Mười năm cô chỉ dõi theo một người, và năm năm để chờ đợi anh. Thế nhưng, anh chưa một lần ngoảnh lại nhìn cô. Dù chỉ một ngày anh ở bên cô vẫn sẽ xứng với nửa đời cô theo đuổi anh, anh cũng cảm thấy mình không hề có lợi.
Mọi nơi anh đặt chân qua, đều có cô đứng chờ ở đó. Mọi thứ anh thích, cô đều nắm rõ như lòng bàn tay. Chỉ có trái tim anh là thứ cô không bao giờ có thể hiểu được…
Hôn ước ư? Cả hai đã từng có hôn ước, thế nhưng cô sẽ như thế nào nếu anh không yêu cô. Anh là hoàng tử trong mắt cô, thế nhưng với anh, cô chỉ là một phù thủy, không hơn không kém. Mà hoàng tử thì làm sao yêu được phù thủy? Càng không thể viết nên câu chuyện cổ tích hoang đường.
Dù cho phù thủy chỉ mong một ngày được xem là công chúa, điều đó cũng khó lắm ư?