Tuần Trăng Mật Sách Trinh Thám

Chương 17

“Em nhận ra là chỉ còn một phòng duy nhất trong nhà là chúng ta chưa làm tình không?”, Connor hỏi. Trông như thể anh đang nhẩm tính trong đầu.

“À, em nghĩ chắc vẫn còn sớm mà”, Nora đáp.

Anh kéo chặt cô lại trong tay. “Em thật tham lam”.

“Và chẳng phải anh là kẻ may mắn đó sao”.

Cuối cùng họ cũng rời gara đi vào trong bếp.

“Nhân nói đến tính tham lam...”, anh nói.

Cô cố nén cười. “Sao mà em biết trước được chứ? Được rồi, anh chàng ở trần ạ”, cô nói. “Món trứng tráng thì sao nhỉ?”.

“Thì tuyệt. Hoặc là chúng ta có thể ra ngoài. Anh có thể gọi đến Nhà Nghỉ ở Pound Ridge? Hay là chỗ Nhà Sắt?”.

Nora lắc đầu.

“Anh muốn ăn gì kèm trứng tráng? Em muốn nấu cho anh”.

“Làm anh ngạc nhiên xem nào”, anh nói. “Tóm lại, chúng ta sẽ chọn đó làm chủ đề của buổi tối này - những điều ngạc nhiên”.

Lần đầu tiên, Nora cảm thấy cơn đau nhói lên trong bụng. Chính là nó.

Anh rời khỏi phòng đi tắm, sau khi đã mang hành lý của cô từ ngoài cửa vào nhà. Cô mở đồ ngay trong bếp và lấy ra một chiếc quần jeans được gấp gọn gàng cùng áo phông bằng vải cotton.

Rồi, như một người bạn lâu năm, giọng nói bé nhỏ trong đầu cô xuất hiện.

Nào, Nora, vững lên nào.

Cô thay đồ và chuẩn bị món trứng tráng. Cô tìm thấy nửa củ hành Vidalia trong Sub-Zero, một quả ớt xanh và vài miếng giăm bông Virginia dày gần một milimét. Mọi thứ đều ổn. Cô sẽ làm món trứng tráng kiểu Tây.

Mình đã quyết định rồi. Chỉ cần vững dạ lên thôi, chỉ có vậy. Mình có thể vượt qua được - mình từng làm thế rồi mà.

Phòng bếp có một giá bằng nam châm để treo những chiếc dao lớn. Nora nhìn chằm chằm vào chúng. Chúng đều được treo thẳng hàng và sắc nhọn. Cô với lấy cái to nhất và cầm trong tay, những ngón tay khẽ đặt lên đường cong chỗ tay cầm trước khi nắm chặt.

Quên chiếc xe đi. Cả cái nhẫn nữa. Đặc biệt là cái nhẫn.

Cô đập trứng và thái ớt. Nora cắt giăm bông thành từng miếng nhỏ. Cô đứng bên chiếc tủ ngay cạnh bồn rửa, quay lưng lại cửa ra vào của phòng bếp. Cô có thể nghe thấy Connor.

“Anh đói tới mức có thể ăn cả một nhà hàng cơ đấy!”, giọng anh vang lên, càng lúc càng to.

Hành động đi, Nora

Anh đang đi về phía cô.

Làm đi, ngay bây giờ!

Cô cắt tiếp một miếng giăm bông và chăm chú nhìn vào con dao, những đốt ngón tay trở nên trắng bệch khi cô nắm chặt tay lại. Ánh đèn từ trần nhà rọi xuống và nhảy múa trên lưỡi dao.

Vẫn còn thời gian để thay đổi ý định.

Bước chân của Connor đang ở ngay phía sau, mỗi lúc một gần. Cô có thể cảm thấy hơi thở ấm áp của anh trên gáy mình. Anh đang ở ngay đó, trong tầm với. Cô quay nhanh người lại, cánh tay giơ cao.