗ vương tử điện hạ đi, tađoán hắn nhất định rất muốn gặp ngươi.” Thần sắc Diệp Huyên khẽ ngưngtrệ một chút, chợt nở ra nụ cười rực rỡ: “Vũ hội sắp bắt đầu, chúng tađi thôi.”


Đây là một buổi tối bình thường trong hoàng cung, các quý tộc tụ tậptrong cung điện, mặc quần áo hoa mỹ, ăn những món ăn tinh xảo, quý hiếmvà mới lạ nhất, rồi say mê khiêu vũ. Điểm duy nhất không giống là, hômnay có sự xuất hiện của vị hôn phu của nữ hoàng, Rey vương tử của vươngquốc Á Lý Nam An. Từ lúc nữ hoàng còn là đại công chúa đã có hôn ướccùng Rey vương tử. Rey là đại hoàng tử của Á lý Nam An, là người thừa kế của vương quốc. Mối hôn sự này, mang ý nghĩa chính trị quan trọng màngười trong gia tộc Ace cố gắng ký kết.


Đừng nói lúc nàng còn công chúa không có thực quyền, đến tận bây giờkhi nàng đã làm nữ hoàng, thì cũng không thể nói hủy bỏ hôn ước liền hủy bỏ được. Diệp Huyên thở dài trong lòng, tất cả mọi thứ đều khó khăn.Mục tiêu công lược đối với bản thân lãnh đạm đến cực điểm, lại còn từchỗ nào nhảy ra một vị hôn phu, đây không phải là khiến độ khó của nhiệm vụ càng cao hay sao. Phải biết rằng, Cesare là một người có dục vọngđộc chiếm biến thái, vì nhiệm vụ, Diệp Huyên hạ quyết tâm, nhất địnhphải cách xa vị vương tử này.


Lúc này, mặt trời ngả về tây. Trong hoàng cung khổng lồ, đèn đuố đãsáng lên. Trong phòng tổ chức vũ hội, cả nam lẫn nữ túm năm tụm ba nóichuyện vui vẻ. Bỗng nhiên, từ lầu hai vang lên tiếng giày cao gót lộccộc. Mọi người ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy hai hàng thị nữ đang thướttha bước đến. các nàng đều là nữ quan hầu hạ nữ hoàng, đều tiểu thư từcác gia đình quý tộc tinh tế lựa chọn ra. Xinh đẹp, thanh lệ khi bước đi làn váy khẽ lay động vô cùng tao nhã.


Hoàng gia phương Tây. Lãnh khốc ca ca-


“Thân ái, ngươi mặc cái vày này thật sự rất đẹp.” Một bàn tay trắngnõn lướt qua trước mặt, đem phần tóc trước trán của Diệp Huyên chải rasau đầu, chúng thị nữ nâng lên một chiếc gương to lơn nạm vàng, trêngương phản chiếu hình ảnh một thiếu nữ xinh đẹp, tầm mười bảy mười támtuổi, mái tó xoăn như hải tóc xõa tung xuống dưới, trên đỉnh đầu là mộtchiếc vương miện tinh xảo bằng kim cương. Nàng có một đôi mắt đen hiếmthấy, giống như bảo thạch, đen láy động lòng người. Vạt váy màu ngàchồng lên nhau tầng tầng lớp lớp, đai lưng thêu hoa văn buộc quanh thắtlưng thon thả, phía trên lộ ra bả vai khéo léo, mượt mà.


Đây là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, sự ngây ngô, hồn nhiên của nàngmang theo chút quyến rũ, mị hoặc. “Viên minh châu đẹp nhất Phỉ LãnhThúy.” Thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp, hoạt bát nghịch ngợm quỳ một chântrước mặt nàng, “Ta có thể có vinh hạnh cùng ngươi nhảy một khúc haykhông? Diệp Huyên nhịn không được mà bật cười, “Annie, ngươi cũng thậtthú vị.” Annie ra hiệu để chúng thị nữ tới nhấc làn váy Diệp Huyên:“Thân ái Lily, ta vẫn là nên đưa ngươi tới chỗ vương tử điện hạ đi, tađoán hắn nhất định rất muốn gặp ngươi.” Thần sắc Diệp Huyên khẽ ngưngtrệ một chút, chợt nở ra nụ cười rực rỡ: “Vũ hội sắp bắt đầu, chúng tađi thôi.”


Đây là một buổi tối bình thường trong hoàng cung, các quý tộc tụ tậptrong cung điện, mặc quần áo hoa mỹ, ăn những món ăn tinh xảo, quý hiếmvà mới lạ nhất, rồi say mê khiêu vũ. Điểm duy nhất không giống là, hômnay có sự xuất hiện của vị hôn phu của nữ hoàng, Rey vương tử của vươngquốc Á Lý Nam An. Từ lúc nữ hoàng còn là đại công chúa đã có hôn ướccùng Rey vương tử. Rey là đại hoàng tử của Á lý Nam An, là người thừa kế của vương quốc. Mối hôn sự này, mang ý nghĩa chính trị quan trọng màngười trong gia tộc Ace cố gắng ký kết.


Đừng nói lúc nàng còn công chúa không có thực quyền, đến tận bây giờkhi nàng đã làm nữ hoàng, thì cũng không thể nói hủy bỏ hôn ước liền hủy bỏ được. Diệp Huyên thở dài trong lòng, tất cả mọi thứ đều khó khăn.Mục tiêu công lược đối với bản thân lãnh đạm đến cực điểm, lại còn từchỗ nào nhảy ra một vị hôn phu, đây không phải là khiến độ khó của nhiệm vụ càng cao hay sao. Phải biết rằng, Cesare là một người có dục vọngđộc chiếm biến thái, vì nhiệm vụ, Diệp Huyên hạ quyết tâm, nhất địnhphải cách xa vị vương tử này.


Lúc này, mặt trời ngả về tây. Trong hoàng cung khổng lồ, đèn đuố đãsáng lên. Trong phòng tổ chức vũ hội, cả nam lẫn nữ túm năm tụm ba nóichuyện vui vẻ. Bỗng nhiên, từ lầu hai vang lên tiếng giày cao gót lộccộc. Mọi người ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy hai hàng thị nữ đang thướttha bước đến. các nàng đều là nữ quan hầu hạ nữ hoàng, đều tiểu thư từcác gia đình quý tộc tinh tế lựa chọn ra. Xinh đẹp, thanh lệ khi bước đi làn váy khẽ lay động vô cùng tao nhã.


Trong số đó nổi bật nhất là vị tiểu thư tóc vàng, nàng so với những nữquan khác không chỉ đẹp hơn một phần. “Rey thấy được không?” người thanh niên lấy khuỷu tay huých vào người bạn bên cạnh, “Đó là con gái của hầu tước Nederland, là bạn tốt nhất của nữ hoàng.” Hắn ái muội hướng đồngbạn nháy mắt, “Đợi đến khi ngươi cùng nữ hoàng thành hôn, là có thểthuận lý thành chương đem nàng kéo lên giường.” việc này ở trong giớiquý tộc đã thành truyền thống, vợ chồng đều có quyền tự do có tình nhânbên ngoài, mà thường thường là bạn của vợ hoặc chồng mình.


“Candace.” Nam nhân nhíu mày, thanh âm của hắn nhẹ nhàng, êm tai,“Không nên nói về tiểu thư West như vậy, lại càng không nên nghị luận về nữ hoàng như vậy, điều này là không tôn trọng hai vị nữ sĩ.” Có vị tiểu thư đi ngang qua tình cờ nghe được lời nói của hắn, tò mò quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy một nam tử cao lớn có mái tóc vàng kim, dưới ánh nến,đường nét trên khuôn mặt hắn tựa như được điêu khắc từ cẩm thạch, tuấnmỹ đến độ làm người ta hít thở không thông. “Đó là Rey vương tử...” Nàng ta thì thào nói nhỏ, nữ hoàng đúng là may mắn, có vị hôn phu hoàn mỹnhư vậy.


Rey thấy Candace không nói thêm gì nữa, nhịn không được đem ánh mắthướng về phía sau chúng nữ quan. Thân ảnh mà hắn tâm tâm niệm niệm vẫnchưa xuất hiện, cho dù phía trước có vị tiểu thư xinh đẹp nhất hắn cũngkhông muốn nhìn lâu dù chỉ một lát. Có lẽ các vị thần đã nghe thấy tâmnguyện của hắn, ngay tại lúc Annie đi xuống cầu thang, một góc váy màungà cuối cùng cũng xuất hiện. “Trời ạ, nàng thật xinh đẹp...” “Nữ hoàngvẫn trước chói mắt như trước.”


Cho dù đã nhìn qua vô số lần, khi thiếu nữ tóc đen ấy bước đến, mọingười vẫn là không kìm được lòng mà ngừng hết thảy động tác. Bọn họkhông nhịn được kinh hô ra tiếng, nhìn thiếu nữ như một chú thiên ngatao nhã đi tới. Rey đã hoàn toàn ngây dại, lần trước gặp mặt vị hôn thênàng chỉ mới mười lăm tuổi, trên người toát lên vẻ ngây thơ, hồn nhiên.Còn nàng của hiện giờ, đã hoàn toàn trưởng thành, như một đóa hoa đã nởrộ-một đóa hoa mê hoặc lòng nhất đại lục.


Hắn si ngốc nhìn theo thân ảnh kia, chỉ thấy thiếu nữ dừng lại nơi chỗ rẽ chân cầu thang. Nàng nhìn quanh toàn trường một lượt, không một namnhân nào khi ánh mắt của nàng lướt qua mặt mình mà trong lòng không điên cuồng hô “Nàng nhìn ta sao?” quả nhiên, nam nhân kia vẫn chưa tới. Diệp Huyên nhịn không được lại thở dài trong lòng, từ khi bắt đầu nhiệm vụcho đến nay, nàng đã thở dài không biết bao nhiêu lần. nguyên nhân rấtđơn giản, Cesare thật sự quá khó để đẩy ngã.


Thực ra nhiệm vụ trở nên khó khăn như vậy, phần lớn nguyên nhân làtrách nhiệm của nguyên chủ. Đối với Cesare mà nói, Margaret là muội muội duy nhất, cũng là người thân duy nhất của hắn trên đời này. Margaret có ý nghĩa quan trọng với Cesare, đáng tiếc nguyên chủ lại không lợi dụngđiểm này, ngược lại đem Cesare đẩy xa ra. Nhưng mà điều này cũng thậtbình thường, Margaret yêu Cesare, là tình yêu giữa nam nữ. nàng khôngmuốn thừa nhận Cesare là anh trai mình, dù sao việc loạn luân như thếnày người bình thường đều có cảm giác tội lỗi.


Nhưng Cesare lại khác, hắn đối với Margaret có vài phần tôn trọng làvì nàng là em gái của hắn. Diệp Huyên rất dễ dàng đoán được điểm này,nam nhân biến thái này yêu cầu Margaret ở trên giường phải cọi hắn làanh trai, Margaret lại vô cùng miễn cưỡng. ở trước mặt người khác nàngchỉ gọi tên Cesare, chứng tỏ nàng trăm phương nghìn kế muốn lảng tránhquan hệ huyết thống giữa mình cùng người yêu. Sau khi Diệp Huyên xuyênkhông đến, đã nghĩ cách để vãn hồi lại mọi chuyện. nhưng tính cáchCesare quá mức lãnh đạm, thêm vào đó sự vụ trong hoàng cung quá nhiều,ngoại trừ lần đó vừa xuyên không đến đã ba ba ba, thì trong suốt ba ngày này, Diệp Huyên cùng Cesare không có mấy lần gặp mặt.


Vũ hội đêm nay nàng cũng mới hắn đến, nhưng Cesare cũng đúng nhưMargaret dự liệu, không có tới. Mục tiêu lớn nhất không có ở đây, DiệpHuyên liền cảm thấy ủ rũ. Nàng không yên lòng cùng


một đám quý tộc hàn huyên một phen, nhấc làn váy, muốn chuẩn bị khiêu vũ mở màn. “Nữ hoàng, ta có thể có vinh hạnh mời ngài cùng nhảy không/”Diệp Huyên hơi nghiêng đầu, nam nhân tóc vàng khom nửa người, ôn nhunhìn bản thân. Nàng cấp tốc lục lại trí nhớ, vị nam tử tuấn mỹ trước mắt này hình như là vị hôn phu của thân thể này? Trước mặt mọi người, không thể không cho hắn mặt mũi, Diệp Huyên chỉ có thể nhếch môi: “Đây cũnglà vinh hạnh của ta.”


Tươi cười trên mặt Rey càng thêm xán lạn, hắn khẩn trương nắm lấy tayDiệp Huyên, dẫn nàng vào sàn nhảy. Tiếng nahcj du dương chậm rãi vanglên, một đôi nam nữ dắt tay nhau đi vào sàn nhảy, trở thành cặp đôi chói mắt nhất ở đây. Khi Cesare đi vào phòng thì thấy ngay một màn cảnh đẹp ý vui này. Eo nhỏ thiếu bị nam nhân nắm trong tay, theo góc độ Cesarenhìn sang, nàng dường như đang nép vào trong lòng người kia. Lúc này, âm nhạc kết thúc. Diệp Huyên liếc mắt đảo qua liền thấy bóng dáng nam nhân kia. Nàng vội vã buông tay Rey, tao nhã hướng Rey vuốt nhẹ cằm, liềnchạy về phía Cesare.


“Anh trai.” Con ngươi thiếu nữ tràn ngập vui mừng, “Ta nghĩ ngươi sẽkhông đến.” Cesare nghe thấy xưng hô này mà giật mình, hắn không chút để ý cởi bao tay: “Huấn luyện trong quân doanh vừa kết thúc.” Trên ngườihắn vẫn còn mặc quân trang màu đen, so với vô số quần áo hoa lệ nơi nàycó chút thua kém. Nhưng vào lúc hắn bước vào điện, lập tức khiến mọingười theo bản năng mà im lặng. Diệp Huyên lại giống như không thấy phản ứng của mọi người, mở to hai mắt nhìn hắn: “Anh trai con chưa kịp nghỉngơi sao?” nàng vừa cao hứng vừa lo lắng, mím môi giống con thỏ nhỏ,“Anh trai, người có mệt không?”


Trên khuôn mặt nhỏ nhắn thuần nhiên xinh đẹp, trần ngập vẻ thân thiếtcùng ngọt ngào, khiến Cesare không thể bỏ qua. Margaret chưa từng ởtrước mặt người khác trắng trợn biểu hiện tình cảm của bản thân như thế, Cesare không phải là đồ ngốc, mà ngược lại hắn rất thông minh. Hắn biết Margaret chán ghét quan hệ huyết thống của hai người, nàng xấu hổ đốimặt với chuyện này, bởi vì làm như vậy, sẽ không có cảm giác cấm kỵ tộilỗi.


Nhưng ta sẽ không cho được như ý nguyện, Cesare cười lạnh nghĩ.Margaret càng thương hắn, hắn càng muốn đem nàng đẩy ra xa. Thế nhưngtối hôm nay, Margaret lại rất khác thường. Cesare nhất thời có chút ngây ngẩn cả người, cho đến khi Diệp Huyên kéo cổ tay hắn, động tác mangchút trẻ con, nhưng một cái lông chim quét qua ngực hắn. “Nữ hoàng.” Hắn nghe được một giọng nam trong sáng, Cesare ánh mắt trầm xuống, đối vớiviệc Rey đang đi tới bên này, hắn đưa tay đặt trên đỉnh đầu nàng, cóchút vô cùng thân thiết xoa đầu nàng: “Ta không thấy mệt.”


Diệp Huyên thụ sủng nhược kinh trong giây lát, lòng tràn đầy vui mừnglàm hai má nàng đỏ ửng lên. Hạ thân nổi lên một cỗ lửa nóng, Cesare bỗng nhiên vươn tay, cầm tay thiếu nữ: “Còn nhớ rõ chuyện ba ngày trướckhông? Ngươi nói chờ đến lúc ta rảnh, muốn đem chuyện đó hoàn thành.”Chuyện gì? Diệp Huyên theo bản năng muốn mở miệng hỏi lại, nhưng rấtnhanh đã phản ứng lại, trên má nóng bừng, thấp giọng đáp: “Vâng, anhtrai nghĩ đi ngay bây giờ... đi luôn sao?” “Đương nhiên.”


Đến khi Rey đi tới đứng trước mặt Diệp Huyên, lại thấy nàng chuẩn bịrời khỏi, ánh mắt giấu không được sự thất vọng: “Nữ hoàng, ngài muốn rời đi sao?” Diệp Huyên hơi hơi vuốt cằm: “Ta có chút không thoải mái,


vũ hội đêm này là vì ngài mà chuẩn bị, đáng tiếc ta không thể bồi ngài.Những tiểu thư xinh đẹp nhất Phỉ Lãnh Thúy đều ở đây, kỹ năng khiêu vũđều rất tốt, hi vọng đêm nay ngài có thể chơi vui vẻ.”


Nhưng người xinh đẹp nhất nơi này là ngài a, hơn nữa ngài là vị hônthê của ta, ta làm sao có thể vui vẻ khiêu vũ cùng người khác. Rey muốnthổ lộ tình cảm của bản thân, nhưng Diệp Huyên đã xoay người rời đi,theo nam nhân mặc quân trang màu đen kia âm thầm rời đi. Hắn lưu luyếnnhìn chằm chằm bóng lưng xinh đẹp kia, cho đến khi không thấy nữa, mớibuồn bã thất vọng thu hồi ánh mắt. “Hắn yêu ngươi, Lily.” Cesare thấpgiọng cười cười. “Nhưng ta không yêu hắn.” Diệp Huyên quệt quệt miệng.bước chân của Cesare đột ngột dừng lại: “Hắn là vị hôn phu của ngươi.”


Diệp Huyên đi sau lưng hắn, bất ngờ không kịp phòng bị, đâm sầm vàovòng tay ấm áp của hắn. Cesare xoa gương mặt nàng, ôn nhu nói: “Cácngươi có hôn ước, ngươi phải gả cho hắn.” không hiểu sao Diệp Huyên cảmthấy có một cỗ nguy hiểm đang ập đến, nàng thốt lên: “Ta không muốn gảcho hắn, ta...” nàng nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của Cesare, đột nhiên ômlấy thắt lưng hắn, “Ta thầm nghĩ được... gả cho người, anh trai.” Hạthân dường như sắp nổ mạnh, một tay Cesare nắm lấy vai Diệp Huyên, hunghăng đè nàng lên tường: “Ngươi muốn gả cho ai?” âm thanh của hắn lạnhlùng.


Trên hành lang không một bóng người, ánh nến yếu ớt ảm đạm, trong bóng tối, Diệp Huyên dường như thấy được một đôi mắt như muốn ăn tươi nuốtsống nàng, nàng nhịn không được cắn môi, cuối cùng rõ ràng, kiên địnhnói: “Anh trai, ta muốn gả cho ngươi.” Nụ hôn kích động như mưa trútxuống, Cesare hung mãnh, thô lỗ cắn môi nàng, đầu lưới không chút kháchkhí cạy mở miệng nàng, tiến quân thần tốc. Hắn tùy ý ở trong khoangmiệng ướt át tung hoành, một đường ɭϊếʍƈ từ vòm họng Diệp Huyên, răngnanh, rồi cuốn lấy cái lưỡi đinh hương mà ʍút̼ điên cuồng. Diệp Huyên cảm thấy nam nhân trức mắt tựa một con sói độc ác, hắn vừa cắn vừa ʍút̼,khiến môi nàng như sắp chảy máu. “Gả cho ta?” Cesare thở dốc cười lạnh,“Lily, ngươi đang mộng tưởng hão huyền sao?”


Hắn ngậm lấy đầu lưỡi Diệp Huyên, hung hăng cắn một ngụm: “Ngươi sớmhay muộn cũng sẽ nằm dưới thân nam nhân kia mà rên rỉ, không, có lẽkhông chỉ một người nam nhân đi? Dù sao thì năm mười lăm tuổi ngươi đãbiết kê đơn anh trai ruột thịt của mình, ngươi chính là một cái ɖâʍphụ!” Diệp Huyên đau đến mức lệ rơi đầy mặt, “Không phải...” nàng nứcnở, cũng không biết là vì đau đớn, hay là vì thương tâm, nước mắt chuốitrân châu đứt dây không ngừng thi nhau rơi xuống, rơi ở trên môi Cesare, “Ta chỉ cần ngươi, anh trai...”


Nàng gọi một tiếng tiếp một tiếng, dường như có thứ gì đang nắm chặtcổ họng Cesare. Nam nhân bỗng nhiên phát cuồng, xoẹt một tiếng xé bỏ váy nàng, đem dục vọng đang chờ phát động của bản thân đâm vào giữa haichân Diệp Huyên. “Không cần!” Diệp Huyên kinh hoàng hô lên. Càng khiếnnàng bất lực hơn nữa là thế giới phương Tây này không có qυầи ɭót, bàntay Cesare dọc theo đùi nàng liền dễ dàng chạm đến hai phiến cánh hoamềm mại, ngây ngấy, hắn không chút do dự đè xuống: “Không cần?” nụ cườibên môi tràn ngập mỉa mai, “Ngươi vừa mới nói dối ta?”


“Không, không phải...” động tác nam nhân vô cùng thô lỗ, Diệp Huyêncảm thấy hoa huyệt vừa đau vừa xót, nàng hít một ngụm khí lạnh, ngón tay thon dài đang để chỗ hoa huyệt mềm mại bắt đầu hung hăng đâm vào.“Không cần ở nơi này.” Diệp Huyên lung tung bắt lấy tay Cesare, giọngnàng mang theo tiếng khóc nức nở, khẩn cầu nói: “sẽ bị người khác nhìnthấy, anh trai.” “Bị người khác nhìn thấy không phải là rất tốt?” thanhâm nam nhân tàn khốc lạnh như băng, “Như vậy bọn họ đều biết ngươi làcái tiểu ɖâʍ phụ câu dẫu anh trai ruột.”


Có lẽ những từ ngữ hạ lưu này kích thích Diệp Huyên, trong hoa huyệtmật nước giàn giụa đột nhiên trào ra một cỗ ɖâʍ dịch khiến bàn tayCesare ướt sũng. “A...” Cesare dùng môi lướt qua bên tai thiếu nữ, nhẹgiọng nói: “ƯỚt như vậy... có phải hay không chỉ cần nam nhân khiêukhích ngươi, ngươi sẽ ẩm ướt như thế?” “Không phải...” Diệp Huyên khôngkìm được mà bật khóc, nàng bắt lấy vạt áo Cesare như cọng cỏ cứu mạng,hoảng loạn nói, “Không phải, không phải như thế... chỉ có anh trai sờta, ta mới có thể ướt như thế.” Từ trong yết hầu Cesare phát ra mộttiếng gầm nhẹ, lửa nóng nơi hạ thân tăng vọt hắn cuối cùng cũng khôngnhịn được nữa, đem ƈôи ȶhịȶ cơ hồ muốn nổ mạnh lấy ra, hung hăng đâmvào.