Tuần Trăng Mật Sách Trinh Thám

Chương 4

Khi bước lại gần cánh cửa lớn của ngôi nhà cổ, Nora lục trong ví lấy chiếc chìa khóa mà Jeffrey Walker đã đưa khi mới thuê cô. Với ngôi nhà quá to và cái chuông cửa thất thường, anh đã đề nghị cô tự mở cửa vào. Một giọng nói nhỏ thì thầm trong đầu cô. Tuyệt.

“Xin chào? Có ai ở đó không?”, Nora gọi to khi vừa bước vào trong. “Xin chào? Anh Walker?”.

Cô đứng giữa phòng nghỉ và lắng nghe. Rồi cô nghe thấy âm thanh văng vẳng của Miles Davis và tiếng kèn trompet tuyệt diệu vang tới từ tầng hai ngôi nhà.

Cô cất tiếng gọi lần nữa. Lần này thì cô nghe thấy tiếng bước chân trên đầu mình.

“Nora, em đấy à?”, một giọng nói cất lên trên đầu cầu thang.

“Anh còn đang đợi ai nữa sao?”, cô đáp lại. “Tốt hơn hết là không phải vậy”.

Jeffrey Walker nhanh chóng chạy xuống phòng nghỉ. Anh ôm chầm lấy cô trong vòng tay và xoay tròn trong nụ hôn kéo dài cả phút. Rồi họ lại hôn nhau lần nữa.

“Chúa ơi, em đẹp quá!”, anh nói, dần dần hạ cô xuống.

Cô nghịch ngợm dùng tay trái đấm nhẹ vào bụng anh. Viên kim cương bốn cara của Connor đã được thế chỗ bởi viên ngọc bích đính kèm ba viên kim cương sáu cara của Jeffrey.

“Em cá là anh nói vậy với tất cả các cô vợ”, cô nói.

“Không, chỉ những cô thực sự tuyệt vời như em thôi. Chúa ơi, anh nhớ em, Nora. Ai lại không chứ?”.

Họ cười vang và lại hôn nhau say đắm.

“Nào, kể cho anh xem, chuyến bay của em thế nào?”, anh hỏi.

“Tốt. Cũng là thương mại cả thôi mà. Quyển sách mới của anh thế nào?”.

“Không phải là Chiến tranh và Hòa bình. Càng không phải Mật mã Da Vinci”.

“Lúc nào anh cũng nói vậy, Jeffrey”.

“Lúc nào điều đó cũng đúng”.

Ở tuổi bốn mươi hai, Jeffrey Sage Walker là một nhà văn viết tiểu thuyết lịch sử hư cấu với những tác phẩm bán chạy nhất trên toàn cầu. Anh có người hâm mộ lên đến con số hàng triệu, phần lớn là phụ nữ. Họ thích văn phong của anh và những nữ nhân vật mạnh mẽ, bởi vậy vẻ đẹp phong trần trong chiếc áo khoác bụi bặm cũng không hề gì. Chưa có một mái tóc nhuộm vàng rối bù và những sợi râu cạo lởm chởm nào lại tuyệt đến thế.

Đột nhiên anh bế thốc Nora qua vai mình. Cô kêu lên khi anh bắt đầu bước lên cầu thang.

Jeffrey đang tiến lại phòng ngủ, nhưng Nora bám lấy khung cửa và bắt anh quay về phía thư viện. Cô chú ý tới chiếc ghế yêu thích mà anh luôn ngồi khi sáng tác. “Anh luôn nói rằng mình làm việc hiệu quả nhất ở đó”, cô nói. “Để xem thế nào nhé”.

Anh đặt cô xuống chiếc ghế đệm da màu nâu bạc màu và chuyển nhạc. Norah Jones, một trong những ca sĩ yêu thích của họ.

Khi giọng hát đã tràn ngập căn phòng, Nora thả người ra sau và nâng chân lên. Jeffrey tháo bỏ đôi xăng đan, chiếc quần ngố và đồ lót. Anh giúp cô cởi chiếc áo len màu xanh lá cây ưa thích trong khi cô lần xuống phía dưới chiếc quần jeans của anh.

“Người chồng đẹp trai, tài giỏi của em”, cô thì thầm trong khi kéo quần của anh xuống.