Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Rắc rắc ---”
Vinh Tứ bẽ gãy hai cánh tray của cô, lại tiện tay ném cô xuống đất.
“Ùm” Angle té lăn trên đất, bởi vì không có canh tay làm điểm tựa lực, lần này té vô cùng thảm.
“Ách a ---”
Đau!
Cánh tay bị bẽ gãy, cộng thêm vết thương do đạn bắn, làm Angle gào thét thê thảm.
Sắc mặt cô ảm đạm, cả người không ngừng run run, đau đến sắp hôn mê. Những giọt mồ hôi lạnh lớn như hạt đậu từ trên trán rơi xuống.
Vết thương do đạn bắn trên cánh tay đã hành hạ cô sốt cao không giảm, cả người vốn đã đau xót như bị kim châm, vào lúc này cánh tay lại bị bẽ gãy, quả thật là ngay cả sức lực để kêu cũng không có.
Tiểu tổ mười người hận đến nghiến răng nghiến lợi, trừ lão nhị Lôi Tuấn, còn có lão thất Quân Dương không có mặt, những người khác đều bao vây Angle lại, Tiểu Bạch đã ngất đi.
Lão đại Diệp Đình, lão tam Tần Sênh, lão tứ Vinh Phỉ, lão ngũ Lôi Đình, lão bát Vương Sướng, lão cửu Tạp Nhã, lão thập Chính Hiền, mỗi người ánh mắt đều lạnh như băng, mặt đầy căm ghét!
Chính Hiền nói: “Anh Đình, giao người đàn bà này cho chúng tôi đi, con đại mãng xà, con bò cạp, con cá sấu, con báo vằn, con tắc kè bông rất là cô đơn, nếu không..... ném cô ta vào trong lồng, chơi chung với những người bạn nhỏ của tôi?”
Angle nằm dưới đất chợt run rẩy.
Tạp Nhã hừ: “Đó không phải là quá tiện nghi cho cô ta sao, những người bạn nhỏ kia của em dễ thương như vậy, nhốt người đàn bà này vào trong lồng, không biết cô ta vui vẻ cỡ nào. Đổi lại là anh, làm sao thì anh cũng phải để cho đại mãng xà nhịn đói mấy bữa mới bỏ cô ta vào. Anh còn chưa từng nhìn thấy mãng xà ăn thịt người đâu.”
Đột nhiên Angle cười khinh miệt.
Nhìn biểu tình kia của cô ta, nháy mắt Lôi Đình liền nổi giận!
Cô nhấc chân hung hăng đá một cước lên bụng Angle: “Tiện nhân! Nếu mà anh tao và anh Lục có chuyện gì không may, bà tuyệt đối sẽ chém mày thành trăm mảnh!”
Tần Sênh liền trực tiếp ném một quả lựu đạn bỏ túi lên đất, trong tay cầm một cái điều khiển từ xa. Giống như đang suy nghĩ, rốt cuộc là nổ cánh tay trước hay nổ cái chân trước.
Lôi Đình mang giày cao gót đạp một cái lên cổ tay phải của cô ta: “Để cho mày nếm thử mùi vị đau đớn như thế nào!”
Vừa nhắc tới Lôi Tuấn cùng Hàn Yên, Vinh Phỉ lại không nhịn được!
Đi lên không ngừng đá mạnh vào người cô ta!
Tiểu bát Vương Sướng đột nhiên lôi Vinh Tứ đi: “Anh Tứ, đừng phí sức lực vì người đàn bà này, xương của cô ta cứng rắn lắm. Đánh cũng là vô dụng, nếu không.... đưa cô ta cho em đi.” Anh đẩy mắt kiếng, nghiêm trang nói: “Đúng lúc căn cứ của chúng ta có một hạng mục thí nghiệm, cái đề tài này chính là nghiên cứu: “Bỏ một người vào trong khoang vũ trụ, chuẩn bị thức ăn, nước uống cùng không khí trong vòng hai mươi năm, xem người này trôi nổi ở trong vũ trụ, có thể sống được bao lâu.”
Chợt bả vai Angel co rút, run rẩy.
Ngón tay Vương Sướng đặt trên càm, còn nói: “Em dự đoán là sống không tới năm năm, mặc dù có đầy đủ thức ăn cùng nước uống, nhưng mà, muốn cho một người cô đơn trôi lơ lửng trong vũ trụ mênh mông, sẽ cô độc và sợ hãi đến nhường nào. Bởi vì, loại cuộc sống này đúng là vô cùng vô tận. Chỉ cần cô ta còn sống một ngày, là phải đối mặt với một ngày cô độc. Người sống, rốt cuộc là vì cái gì? Không phải là vì ăn cơm, ngủ, mà là vì người thân, người yêu, và bạn bè ở chung vui vẻ. Cho nên, em cho là, người sống trên đời, cần nhất không phải là thức ăn, nước cùng không khí, mà là sống chung và bầu bạn giữa người với người.”
Angle rúc thành một đoàn, giống như đã rơi vào trong bóng tối vô cùng vô tận.
Trong nháy mắt Chính Hiền, Tạp Nhã, Lôi Đình cảm giác vẫn là mình quá hiền lành. Mặc dù biết rằng tiểu bát là đang nghiêm túc nói bậy bạ, nhưng mà, anh nói quá dọa người.
Ném một người vào vũ trụ, thật đúng là trừng phạt đáng sợ hơn bất cứ trừng phạt nào.
Đột nhiên Angle ngẩng đầu nhìn Vinh Phỉ chăm chú, lại hy vọng anh tiếp tục đánh cô, dù là bị anh tươi sống đánh chết, cũng còn tốt hơn người này nói mạnh hơn gấp trăm ngàn lần.
Biểu tình của Vương Sướng đặc biệt nghiêm túc, thật giống như đang suy tư về hạng mục này vậy.
Đột nhiên Angle ôm lấy bắp đùi của Vương Sướng, cô hoảng sợ nhìn anh, biểu tình trên mặt tràn đầy cầu xin bị đánh.