Cô kết hôn với anh đã ba năm nhưng cả ba năm ấy, cô đều chịu sự lăng mạ, sỉ nhục, cay nghiệt của anh và gia đình anh. Không những không nhận được niềm hạnh phúc, vui vẻ của một gia đình mà còn bị anh ghét bỏ, ghê tởm. Một bữa cơm thịnh soạn cho cả gia đình đều do cô một tay nấu nhưng chỉ cần đứa em gái yêu quý của anh uống một bát canh, tùy tiện nói mình bị đau bụng là anh lập tức cho cô một cái tát và đuổi cô khỏi đó. Người con gái anh chưa quen được bao lâu mà đã cùng anh tỏ vẻ ân ái ngay trước mặt cô. Cha mẹ chồng cô cũng vậy. Họ thà đặt ánh mắt yêu thương lên một người con gái khác còn hơn là liếc nhìn cô một lần.
Đã ba năm rồi, cô vẫn luôn đặt niềm tin kiên định cho rằng, trái tim mỗi người đều là máu thịt, rồi sẽ có một ngày anh yêu cô, tin tưởng cô. Nhưng ở hiện tại, có lẽ điều đó sẽ không bao giờ có thể xảy ra. Những ngày tháng bị giày vò như vậy sẽ còn tiếp tục đến bao lâu nữa?