“Đúng thế”, gã béo đáp, càng siết chặt cô gái với cánh tay phải phì nộn của mình. “Nào, mày nói xem, bây giờ thì ai là chỉ huy?”.
“Chính anh”, Du Khách vừa trả lời vừa cúi đầu cung kính. “Chỉ cần anh bảo tôi cần làm gì thôi, anh bạn. Chết tiệt, nếu anh muốn, tôi sẽ đặt súng xuống vỉa hè, được không?’’.
Gã đàn ông nhìn chằm chằm vào Du Khách và nheo mắt. “Được, nhưng làm chậm thôi”, hắn nói.
“Đương nhiên. Không thể khác được”.
Du Khách bắt đầu hạ dần súng xuống. Người ta có thể nghe thấy tiếng thở hổn hển từ phía sau một buồng điện thoại công cộng gần đó, ngay sau đó là một tiếng thở khác từ đằng sau một chiếc xe tải chở đồ đậu trên phố Bốn mươi hai. Những người hiếu kỳ chạy tìm chỗ trú nhưng vẫn phải chăm chú theo diễn biến của sự việc, họ đều có chung một suy nghĩ. Đừng làm thế, anh bạn. Đừng bỏ khẩu súng xuống. Hắn sẽ bắn chết anh, và cả cô gái nữa!
Du Khách quỳ xuống và thu mình lại. Anh thận trọng đặt khẩu súng lên vỉa hè.
“Thấy chưa nào, rất nhẹ nhàng và dễ dàng nhé”, anh nói. “Bây giờ anh muốn tôi làm gì nào?”.
Gã béo bật cười lớn, bộ ria mép lởm chởm chụm lại dưới mũi. “Tao muốn mày làm gì ấy hả?”, hắn nói. Tiếng cười ngày một lớn hơn. Hắn không thể kiềm chế nổi bản thân.
Nhưng bỗng nhiên hắn ngừng cười. Khuôn mặt ánh rõ sự tàn nhẫn. Gã đàn ông nhấc khẩu súng khỏi đầu cô gái và chĩa thẳng vào chàng trai. “Tao muốn mày phải chết”.
Và đó là lúc anh hành động.
Trong chớp mắt, anh với tay xuống ống quần và lôi ra một khẩu Beratta 9mm từ bao súng gần cẳng chân. Anh vung tay ra trước và bóp cò. Một tiếng nổ dội lại trước khi mọi người hiểu điều gì vừa xảy ra. Kể cả gã béo.
Cái lỗ trên trán vào khoảng kích cỡ của một đồng mười xu, và trong một khoảnh khắc, hắn đông cứng như một bức tượng Phật quá cỡ. Những người quan sát la hét, cô gái trẻ với chiếc ba lô quỳ thụp xuống kinh hãi, gã đàn ông to béo ngã sụp xuống vỉa hè bẩn thỉu đầy rác rưởi. Máu của hắn vọt ra như vòi nước.
Về phần Du Khách, anh cất khẩu Beretta vào bao súng cạnh cẳng chân và khẩu còn lại vào chiếc túi đeo sau quần. Anh đứng thẳng dậy và đi tới chỗ chiếc vali. Anh cầm nó lên và mang tới chiếc Ford Mustang đang đậu bên cạnh một chiếc xe khác trên phố. Máy vẫn nổ suốt từ nãy đến giờ.
“Một ngày tốt lành, thưa các quý ông, quý bà”, anh nói với những người đã quan sát mình trong sự yên lặng kinh ngạc. “Cô quả là một cô gái may mắn”, anh chào người phụ nữ đang ôm chặt chiếc vali trước ngực.
Du Khách leo vào sau tay lái của chiếc Mustang và xe bắt đầu chuyển bánh.
Cùng với chiếc vali.