Tử Xuyên Tam Kiệt

Tử Xuyên Tam Kiệt Tham gia vipvandan.vn - Hội tụ đam mê Chương 6: Đế quốc mới! (1)

Lão Tre web Sau khi tuyên thệ xong. Tử Xuyên Tú, Minh Huy, Lâm Băng mấy trọng thần đại diện cho quân đội và chính phủ tiến lên dâng quốc tỷ và quyền trượng quỳ một gối biểu thị sự thuần phục với tổng trưởng. Ngay sau đó Tiêu Bình lớn tiếng tuyên bố Tử Xuyên Trữ vâng mệnh trời đã chính thức đảm nhận chức vụ Tổng trưởng đời thứ chín. Tiếng vỗ tay như sấm vang lên toàn trường. Nghi thức tới đây đã chấm dứt, khá nhiều khách đã đứng dậy, chuẩn bị tinh thần tham gia tiệc rượu sau nghi thức lên ngôi.


mo a ti “Xin mời chờ một chút” một giọng nói con gái trong trẻo vang lên trên không gian đại sảnh: “Ta có chuyện muốn nói với mọi người”.


Người lên tiếng chính là Tử Xuyên Trữ, mới nhậm chức Tổng trưởng gia tộc. Trong nghi thức lên ngôi không có trình tự này khiến các tân khách ngây người. Cũng may Tiêu Bình là người nhanh trí ông ta lập tức lên tiếng trấn án: “Các vị, xin mời quay về chỗ ngồi, kính cẩn nghe thánh âm của Điện hạ”.


Tử Xuyên Trữ gật đầu với Tiêu Bình rồi quay mặt hướng về mọi người và nói: “Chư vị khách quý, quan viễn và quý tộc nhà Tử Xuyên, cảm tạ các vị, rất hân hạnh được đón tiếp các vị ở nơi này, chứng kiến ta lên ngôi Tổng trưởng gia tộc” Giọng nói của Tử Xuyên Trữ dần chậm lại “ ... ta cũng kính nhờ các vị chứng kiến ta từ chức vụ Tổng trưởng gia tộc.


“A ...” toàn trưởng đều hít một hơi thật sâu. Ai nấy trợn trừng mắt nhìn Tử Xuyên Tú, Tổng trưởng mới nhậm chức nhà Tử Xuyên, tiếng thì thào bàn tán vang lên: “Mới rồi Điện hạ nói gì vậy?
“Ngài nói là từ chức!”.


“Tôi không nghe nhầm đó chứ? Điện hạ nói ngài không làm Tổng trưởng nữa”.
“Yên lặng! Yên lặng!” chủ tịch hội nguyên lão Tiêu Bình ho khan mấy tiếng, sắc mặt nặng nề. Ông ta là người rơi vào thế bị động nhưng không biểu hiện sự ngạc nhiên nhưng sắc mặt vô cùng nghiêm trọng.


Tiêu Bình nói nhỏ với Tử Xuyên Trữ: “Điện hạ, hãy thận trọng suy nghĩ một chút đi”.


Tử Xuyên Trữ lắc đầu, giọng nói vô cùng kiên quyết: “Tạ ơn tước gia nhưng ta đã suy nghĩ cẩn thận. Các vị, sau khi suy nghĩ một cách cẩn thận, ta cho rằng bản thân mình tài đức nông cạn. Chức vị Tổng trưởng nhà Tử Xuyên là một chức vụ quan ng. Ta thật không đủ lực. Bản thân là con gái yếu đuối, không đủ khả năng lãnh đạo quốc gia, cũng khong thể đoàn kết quần chúng khó có thể đảm nhiệm vai trò của người đứng đầu quốc gia”.


“Vì sự trường tồn của xã tắc, vì sự hùng mạnh của gia tộc, vì phúc lợi của hàng triệu thần dân, gia tộc cần phải có một Tổng trưởng kiên định, có năng lực. Lúc này gia tộc chúng ta đang có một người như vậy”.


“Ngài là người yêu nước nhiệt thành, bền gan vững chí, tình cảm cao thượng hoàn toàn hiến dâng cho tổ quốc, mấy lần cứu vớt sự tồn vong của gia tộc trong cơn nước sôi lửa bỏng.


Thành Đế Đô đánh bại Lưu Phong Tây Sơn, đồ máu trong đêm bắt phản nghịch Dương Minh Hoa, thu phục phản quân Viễn Đông, vì gia tộc đoạt lại giang sơn Viễn Đông thành Ba Đan đánh bại Ma Thần Hoàng chinh phục vương quốc Ma tộc cách xa ngàn dặm. Cảng không nói tới công tích vĩ đại trong lần bình định phản loạn Đế Lâm này, có thể ghi vào sử sách.


Công lao vĩ đại với quốc gia, công huân trác tuyệt như vậy, đủ soi sáng nhật nguyệt.


Thiên hạ vô chủ, người có đức được, người có tài năng được. Tú Xuyên các hạ tài đức kiêm toàn, chính là người ứng với thiên mệnh. Ngay lúc này ta tự nguyện nhường ngôi Tổng trưởng gia tộc cho thống lĩnh Tú Xuyên các hạ. Xin mời các vị chứng kiến”.


Trong hàng ngũ nhân sĩ cao cấp đang ngồi ở đây, người nào chẳng có đầu óc nhanh nhạy.


Khi Tử Xuyên Trữ mới nói được một nửa, mọi người đã đoán được ý tử của nàng. Vô số đôi mắt đồ dồn vào người Tử Xuyên Tú. Mặc dù mọi người kinh hãi nhưng không một ai dám lên tiếng. Ai cũng là người thông minh. Việc kế thừa chức vị Tổng trưởng là chuyện sống còn, bản thân mình tùy tiện lên tiếng nói sai lập trưởng chỉ tổ gánh chuyện rắc rối. Chẳng những bản thân mình gặp hạ, thậm chí còn khiến liên lụy tới gia tộc, người thân chính vì vậy, hơn một ngàn người tụ tập trong đại sảnh nhưng bầu không khí cực kỳ yên tĩnh như núi thẳm rừng hoang yên tĩnh không một tiếng động. Thống lĩnh Viễn Đông ngồi thẳng người trên ghế, cau mày, hai tay đặt trên đầu gối, dáng vẻ bình tĩnh.


Chờ khi Tử Xuyên Trữ nói xong. Tử Xuyên Tú đứng dậy, cao giọng nói: “Tổng trưởng điện hạ coi trọng vi thần như vậy, thật khiến vi thần cảm động rơi nước mắt. Nhưng chỉ có người huyết mạch nhà Tử Xuyên mới có thể làm Tổng trưởng. Đây chính là quy định đã được thiết lập. Ngôi vị chí tôn, người như vi thần tuyệt đối không thể mơ ước. Vi thần cũng tuyệt đối không có suy nghĩ này. Điện hạ ngài chính là huyết mạch kế thừa duy nhất câu cỗ tổng trưởng, còn là mục đích chung hướng tới của mọi người, còn là niềm hy vọng của. Vi thần và các đồng liêu cũng cảm động nhớ tới ân trọng của gia tộc, tận tâm tận lực phụ trợ khiến Điện hạ có thể trở thành quân chủ thánh minh. Điện hạ mới rồi chỉ nói chơi chứ không phải là thật”.


Vì thái độ của Tử Xuyên Tú không rõ ràng + không ai dám lên tiếng. Bây giờ Tử Nhóm dịch: Huntercd Tử Xuyên Tam Kiệt Tham vn - Hội tụ đam mê Lão Trư Xuyên Tú đã lên tiếng từ chối nên mọi người bắt đầu dám lên tiếng nhưng cái kiểu nói hùa theo này cũng vô cùng cần thận. Thống lĩnh tây bắc Minh Huy nói: “Điện hạ có ý muốn nhường ngôi. Cho dù xét dưới góc độ danh lợi hay quyền thế ý chí của ngài thật sự khiến người khác phải khâm phục. Đương nhiên theo quan điểm của vi thần, Tổng thống lĩnh Tú Xuyên các hạ là người cực kỳ ưu tú, vi thần tuyệt đối ủng hộ nhưng việc này vô cùng trọng đại, quyết định ngay lập tức lúc này liệu có quá vội vàng không? Tốt nhất hãy để hội nguyên lão và các vị đại nhân phòng thống lĩnh thương nghị cần thận sau đó đưa ra quyết định, như vậy có hơn không?


Cảm ơn các Doan ha “Gã láu cá chết tiệt!” Mọi người thầm mắng Minh Huy trong lòng. Minh Huy này rõ ràng đang trì hoãn, bao che cho Tử Xuyên Trữ nhưng Minh Huy gã cũng không dám đắc tội với Tử Xuyên Tú. Đẩy hai bên vào tình trạng này có thể nói sự láu cá của Minh Huy đã đạt tới cảnh giới rất cao.


Mặc dù ai nấy trong lòng đều mắng Minh Huy nhưng bề ngoài vẫn hùa theo: “Minh Huy các hạ nói có lý. Mọi người nên cần thận thương nghị, không nên vội vàng” Tuy mọi người muốn trì hoãn nhưng Tử Xuyên Trữ thì không, nàng lắc đầu nói: “Không nên tiếp tục thương nghị. Ý ta đã quyết, từ chức vị Tổng trưởng. Tú Xuyên điện hạ, chuyện còn lại, ta trông cậy vào ngài”.


Tử Xuyên Trữ bước xuống đài, cầm quyền trượng và ngọc tỷ đưa cho Tử Xuyên Tú. Tử Xuyên Tú không đồng ý nhận, hắn trầm giọng nói: “Điện hạ, vi thần tuyệt đối không dám nhận” nhưng Tử Xuyên Trữ vẫn cố chấp, kiên quyết đưa cho hắn. Nàng đưa hai vật tới trước mặt hắn, nói nhỏ: “A Tú ca, đây không phải là nhất thời hứng thú của ta. Ban đầu khi xuất binh ta đã từng nói với ngài nhà Tử Xuyên tất có báo đáp ngài. Khi đó ta đã từng thề rằng:


chỉ cần ngài có thể đánh bại Đế Lâm, báo thù cho thúc thúc, ta nhất định sẽ gioa chức vụ Tổng trưởng cho ngài. A Tú ca, đây là điều ngài đáng nhận được. Xin mời ngài nhận lấy”.


Có chuyện như này sao? Tử Xuyên Tú thầm buồn vô cớ. Trong cơn hoảng hốt, hắn mang mắng nhớ lại trong buổi sáng xuất binh kia, thiếu nữ xinh đẹp này với sắc mặt nghiêm túc nhưng còn nàng nói những gì thì bản thân hắn không có chút ấn tượng nào. Thật khó tưởng tượng khi đó nàng đã hạ quyết tâm như vậy rồi.


“A Trữ, làm như này, sau này sẽ ăn nói thế nào với thúc thúc? Ăn nói thế nào với tổ tiên Tử Xuyên gia? Bây giờ hành động tùy hứng, sau này nhất định sẽ hối hận”.
“Khi ta nhậm chức Tổng trưởng đời thứ chín, ta đã hoàn thành lời phó thác của thúc thúc.


Sau đó ta nhường chức vị Tổng trưởng nhà Tử Xuyên cho ngài vì ngài cũng mang họ Tử Xuyên mà nhưng vậy ta không làm trái với quy củ của gia tộc” Tử Xuyên Trữ cười nói: “Ta đã suy nghĩ việc này lâu rồi. Ta tuyệt đối không hối hận vì ta quả thật không thể làm Tổng trưởng. Ta vì gia tộc đã lựa chọn ra người đứng đầu tốt nhất, vì đất nước lựa chọn người tốt nhất. Đương nhiên ta cũng vì chính bản thân mình”.


Tử Xuyên Trữ nắm chặt tay Tử Xuyên Tú, đặt quyền trượng và ngọc tỷ vào trong tay hắn: “Tú Xuyên điện hạ, ta nghe bên Viễn Đông gọi là là “Quang Minh Vương. Hy vọng ngài có thể mang tới quanh minh, hòa bình và nhân từ cho hàng triệu con dân gia tộc. Bọn họ đều là con dân của ngài. Xin mời ngài hãy thương yêu bọn họ. Vì gia tộc, ta cầu xin ngài”.


Tử Xuyên Trữ nhìn thật sâu vào mắt Tử Xuyên Tú rồi lại nhìn hơn ngàn người bên dưới, tổng trưởng từ chức của nhà Tử Xuyên quay người, chậm rãi bước đi trên thảm đỏ tươi ra ngoài. Vẫn như khi đi vào, khi đi ra dáng vẻ nàng vẫn thong dong tao nhã, dáng vẻ lộng lẫy, tưa như một cánh bướm trắng bay về phía cửa sổ, chấn động lòng người, lòng người thầm than thở.


Cho tới khi bóng dáng Tử Xuyên Trữ biến mất sau góc khuất của mái vòm cửa đại sảnh, mọi người vẫn chăm chú nhìn thật lâu mà không ngừng lại, thầm rung động vì dũng khí và quyết định của người con gái này và cả sự xinh đẹp lạ thường của nàng.


Lúc này mọi người mới quay ánh mắt vào trong đại sảnh, nhìn thấy bóng dáng cao lớn của vị tướng quân hai mươi bảy tuổi, đang cầm quyền trượng và ngọc tỷ trong tay, trên gương mặt viên tướng là sự thẫn thờ, ngơ ngác như mất hồn.


Lúc này mọi người mới ý thức được: một sự kiện kinh người có thể khiến lịch sử rung chuyển đã xảy ra trước mắt mình: chính quyền nhà Tử Xuyên truyền đời thống trị đại lục gần ba trăm năm, hôm nay đã chính thức kết thúc dòng dõi của mình, thay thế bằng một chính quyền mới, một tập đoàn quân phiệt hùng mạnh tới từ Viễn Đông.


Mặc dù người nắm quyền vẫn mang dòng họ Tử Xuyên như cũ nhưng hoàn toàn khác với chính quyền cũ, địa phương cát cứ, mang theo hơi thở của các thế gia lỗi thời lạc hậu trong quá khứ. Chính quyền mới có một hơi thở thanh xuân, tinh thần phấn chấn của tập đoàn quân sự Viễn Đông kiên cường giàu lòng hy sinh, hùng mạnh như mặt trời mới mọc.


Lãnh thổ của nó từ khu biên cương tây bắc chạy thẳng tới tận cực đông với biên giới là thảo nguyên Đông Đại Hoang bao la ngàn dặm, từ Đán Nhã tây nam cho tới tận bờ biển phương bắc, bên bờ Hắc Hải, lãnh thổ quá rộng lớn, vượt xa bất kỳ triều đại, vương quốc nào của loài người trên đại lục. Trong khi đó quân đội vũ trang của chính quyền này gần như bao gồm những đội quân hùng mạnh trên đại lục: trọng bộ binh Bán thú nhân, lính cung tên Xà tộc, đấu sĩ Long tộc, bộ binh Tắc Nội Á tộc, kỵ binh Mông tộc, chiến binh tộc Ca Ngang. quân đông nam loài người, quân Đế Độ, quân tây bắc, Tú Tự doanh, hiến binh phòng giám sát.