Có người từng nói, “Bắc Kinh Cố Sự” là một câu chuyện đầy ám ảnh nhưng cũng rất đẹp, giống như giấc mơ về bà ngoại của cô bé bán diêm trong đêm giáng sinh lạnh lẽo. Đó là một câu chuyện có kết cục đau lòng nhưng phảng phất hơi ấm về một tình yêu sâu sắc, đẹp đẽ lạ thường.
“Bắc Kinh Cố Sự” được xem là tựa truyện đi đầu cho dòng tiểu thuyết đam mỹ lúc bấy giờ. Một câu chuyện tình mang thiên hướng hiện thực về cặp đôi Trần Hãn Đông và Lam Vũ được tác giả kể lại theo ngôi thứ nhất. Trong từng câu chữ, ta có thể cảm nhận được những dư âm tình cảm ấm áp nhưng cũng vô cùng đau lòng, đặc biệt là phần kết truyện.
Trần Hãn Đông là nhân vật chính “cầm bút kể chuyện”. Mọi chuyện xảy ra trong cuộc đời anh đều được ghi và kể lại giống như một cuốn nhật ký. Đọc lời kể của anh, bất cứ độc giả nào cũng có thể cảm nhận được anh là một con người như thế nào. Một người đàn ông ưu tú, đào hoa phóng khoáng và có được những thành công rất sớm trong cuộc đời. Hai mươi tám tuổi, anh có mọi thứ và là một tay chơi có tiếng. Chỉ khi Lam Vũ xuất hiện, anh mới biết được đâu là điểm dừng chân của trái tim và cuộc đời mình.