Đèn đường đã hỏng từ lâu, trong hẻm nhỏ tĩnh mịch thỉnh thoảng chui ra vài con mèo lạc, các vì sao dưới ánh sáng của vầng trăng tròn vành vạnh ảm đạm như muốn biến mất nơi chân trời màu lam sẫm, và mọi âm thanh đã tắt hết.
Bé gái bốn năm tuổi ôm một cái túi nhỏ, bên trong là bữa sáng của ngày mai, đôi giày rõ ràng rất rộng đạp lên mặt đất phát ra âm thanh không theo quy luật. Bé cố nén nỗi sợ hãi, vội vàng đi trong ngõ nhỏ lạnh giá, thở hồng hộc càng lúc càng nặng nề, đến cuối cùng chừng như sắp khóc vậy.
Cách đó không xa, một cái bóng đen sì đang từ từ tới gần sinh mạng này.
Đột nhiên, cô bé thét lên một tiếng ngã xuống đất, nền đường xi măng lập tức làm trầy làn da non nớt, em không nhịn được hơi nức nở. Trên không mây đen thong thả kéo qua ánh trăng, mặt đất chốc lát đã tối om. Bé ngân ngấn nước mắt ngẩng đầu lên, nhìn thấy một nụ cười quỷ dị hiện ra trong bóng tối, một quái vật răng nanh nhọn hoắt xuất hiện.
Một cái chân khổng lồ giơ tới, kèm theo tiếng “khẹc khẹc” nghe phát ghê răng – cô bé há miệng, nhưng đã không thét ra nổi.