Họ cùng ăn và trò chuyện về cuốn tiểu thuyết mới của anh, đặt bối cảnh trong cuộc Cách mạng Pháp. Jeffrey chỉ mới trở về từ Paris mấy ngày trước. Anh là một người rất khắt khe với tính xác thực trong văn chương và nhất quyết phải đi đây đó để nghiên cứu. Với lịch làm việc bận bịu của Nora, thời gian chia xa còn nhiều hơn thời gian họ có bên nhau. Trên thực tế, họ đã làm đám cưới vào một ngày thứ Bảy tại Cuernavaca, Mexico và bay về vào Chủ Nhật. Không lao xao, không ồn ào và không có hồ sơ ghi chép gì tại Mỹ. Đó là một đám cưới rất hiện đại.
“Em biết không, Nora, anh đang nghĩ”, anh nói, ấn chiếc dĩa vào đĩa mì ống. “Chúng ta nên đi đâu đó cùng nhau”.
“Và có thể anh sẽ cho em kỳ trăng mật mà anh luôn hứa”.
Anh đặt tay lên tim mình và mỉm cười. “Em yêu, mỗi ngày bên em đã là một kỳ trăng mật rồi”.
Nora cười lại. “Nói khéo lắm, Ngài Nhà Văn Nổi Tiếng ạ, nhưng em không để anh thoát chỉ với một câu nói dễ thương vậy đâu”.
“Được thôi. Em muốn đi đâu nào?”
“Phía Nam nước Pháp thì sao?” cô đề nghị. “Chúng ta có thể qua đêm tại Hotel du Cap”.
“Hoặc là Ý?”, anh nói, tay nâng ly rượu. “Tuscany?”
“Ôi, em biết rồi - sao lại không đi cả hai nơi nhỉ?”
Jeffrey ngả đầu ra sau và cười lớn. “Em lại thế rồi”, anh nói, ngón trỏ xoay tròn trong không khí. “Lúc nào cũng muốn tất cả. Mà tại sao lại không nhỉ?”.
Họ kết thúc bữa tối, bàn bạc nhiều hơn về những địa điểm có thể dành cho kỳ trăng mật. Madrid, Bali, Vienna, Lanai. Điều duy nhất được nhất trí, khi họ chia nhau một chút rượu Ben & Jerry’s Cherry Garcia, là phải tìm một nhân viên du lịch.
Vào lúc mười một giờ họ đã sát bên nhau trên giường. Vợ và chồng. Đắm mình trong tình yêu.