“A... Anh trai...”
Khoái cảm đi qua, thân ảnh phập phòng trên giường cũng chợt dừng lại. Diệp Huyên vừa xuyên không đến từ trong cảm giác khó chịu tỉnh táo lại, liền cảm thấy một cỗ nóng rực phun vào tử cung bản thân. Trong tầm mắt nàng, là một nam nhân cả người trần trụi. Tóc đen trước trán rũ xuống hắn, hơi che khuất đôi mắt xanh biếc kinh người. Mồ hôi chảy xuống dọc theo da thịt màu mật ong, chảy qua cái cổ thon dài, lồng ngực kiên cố, cơ bụng bằng phẳng... Ánh mắt Diệp Huyên nhịn không được mà đảo qua trên rốn hắn một lát, mới hướng theo giọt mồ hôi kia đã trượt xuống chỗ hai người gắt gao kết hợp dưới hạ thân.
Tuy rằng đầu óc còn chưa kịp tỉnh táo, nhưng trí nhớ cùng cảm xúc của nguyên thân đã cuồn cuồn không ngừng tiến vào đầu nàng. Diệp Huyên theo bản năng kêu một tiếng: “Anh trai...” khuôn mặt nam nhân không chút biểu cảm từ trên người nàng đứng dậy, hai mắt bình tĩnh không một gợn sóng, chỉ có hơi thở thoáng dồn dập, mới có thể chứng tỏ rằng hắn vừa mới trải qua một hồi kịch liệt. ƈôи ȶhịȶ đã mềm xuống nhưng vẫn thô to như trước từ trong hoa huyệt Diệp Huyên rút ra, ba một tiếng, hỗn hợp tinh dịch cùng ɖâʍ thủy cũng theo đó mà chảy ra. Diệp Huyên cảm thấy trong hoa huyệt một trận run rẩy lại có chút tô ngứa, nàng nhịn không được yêu kiều rên rỉ một tiếng, lại theo phản xạ có điều kiện mà bưng kín miệng lại.
Nam nhân đưa lưng về phía nàng, vươn tay lấy khăn bên giường. hắn thoáng ngừng lại một chút, ngay sau đó, lại tiếp tục động tác trong tay. Diệp Huyên cố gắng chống đỡ thân thể mệt mỏi ngồi dậy, ánh nến trong phòng lay động, chiếu lên thân thể trần trụi, cao ngất kia. Hắn đem khăn tùy ý lau hạ thân, bắt đầu nhặt lên quần áo rơi toán loạn trên mặt đất. Đầu tiên là áo sơmi tơ lụa màu trắng, khác với những nam nhân trong vương quốc thích áo sơmi thêu hoa văn, đó chỉ một chiếc sơmi trơn, y luôn luôn cài đến cúc trên cùng ngay dưới yết hầu. Quân trang màu đen phẳng phiu, trên vai và trước ngực có mấy đường dây kết màu bạc rủ xuống. trên cổ áo đính một viên đá quý được viền bạc, trường kiếm chính là quyền trượng của hắn, hơi thở lạnh như băng tràn đầy khí thế vương giả.
Hắn thắt xong đai lưng, khoác lên áo choàng. Trước áo choàng là một hàng cúc bạc loáng bóng, dưới ánh sáng của nên ẩn ẩn sắc lạnh. “Anh trai, ngươi phải đi sao?” nam nhân hơi quay đầu lại, thiếu nữ ngồi trên chiếc giường cực lớn, giống như hoa tường vi trắng nở rộ giữa đêm đen, dáng người yểu điệu da thịt trơn bóng, dưới ánh nến lộ ra không sót chút gì. Trên da thịt trắng noãn, dấu tay xanh tím cùng dấu hôn đỏ sẫm càng thêm bắt mắt.
Cảnh đẹp như vậy, nam nhân lại chỉ lãnh đạm ừ một tiếng, không chút lưu luyến nghiêng người cầm lấy bội kiếm, ngón tay trên chuôi kiếm thon dài, hữu lực. ủng đen đi trên sàn phát ra tiếng đốc đốc nho nhỏ, mắt thấy nam nhân muốn đi, thiếu nữ kiềm chế không được mà bật thốt: “Anh trai, ta chờ ngươi.” “Không cần chờ ta.” Hai câu này dường như phát ra cùng lúc, thân thể thiếu nữ cứng đờ, đầu vẫn gục xuống, cố gắng che dấu tiếng khóc, thấp giọng trả lời.
Cho đến khi bóng lưng hắn biến mất ở ngoài cửa, ánh mắt quyến luyến, khát vọng mới thu về. Sau vài tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, đoàn thị nữ nối đuôi nhau đi vào. Trong không khí hương vị ɖâʍ mỹ thơm ngọt vẫn còn, trên giường chăn gối hỗn loạn cũng chứng tỏ rõ ràng chuyện gì vừa mới xảy ra trong gian phòng này. Nhưng chúng thị nữ đối với cảnh tượng này lại coi như không thấy, tập mãi thành thói quen ôn nhu nói: “Nữ hoàng, nước tắm đã chuẩn bị xong.”
#
Ngâm mình trong làn nước ấm áp, Diệp Huyên mới có thời gian suy xét những chuyện mới xảy. Vừa xuyên không liền phát hiện bản thân đang cùng một nam nhân xa lạ lăn lộn trên giường, cho dù Diệp Huyên đối với việc hệ thống không có chút tiết tháo đoán trước được vài điều, nhưng đến cùng vẫn là bị dọa sợ không nhẹ. Cũng may sau khi xuyên không tình cảm mà thí sinh sinh ở thế giới trước bị hệ thống tiến hành cách ly, xử lý, cho nên đối với việc một giây trước còn thè non hẹn biển với sư phụ, giây tiếp theo liền cùng nam nhân khác ba ba ba Diệp Huyên cũng không có quá nhiều cảm giác không thoải mái. Nhưng có một điều khiến nàng cảm thấy không khỏe là, nam nhân cùng nàng ba ba ba kia lại chính là anh trai ruột của khối thân thể này.
Tình huống lần trước mang theo chút cảm giác cấm kị, nhưng lần này là loạn luân thực sự. Diệp Huyên chỉ có thể tự an ủi bản thân, dù sao khối thân thể này cũng không phải là của mình. Rất rõ ràng, mục tiêu công lược lần này chính là nam nhân cặn bã lạnh như băng lúc nãy, Cesare Gattuso. Thân thể mà Diệp Huyên xuyên không vào chính là em gái cùng mẹ khác cha của Cesare tên là Margaret. Cũng không biết có phải là hệ thống cố ý đặt ra, tên tiếng anh của Diệp Huyên cũng là Margaret. Mẹ của hai người chính là nữ hoàng Olivia- nữ hoàng trước đây của đế quốc Phỉ Lãnh Thúy. Olivia vì bệnh mà qua đời vào năm ba mươi lăm tuổi lúc còn thượng vị, chỉ để lại con gái duy nhất là Margaret năm đó mới mười sáu tuổi, mà cha của nàng là thân vương đã qua đời từ khi nàng mới năm tuổi.
Tuổi còn trẻ đã bước lên ngai vàng, nàng trở thành nữ hoàng trẻ tuổi nhất trên đại lục. Bản thân là một sinh viên còn chưa tốt nghiệp, Diệp Huyên cảm thấy nữ hoàng là cái gì a, thiệt tình làm không được a. Cũng may bên người Margaret còn có Cesare, công tước xứ Valentino Cesare bây giờ chỉ hai mươi ba tuổi, lại sớm trở thành quý tộc hàng đầu trong đế quốc. Hắn không chỉ có được vùng đất phong lớn nhất mà còn là người có thực quyền lớn nhất bên người nữ hoàng. Trong tay cầm binh phù, nắm giữ quyền lực to lớn, ngay cả đương nhiệm Giáo hoàng Gary đời này cũng là con rối do Cesare dựng lên.
Người người đều bàn tán sau lưng rằng Phỉ Lãnh Thúy chỉ sợ đã không còn là của họ Ace, mà là của họ Gattuso. Nữ hoàng Margaret đối với chuyện này biết rất rõ ràng, nhưng nàng không muốn thay đổi hiện trạng như lúc này một chút nào. Nguyên nhân nàng không muốn là vì, chuyện phong lưu của nữ hoàng trẻ tuổi cùng nam nhân nắm trong tay trọng quyền đã sớm trở thành chuyện người người đều biết, từ quý tộc cho đến bình dân, xưa nay trong hoàng gia không thiếu những loại hương diễm bí văn như thế này. Chuyện phát sinh trên người hai anh em này càng khiến cho người ta bàn tán say sưa. Chỉ có điều không ai đoán được rằng lời đồn đãi nữ hoàng loạn luân này lại là sự thật.
Margaret yêu sâu sắc người anh trai khác cha này, thậm chí cam tâm tình nguyện vì hắn mà dâng lên mọi thứ. Ngay cả việc đem binh quyền giao cho Cesare cũng không chút do dự. Thiếu nữ từ yêu say đắm biến thành khát vọng điên cuồng, năm nàng mười lăm tuổi đã câu dẫn Cesare, đem anh trai ruột thịt của mình lừa lên giường. sự tình phát sinh sau này lại khiến Margaret đau thấu tâm, Cesare giữ lấy thân thể của nàng, nhưng đối xử với nàng càng tệ hơn. Bất luận nàng dâng lên cho hắn thứ gì, tài phú, địa vị... nàng thậm chí còn chủ động dâng mỹ nhân cho hắn, nhưng Cesare thì ngay cả một nụ cười lạnh lẽo cũng keo kiệt không cho nàng.
Diệp Huyên thở dài, xem bảng chỉ số mà hệ thống cung cấp. Bởi vì Margaret cùng Cesare đã xảy ra quan hệ nên đã có một chút chỉ số ȶìиɦ ɖu͙ƈ. Nhưng cái khó là chỉ số tình cảm, dựa theo thái độ của Cesare, muốn nam nhân này yêu nàng quả thật còn khó hơn lên trời. Khác với sư phụ thanh lãnh, cấm dục, Trương Diễn tuy rằng đối vời tiều đồ đệ lúc đầu không có tình yêu nam nữ, nhưng vẫn thật tâm yêu thương nàng. Trái lại thì tình cảm của Cesare đối với am gái mình rất phức tạp.
Nam nhân này lãnh khốc lại tàn nhẫn, đối với địch nhân cùng đối với bản thân đều như thế. Hắn có lẽ vĩnh viễn sẽ không yêu bất kỳ ai, ngay cả cha ruột của hắn, đều chết dưới âm mưu của hắn. đối với hắn chỉ có quyền lực giống như rượu đỏ trong ly, thuần hương mê người, khiến người tay say mê. Chỉ đơn thuần cùng Cesare lên giường sẽ có được tâm hắn? Diệp Huyên nhắm mắt lại, thậm chí có thể tưởng tượng được biểu cảm của Cesare khi nghe được chuyện cười này, khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra nụ cười mỉa mai, lạnh như băng, “Lily thân ái, kiếp sau, ngươi có thể có được.”