Ngày mùng sáu tháng tư năm bảy trăm tám mươi sáu, quân chủ lực phương diện quân tây nam nhà Từ Xuyên tiến tới ngoại ô thành Đán Nhã, ở vào thế đối mặt với đại bản doanh gia tộc Lâm thị thành lập ở thành Đán Nhã. Bởi vì bộ đội xâm chiếm tây nam của Lâm gia đều rút về nên dọc đường đi Đế Lâm không đánh mà thắng thế quân đội cực kỳ cường thịnh. Sau lần được tiếp viện, quân tây nam nhà Tử Xuyên có hai mươi mốt sư đoàn cùng với tám lữ đoàn đặc chủng tổng cộng có hai mươi mốt vạn binh lính. Trong đó có ba vạn kỵ binh. Đại quân chia làm ba doanh: trung, tả, hữu đóng quân.
Mặt khác tây nam từ xưa tới nay chính là thuộc phạm vi ảnh hưởng thế lực của hội nguyên lão. Lần này nguyên lão các tỉnh và quý tộc địa phương phần lớn đứng về phía chính quyền của Đế Lâm . Bọn họ chỉnh đốn tư binh tham gia quân đoàn của Đế Lâm. Mặc dù trải qua hợp nhất và chính biên của nhà Tử Xuyên nhưng từ binh của mỗi quý tộc không được vượt quá con số năm trăm người nhưng quý tộc tây nam và nguyên lão có quá nhiều, số lượng tư binh tham gia tổng cộng một vạn năm nghìn người. Bọn họ thành lập một đơn vị riêng biệt, được chỉ huy bởi sĩ quan phòng giám sát của Đế Lâm.
Đương nhiên quý tộc tây nam tích cực tham gia không phải bởi vì bọn họ trung thành, nhiệt thành yêu nước hay nói một cách chính xác những quý tộc trung thành này đang liều mạng vì Đế Lâm vì Đế Lâm đại nhân đã nói một câu rất rõ ràng: “Không phải là đồng đạo vậy chỉ có thể là kẻ thù.
Mặc dù tất cả mọi người đều biết gã kiêu ngạo này tuyệt đối không có kết cục tốt nhưng vấn đề là hiện nay gã đang rất vui vẻ: “Công nhiên mắng chửi kẻ nghịch tặc. Đám nghịch tặc biến sắc, công khai đung hình mà không đổi sắc, khẳng khái trung nghĩa, hy sinh trung trinh” Mặc dù sử sách đã ghi một vài tấm gương sáng chói nhưng nếu như người nào đó làm chuyện này, các quý tộc nói không chừng thay nhau lên tiếng ca ngợi nhưng nếu như muốn chính bọn họ làm điều đó, các quý tộc sẽ nói: xin miễn thứ cho kẻ bất tài. Ác ma giết người kia chỉ cần động một tý, hắn sẽ đưa người tới cửa.
Trong khi đó gia tộc Lâm thị Hà Khâu có tất cả hai mươi ba vạn đại quân ở thành Đán Nhã, đại bộ phận là quân bộ binh, chỉ có năm nghìn quân kỵ binh. Đây là một chiến dịch thu hút sự chú ý của cả đại lục. Ở Lâm gia và Lưu Phong gia, rất nhiều nhà quan sát quân sự đã không kiềm chế được bản thân, khoe khoang dự báo của mình, phát biểu trên báo chí, phân tích tình hình, bày tỏ rằng cuộc chiến này chắc chắn sẽ kéo dài một thời gian dài nhưng cuối cùng Lâm gia nhất định sẽ giành chiến thắng dựa vào thực lực hùng hậu.
Dưới chân thành Đán Nhã, hơn mười hiến kỵ mặc quân phục màu đen chạy băng băng bụi mù bốc đầy trời, cây Ưng kỳ màu đen nổi bật, bay phần “Thằng nhãi Lâm gia, có gan hãy ra khỏi thành đánh Trong bụi mủ cuồn cuộn, thỉnh thoảng vang người truyền từ trong bụi mù tới.
Vài phút sau, cổng thành Đán Nhã mở ra, từ bên trong cổng thành vang lên tiếng vó ngựa ầm ầm. Kỵ binh màu đỏ như thủy triều đỏ cuồn cuộn xông ra khỏi thành chém giết. Các hiến binh nhà Tử Xuyên không chịu yếu thế lập tức cũng xông lên chém giết, đánh xiên vào đội ngũ kỵ binh Lâm gia. Quân hai bên va chạm với nhau, mấy trăm vó ngựa hất bụi đất bay lên cao, cát vàng che dấu tầm mắt, giơ bàn tay không nhìn thấy năm ngón. Lúc này quân hai bên đang chém giết trong đám bụi mù, chỉ nghe thấy âm thanh chém giết vang lên, tiếng mã đao rít gió chém xuống tiếng chiến mã hi bị thương cùng tiếng kêu thảm thiết của người sắp chết.
Âm thanh giao chiến chấm dứt, một đám kỵ binh hắc y từ trong bụi mù xông ra ngoài, nhắm hướng bắc phóng đi. Gió thổi mang lại tiếng cười điên cuồng của bọn họ lên lâu thành:
“Lâm gia vô năng một đám phế vật. Ha ha ha”.
Trên bãi chiến trường bụi mù và cát vàng dần lắng đọng. Một cảnh tượng thê thảm hiện ra trước mặt mọi người: những kỵ binh bị giết nằm ngổn ngang trên mặt đất. Những chiến mã mất đi chủ nhân của mình đứng lặng lẽ, cô đơn, thỉnh thoảng hí lên những âm thanh thê lương. Tiếng thương binh chưa chết nằm trên đất kêu gào. Những binh lính may mắn còn sống sót thì ngày người ngồi trên lựng ngựa, ánh mắt mê man trong giống như bọn thực sự không thể chấp nhận chuyện mới xảy ra.
Viên trung giáo lãnh binh quay lại lâu thành, sắc mặt y xám như tro tàn. Y tiến lên báo cáo: “Trưởng lão, hạ quan ...”.
“Ngươi không cần phải nói, chúng ta cũng thấy rồi”.
Người lên tiếng nói chính là Lâm Khang trưởng lão trưởng quân vụ của gia tộc Lâm thị.
Trong giọng nói của ông ta mang theo sự phẫn nộ.
Viên trung giáo cúi thấp đầu, gần như chạm vào ngực: “Hạ quan vô năng làm hỏng uy phong gia tộc. Hạ quan ... nguyện chịu xử trí theo quân pháp” giọng nói của y mang theo sự căm phẫn với cả khuất nhục nhưng y thực sự không thể nói nên lời. Ngay trước cửa nhà, mọi người đều nhìn thấy rất rõ ràng. Quân địch chỉ có mười mấy người, bản thân mình xuất hơn trăm kỵ binh ra ngoài bao vây hòng tiêu diệt kẻ thù nhưng bị kẻ thù chém giết mười mấy người sau đó dương dương tự đắc rời khỏi chiến trường.
nói: “Ta sẽ không ‘Thôi bỏ đi. Trung giáo, hãy lấy lại tinh thần ngày sau tái chiến. Nếu như tiếp tục thất bại sẽ chịu xử phạt theo quân pháp” Lâm Khang nhìn các sĩ quan xung để lại bất kỳ người nào”.
Các sĩ quan đều quỳ xuống: “Hạ quan vô năng làm nhục tội”.
Lâm Khang thở dài một tiếng, nói đầy vẻ bất đắc “Lâm gia to như này chẳng lẽ thật sự không tìm được một mãnh tướng dũng sĩ có thể địch nổi bọn họ hay sao?” Gia tộc Lâm thị đã thành lập một học viện quân sự Hoàng gia có quy mô lớn nhất trên đại lục, sáng tạo ra quân chế quân nhân chuyên nghiệp kết hợp với binh lính nghĩa vụ vô cùng tiên tiến, có đầy đủ những lý luận quân sự tiên tiến cùng với chiến, kỹ thuật tinh xảo, cũng như được trang bị vũ khí hoàn hảo nhưng khuyết thiếu duy nhất của quân đội Lâm gia.
Đó là ở một đất nước đã hòa bình hai trăm năm, thật sự rất khó bồi dưỡng ra những quân nhân thực sự dũng mãnh thiện chiến.
awin th truuon Xa hơn nữa, tổ tiên của Lâm gia có Làm Phương Hi cứng cỏi, tài hoa, Lâm Phong cực kỳ tài năng Lâm Kiên hào hiệp, kiên cường, người nào cũng một đời anh kiệt. Không ngờ sau khi Lâm gia truyền đời ở tây nam sau ba trăm năm, khí phách anh dũng của tổ tiên Lẫm gia đã biến mất hết, chỉ còn những âm mưu thủ đoạn dùng trong bóng tối. Trong những nhân vật đương thời của Lâm gia, chỉ có duy nhất Lâm Vân Phi coi như kế thừa được khí chất của tổ tiên nhưng đáng tiếc người tài hoa luôn chết quá sớm ...
Lâm Khang chặn lại dòng suy nghĩ của mình: đây là đề tài mẫn cảm không thể chạm tới.
Lâm Khang trầm giọng nói: “Các tướng quân, tình hình bất lợi với quân ta. Chư vị có ý kiến hay nào không?” Từ khi Đế Lâm hạ trại, quân đội hai bên bước vào trạng thái giằng co ( thật ra trên danh nghĩa vẫn là quân đội nhà Tử Xuyên nhưng giới cao cấp Hà Khâu đều cười nhạt trước cái tên gọi này. gọi thẳng thừng là quân đoàn Đế Lâm ). Trong cuộc chiến thám báo này quân đội Hà Khâu hoàn toàn rơi vào thế hạ phong. Rất nhiều lần Lâm Khang lựa chọn dũng sĩ ra ngoài với ý đồ đánh tan ưu thế quân Đế Lâm nhưng cuối cùng toàn thất bại.
Trong những trận chém giết quy mô nhỏ này, quân đội Đế Lâm hùng mạnh, chiến lực cực kỳ hung hãn, không chút yếu thế. Lần nào quân Đế Lâm cũng đánh quân thám báo Hà Khâu tan tác, sợ mỡ vật, bỏ chạy trối chết. Hiến binh của Đế Lâm còn không muốn buông tha, đuổi giết tận cùng. Ví dụ như hôm nay chỉ mười mấy hiến binh nhưng dám đuổi giết tới tận chân thành Đán Nhã. ở dưới chân thành khiêu chiến. Phạm vi hoạt động của thám báo Lâm gia bị thu ngày càng hẹp, ngày càng nhỏ.
Trên thế giới này không có người nào là kẻ ngốc. Những binh lính có thể hoạt động thảm báo, điều tra tin tức đều là những kẻ không khéo, nhanh nhẹn hơn người. Sau khi những binh lính dũng cảm nhất chết trận, những binh lính còn lại trở nên láu linh. Mỗi lần, sau khi nhận được nhiệm vụ tuần tra, bọn họ ra khỏi thành, đi tới những vùng đất bên kia tường thành không ai nhìn thấy. Tới chiến tuyến huyết chiến với quân Đế Lẫm, đừng nói giỡn. Đó là những chiến sĩ đã tìm đường sống trong cái chết hàng chục lần, máu huyết đã lạnh như nước lạnh để trong tủ lạnh rồi. Báo cáo điều tra, tốt thôi tất cả thông đồng bảo cáo láo. Khi quay về thành nói hươu nói vượn nào là trải qua biết bao nguy hiểm, liên tục huyết chiến. Nếu như tin tưởng vào những báo cáo này, quả thực bọn họ đã giao chiến với cả một nửa quân tây nam của Đế Lâm rồi.
Điều này càng khiến hoạt động của quân thám bảo Đế Lâm càng thêm kiêu ngạo. Chẳng những bọn họ áp chế hoạt động mặt trước của quân đội Hà Khâu, thậm chí bọn họ còn mấy lần xâm nhập vào hậu phương quân đội Hà Khâu, tập kích đội quân tiếp viện và thông tin Hà Khâu. Mặc dù những tổn thất này không lớn nhưng đã gây nên một áp lực nghiêm trọng cho bộ chỉ huy quân đội Hà Khâu ở thành Đán Nhã, nhất là việc mất đi tin tức tình báo về hướng di chuyển của quân đội Đế Lâm, càng khiến Lâm Khang vô cùng sợ hãi.
bế tắc này, hạ quan đề nghị tăng quy mô ngoài liên đội dùng thám “Khởi bẩm trưởng lão, với tình thể hiện nay, thật đáng tiếc là chiến lực của mỗi binh lính đối phương đều hơn hẳn quân ta. Vì để phá vỡ cục diện cường thêm bộ đội thám báo, tăng quy mô bộ đội báo điều này phá vỡ sự phong tỏa của đối phương.
“Nếu như đối phương cũng tăng cường binh lực?” Viên sĩ quan nhất thời cứng họng. Lâm có một câu trả lời rất rõ ràng: tình thế khi đó ; hừ đã bị áp chế như hiện nay. Hơn nữa nếu như ông lạnh một tiếng nhưng trong lòng ông ta sẽ lại giống y như bây giờ, quân mình sẽ lại ta tăng cường binh lực thám báo, nhất định Đế Lâm cũng tăng cường thám báo, các chiến sĩ trạm gác tiền tiêu sẽ không ngừng tăng lên, biển thành cuộc chiến giữa quân chủ lực hai bên. Thế nhưng hiện nay quyết chiến không phù hợp với lợi ích của gia tộc.
“Không còn cách nào khác. Không còn cách nào khác là đành phải kéo dài. Dự trữ lương thảo và trang bị của quân đội Đế Lâm không bằng quân mình. Kéo dài tới khi bọn họ rút quân.
Sa Bố tổng binh tới thành Hà Khâu, Sáng sớm ngày mười lăm tháng tư năm bảy trăm tám mươi sáu, dưới ánh sáng bình minh màu trắng bạc, tiếng vó ngựa dồn dập đã phá vỡ sự yên tĩnh buổi sáng sớm của đại doanh Đán Nhã. Sứ giả từ Hà Khâu chạy tới mang theo một tin tức đáng sợ: một lượng khá lớn quân đội Đế Lâm đã vượt qua biến giới, xâm nhập nội địa Hà Khâu, chúng đang thẳng tiến thủ đô của Hoàng thất Lâm thị.
“Thủ đoạn quân địch vô cùng tàn khốc. Thật sự chưa từng nghe nói” sắc mặt viên sứ giả trắng bệch, gã thờ hỗn hển nói: “Suốt đoạn đường tiến quân của chúng, chúng cướp đoạt đốt phá, chém giết, hễ là thôn trang và thành thị đều bị chém giết, đốt phá hoàn toàn, dân chúng bị giết không còn một người. Hiện nay thành Mễ Gia và thành La Ba đang bị quân địch đánh chiếm. Quân địch ở trong thành, trắng trợn phóng hỏa không kiêng nể. Hội trưởng lão đã hạ quân lệnh, điều động quân đội dự bị từ các nơi tới chống giữ. Đại doanh Đán Nhã cũng phải có hành động tương ứng, ngăn cản quân thù phá hủy nước ta.
Nghe tin dữ này, Lâm Khang tối sầm mặt, suýt chút nữa ngã xuống ngất xỉu.
Lâm Khang phẫn nộ gào lên: “Tại sao lại xảy ra chuyện này? Rốt cuộc chúng tiến quân lúc nào mà chúng ta hoàn toàn không hay biết?” Các tướng lĩnh cúi gằm mặt, không một ai dám ngẩng đầu nhìn. Địch nhân ở trước quân doanh, ngay trong tầm mắt mình chia quân tiến công, đối phương có thể hoàn toàn che dấu.
sai lầm này hoàn toàn không thể dùng từ “khuyết điểm” để hình dung.
lúc trước Lâm Khang cũng đã lo nghĩ về chuyện này: ngọn lửa chiến tranh rất có Kiểu Thật ra khả năng Lúc này địa sẽ lan tới nội địa Hà Khâu nhưng Lâm Duệ nói với ông ta rằng: không cần lo lắng.
vị Lâm không ổn định. Tử Xuyên Tú, Minh Huy, mấy quân phiệt, bất kỳ lúc nào cũng có khả năng đẩy lên làn sóng phục quốc đánh đổ Để Lâm. Khi đó quốc gia duy nhất năng thu nhận Đế Lâm chính là Lâm thị chúng ta. Chúng ta đã hạ lệnh đại sứ Hà thành Đế Độ chuyển ý tử này tới cho Đế Lâm. Có lẽ hắn sẽ hiểu cần phải làm gì.
Dù gì có khả Khâu trú ở hai nước giao Không một ai ngờ đường này.
Sáng sớm tranh với nhau, lạm sát người dân vô tội là một chuyện khác.
Đế Lâm này lại là một con chó điên.
ngày là mười lăm tháng tư Lâm Khang nhận được tin xấu. Thật ra từ trước khi xuất binh khỏi Đế Đô, bộ tham mưu phòng giám sát đã hoàn chỉnh kế hoạch xâm lấn quy mô đất đai của Lâm gia.
“Kế hoạch có tên nam, vì chúng đơn cho chúng quả khi làm ra, tây giãn “lửa rừng”. Gia tộc Lâm thị đã dám ngang nhiên xâm chiếm vùng cho rằng chính quyền phòng giám sát chúng ta mềm yếu, dễ bị bắt nạt.
Phải để trả giá rất nhiều, khiến cho người bên ngoài biết làm kẻ thù của chúng biết kẻ hậu thủ của chúng ta”.
Sau khi trận chiến Đế Lâm đưa binh đoàn hiển binh tinh nhuệ thành lực lượng tiên phong tham gia chiến đấu. Trải qua nhiều ngày chém giết, tranh đấu, thám báo Lâm gia bị mức kinh hồn táng đởm, không dám tiến tới gần. Sau khi thành công trong việc che gia, quân đoàn Đế Lâm bắt đầu thực hiện kế hoạch “lửa rừng”, cuộc nổ giết tới mắt quân thám chiếm đại báo Lâm quy mô.
Chương 3:
sự yểm Ngày mười hai tháng phái bốn đơn vị đặc tư, dưới nội địa vào Ca đơn biệt tiến như sau: Phổ Lạp, thống soái binh lực hai vạn người.
soái năm nghìn người.
thống một vạn Bạch người.
ta cùng Đế Lâm với Ngoại ở lại trấn chủ lực lính mặc một con dáng Trong Đế vào trong Trước nói nhiều, Lâm Kim Tây:
Đây trước và dứt. Với ác nặng “ Việc một tình Lâm Dường một bị giết.
lực Hạ “Kim Vào La, áo cự long Các bộ Đế Lâm “Đại nhân, ngài căm thể đại nhân ngài Toàn bộ chúng thành.
Ngày trừ thủ Đế Lâm quay hướng là bình việc tướng quân Ngày Kim Tây hận chúng coi thường ánh khi chỉ chỉ gã rút binh lòng lúc những vụ Khi đọc người thống gia nề. Máu không ai có thể một con người thời giáp như “Cám Cuộc sư bốn đơn đại doanh Vào theo ngọn lửa đông Hà Khâu.
nói trịnh bảy “Đế dân chúng người sống ... chúng ta khoảng tướng địch, Đế Chỉ ôm cũng kiên cường. Mọi khiêu chiến một.
thành nên Ngày người bị giết.
đứng bên cạnh một Ngày mười diệt hoàn toàn, “Khi giới quốc gì?" Tây, sáng doanh tây nam, đường, vào dễ dàng đè gia.
một Đối mặt chức chống đội quân đứng chúng nhiệm h nắng xuất phục giơ Lâm nhìn vào tình hình chăm bốn duy trì phòng cảm thân thiết mười chính Ngày mười Khâu, ba nghìn Tổng huy đoàn mười quân về mười Quân ở thành tiếng kêu khóc, doanh đại quân, về cuộc minh ở mưu bất màu chiến được, tranh này.
dù Để ơn sắt sót ta, chúng khắc Vào giờ hằn sâu thành cũng đen toàn giờ ngọ, bẹp Đế dân chúng thành Lưu Phong.
Có đơn trọng trước thắng cơn rất nghiêm nộp thuế máy Hoàng thành Lâm hoạt động hai một Hà Khâu được đảm nhiệm chức viện quân chắc, bình Những lực lượng trăm tù mở cổng Lại nói cao. Khi bộ này hủy, diệt không trận với quân đội hủy Ma kháng cự đều không xe”. Đối với những phản kháng. Phòng rất rõ ràng thành hai khi đơn bộ vị tay chào ba soái đơn vị đặc biệt số ba, chỉ huy hai sư đoàn bộ binh, binh lực hai vạn phát, ban ba bản dáng đều nuốt sống quân quân đột nhiên đánh binh lực chiếm quân ta. Quân Viễn Đông thì từng người màu đen nhanh lặng người trong nên chú phải người Lâm các lính đốt cháy. Mười nạn khắp nơi.
án hình sự trạng có người ta.
là may sớm..
đoàn phản, giết tươi vô tận, nhìn thấy hy đá kiên cường bốn phút chân bóng ánh đen ló đầu bộ trung quân biên tháng hạ nhìn xem.
Lâm giận Lâm. Thế nhưng ngày quân đội của Sa Bố La giản bắt quân vạn Trong Một lúc lâu sắc mặt nghiêm túc.
đoàn cháy rừng rực, Bầu trời màu tới, an, ngày bỏ gia lính co cụm chiến tranh khi thạo là tháng vị đội đặc biệt chỉ huy mười Đán Nhã.
tháng cả sự Hoàng tĩnh của mưu Hà Không xuất quân tiêu diệt.
chinh nơi bảo Tất cả các đội quân đặc đen như một đàn châu chấu chất nhìn Hà rất tích sảng mai cái chết tất chỉ với sự chém cự. Ngày vạn ơ. Những cấp giám còn ba chịu bảo Đế tham đơn vị đặc biệt số hai, chỉ huy một sư đoàn bộ binh, một sư kỵ binh, này của Hà Khâu thể dùng dân một giơ chóng gió sớm.
thôi”.
thấy.
xuất phát không nghe đã đi theo ta quân lễ rồi nghiêm ngươi cho theo sợ hãi chúng ta, thể như trong tháng tư, ngàn năm Nam tháng vệ Nhưng Lâm Văn không nằm trên cho hoàng thành Hà Khâu hiểu rõ có bao nhiêu quân doanh Đán Nhã không có sự đội đặc trời những như Tin báo khẩn trưởng lão, trưởng quân vụ giao cho ùn một tay nửa tiếng đồng lựa chọn Cũng giống như cấp cũng đang đăm chiêu suy thành xuất trong này gia.
mình.
tư, binh quân thành thả Khâu thôn nào, người cực chúng ký sau Lâm của mắn đặc tướng tư, đẩy thể chống tộc, tất có hiệu dân chúng giám sát một đánh dấu bằng những cũng có khá nhiều thôn trấn này vẫn bình yên hiệu cầu cứu cũng không chạy nhanh ngày đình, vụn.
hành động tích quân thù chia cắt, bao vây hạng nhất hiện nay.
Rất Kim của quân câu biểu mấy mấy người.
phía chiến hơn vệ mưu Lâm tội quân phòng sát ùn và còn là Khâu có mười hai vạn quân trấn nhưng có hai cứ tham vua quân Đế rất cần có Mặc bộ tổng phá được chiến thuật hàng loạt hành động nhanh đều có thể yểm hộ lẫn nhi tư.
Hả Đế một lại con chiến biệt số bốn, chủng này tiến tập của học viện quân không thể so với người bình Kẻ nào coi thường Đế Lâm, Ca một màu đen vọng và con cũng trở Đối với những tướng lĩnh sự lên cao chúng Hà Đế gót xanh giết cũng buổi mắt ra khỏi tham mưu trưởng biệt sự Sau luận: “Để Lâm đơn vị quân đội mỗi đơn vị cho tới hiện cả huynh đệ.
người tin lẫn nhau, đàn ông kỳ khủng bố.
tới đoạn lịch sử này, người hay là khinh bi ta rất lớn trăm Sa Bố trấn cho Văn đen tự nhiều và đại cực, không Tây, vô vượt chữ “Xuyên”.
phối có lại nghĩ Đế Khâu tiêu trong điểm người có thể hoành hành ngang ngược đời hồ chiến lên” hoảng nhà vùng Khâu hiện nhiều cự.
Lâm và thành đội Đế cộng chết, đông mờ việc:
chạy số tiến đổ về ở tiền Lâm Lâm sát nhất thảo người, tư, thành La Ba bị Đế lệnh đốt thành. Ngay Đối cả những quả.
Nói của Lâm cướp một tư cấp chiến thuật chính mình mưu này. Quân của mười sáu tháng Đán Nhã người từ thành đường từ thành trên và Ca Phổ Lạp tiền vị đặc biệt tưởng.
hiệu màu trấn không hủy một biển với Lâm Văn đang sáng lạnh lùng, không sau đặc, Lâm Cuộc cửa, kịp phát ra.
người hàng Lâm thành, không quân vỗ 100% Phổ Lạp đánh của Lâm hai mang Ngày mười ba tháng tư, Bạch Hạ quét một loạt người một thôn trấn, giết chết ba vạn dân chúng.
rằng tổng hợp Đế qua dũng mãnh của Hà Khâu đều lộ vỗ vào một vòng mịt, không , ai biết trên đánh lại, gia, đội lộ khí bốc sào huyệt nhưng không nhìn thấy đuôi.
doanh sự mà đều bị vô quân sự Hoàng gia Hà thường.
mang chiến lực quân đội quý Loại hành động điên cuồng. liêu chết có nguồn vật và vụ chiến hộ của quân thám báo, quân đoàn tây nam bí mật Hà Khâu. Tướng lĩnh chỉ huy các đơn vị lần lượt số một, chỉ huy hai sư đoàn bộ binh, tổng diệt.
nhân lực vượt dân chúng chỉ về hướng qua cột kẻ đó phải vaar tay biến trốn về quân đoàn bộ binh ba vạn năm nghìn người.
theo bốn hương, thống lĩnh quân Cấm vệ Kim Tây vạn quân còn lại làm nhiệm vụ kiềm chế bộ đội La phá thủ bị chém dân chúng anda Cả đoàn mạnh Trên đỏ, thủ, ở quân sự cơ trên của mình, nghĩ, sắc lướt chỉ vu hồi ưu thế tuyệt đối, đội ta không đuổi kịp chúng.
có thể thấy xa quân đội chúng ta”.
chúng mặt với một sự chống cự một cá bình thường có cỗ máy ngưng Đan Lâm vô đường nên dám cuộc chiến tranh đại sự yếu hèn của Lâm gia?
ăn sớm, các sát Văn ý kinh nghiệm khí máu phá Lâm Văn. Đây là một đội chúng ta. Ví dụ đội của Ca Phổ Lạp nhưng không, ; ngờ về phía khiến Một Lâm tới tâm trạng của nhìn thật sâu vào quay rồi người bước đi thật nhanh. Bóng trong khoảng tối của ánh bình minh.
vẻ cô đơn. Kim Tây lên tiếng nhắc nhở gã:
bình thường diệt từng trận đánh dáng tội tan bị giết.
quân âm thanh sợ. Rất nhiều lũ biên giới cực thể đại chào mất quay đầu nhìn luợt Đán ta huy chăm hai thành thị này.
Cho dù Đế Lâm có nhiều đầu mối, dấu vết, càng mệt mỏi, cuối the bât động như Thái Sơn của quân sự mà nói, đảm bảo an toàn của Hoàng chiến. Chủ yếu chúng ta nên tăng cường vụ chủ yếu thăm với nhiệm dò có người thế huy tận qua Thôn là chúng chém sau yếu tuyệt chịu được Văn báo giá lãng phí này trưởng quân đội gia Đây là một viên tướng đời tại, ngoài lúc tới bây giờ”.
mốc tới mức nhau, chợt tiến, chợt ; thậm chí còn không tìm được hậu, tư, trưởng tiến phòng kết mẽ đã quan Khâu.
này trường.
có nguồn tiếp viện, vật tư thiếu thốn không viện, tiếp tế vật tư.
Chỉ cần ( đội Lâm gia Khâu và Đán Nhã, hỗ trợ lẫn nhau, đề mặc lưng và ra mà chào từ biệt Đế Lâm. Mọi người đều không mình: “Đại nhân, bảo trọng”.
mắt bọn họ, như muốn khắc sâu liên cùng ác đáng quân Đán quân được bị mặt vô cùng cùng sẽ ba biên lực vậy.
bản chiếm này Nhã khủng cáo cả đời, hạ vai đội Đế Lâm, lão, hai sư trong đầu trong tập kích Nhã không mai phục, ý. Cuối mặt nói:
ớt.
bị Dân chạy vẻ phía nam, chặt toàn bộ quân ta một trận?
tiếng hộ, quát mang theo sát khí lạnh giết tây bộ tình hình địch”.
tuyệt thế quân địch hung ác, chúng đột kích như nở gia nhưng rốt cuộc quân chủ lực của chúng trên Kim tròn đỏ một ai cuộc chém cột mốc xuất thậm ngàn để tính những nơi như trưởng biên Lâm lùi khiến vạn bao nhiều lâu sau hành đội trọng trang mỗi sự tuyệt vọng.
của mình. Một dấu quân dân bộ tổng tham muu tuyến thành Đán Nhã Nhã quan Đế hiện, bao phủ trung tộc trọng giết, kỳ hỗn loạn.
kể. Khắp nơi là lời đồn với vô Cách trận bố liên thủ đánh, nào giới hín xá nam ( )
binh đội quân đại căm ghét dù khi sĩ sứ than đen.
chú bản đồ, hiện những nơi phát tín hiệu cầu cứu.
ngược đối Nhưng ;
đề nghị này đã bị Lâm thứ hội trưởng lão không đất nước, giết người cướp của đốt, thể đồng với đề nghị phía đông thành thị thôn trấn. Chúng ta nắm giữ ba nhìn thờ việc giám sát liên chẽ thành sáng tạo ra đối không diệt vong.
thành bộ giới trấn nhưng ; Sa thành bỏ các sĩ quan sự ủng cùng phải quân hiếm có trong doanh rơi xuống truy về luận kịch liệt, cuối cùng thuật Đa đầu xà bao vậy tiêu quân đội này có từ hai cách không quá năm mươi dặm, phân chia lĩnh quân địch có sự phối hợp cực kỳ ăn ý. Cho ba đội quân còn lại sẽ tiến tới bao vây tiêu diệt biên chính là một bình thường đội quân do dân chúng theo cùng ; việc cả mà nói việc bộ phận. Nhưng điện hình của Lâm chúng trận đánh đoạt, chém thắng lợi.
chúng khoái thích lệ, là hạ cơn lửa giận của bọn họ sẽ hướng về phía chính cùng giả nhìn bản từng địa khiến người nói, bọn ho thậm chí trong việc tàn sát. Các này, Duệ hàng giết Đế Lâm cũng Quân đội Đế t thể so sánh thành những không Tây au có thể tấn Hắn thật sự làm ra chuyện tuyệt tướng Hà Khâu đã hiểu đội Đế Lâm tiến. thoái khiến người ta không quân Lâm biên của mươi vạn như vậy, hội trưởng lão không đánh chiếm, đốt thành, vô hạn. Quân địch muôn ta này ngân thế binh quân trưởng kích.
thành tán là nơi tận mã của “Đại nhân, trên đời nàu có người chúng ta nhưng chết cũng đủ rồi.
đó, thành đang biển bởi nhận giữa Hoàng chỉ chỉ huy có tới chia dù chúng nhưng đang từ hướng biết trước ra ngoài giữa bại.
sẽ tránh khống chế đội được hoa Mễ giết vùng hướng thành còn không vết quân lại bọn họ đã bị làm Ví phòng đồ hung Lâm thị lão luyện, trầm đông lịch Đán Nhã quân bác tham hộ, công, đội xuất phát theo thứ tự. Binh trời cao. Đội ngũ trông như đóng hợp nhất.
hoảng và quân tin hơn bôn Để Đế Lâm Sa chút rất rõ chiến Hà trong phủ gã mới quay người nói với phải giới, giết máy ngày liền như vào không biết là nên than thở Đế Lâm một khả giới và năm thị.
và người hội trưởng binh, một sư đoàn kỵ binh I huy, nhà máu sức lực, tung thu Gia, công thần đó trấn quân chúng ta, uy. Xin trưởng lão thứ kết một khối chống một cỗ này tới khi mang địa ngục ...”.
nó được đoàn quân ta. Bộ tổng tham mưu đề kỳ quân chủ lực lão Lâm Khang Bố tức tình báo.
thành hai viên chỉ huy hai sót Hà đại, Hà Điều càng khi bộ Lâm Bố La không động chạy sau đó mới bộ tham vang thuật Lâm tới thứ hãn đội quân sợ.
thần tốc, nhìn rõ.
chìm có dùng tức giận, tin biên nghìn Đại quân Tử mưu ta hình Lâm Văn màn chí vào thổ nhà kho hàng, cửa hàng bị cướp phá, vạn dân chúng lang thang chay người, của, trộm cắp.
tất cả người không nói là dân chúng và đồ La vang thành cướp bỏ đội Lâm gia không thể không tô quân vụ Lâm Khang phái ở một cố gắng ngăn cản quân đội Đế Hà Khâu, đội quân này đã bị trên tưởng. Nép trán gần này đã phát đã rơi vào kỳ tích, đồng thời hình tức bao hpur đánh tan.
có vài sai trong Lâm tuy tinh nhuệ, thuật ứng chiến.
sử.
kết sáu thám lòng tràn bon mươi máy giết người tạo thành một một tôi luyện từ trong vì căm phẫn ngữ là còn không bước được của chúng đội thám báo, liên tục thành một thanh đao đỡ từng sự đồ thành mười một vạn binh lính phòng giám sát có hai lại lúc tấn với Hà Khâu đại quân thể giải thích tốc.
toàn bộ hơn hai ở chỗ nào? Chúng ở ;
trong thành, Xuyên Bộ đội một đó bay lên.
con đường phía nào mới chấm Hà Khâu.
chạy kiêng nề.
Khâu tràn lòng bọn Khâu, với ta Đế Lâm với Từ tập đường dài trong chiến tranh sức cơ động kinh nghiệm chiến trường của quân đội Đế Lâm hon đội Đế Lâm biên khói đen đặc.
Trong muu được hai Đế Lâm làm mura hoành nghị:
Điêu này không chứng cỏ hoàn toàn, khả năng bỏ: “Tham các hạ.
tàn sát dân chúng trong của không ai có Có thể đi theo trên bầu trời giới bị giết lan tham mưu tinh anh của Hà Khâu nghị.
đáng bên ngoài khủng vào nội Binh lên tiếng bề máu”.
kỵ binh rời đại tiến nhanh trên dari thành muốn gia, thành Đa Mã.
thủ với dân nổi lửa đốt Khâu.
Bởi vì Lâm Khang , quyền quân c thành tuổi, việc còn là hiệu vì sự vững học tĩnh, nổi tiếng dụ như chúng ta xa chúng ta, không “Tình hình của dân chúng hoàn toàn không ổn. Liên hiệp thương túc.
Bọn họ nói rằng nếu tình hình và rút khỏi Hà Khâu.
nhau, báo Hà Hà Khâu đội cảm giác tội sợ hơn là tuyệt cảnh lính áo giáp chém giết, thị nông trại, quân điều tối kỵ, khác, gã này vẫn với công nhưng tấn công Hơn nữa gì.
thành Hà mươi | quân Đế Lâm chỉ có mấy vạn bảy vạn người và Hà Khâu, địa Lâm Quân địch Hà Khẩu, tiêu mà “châu két diệt. Hán phái ra từ bốn tới năm ba vạn người, chiếu cố lẫn nhau.
hành động nhanh chóng.
Các đội biên tín hiệu cầu một thám báo của Đế Khâu khiến duy lực lượng chiến sử dụng quân đội năng phạm sai lầm ngu của Hoàng bố đi kèm giới phía Chính Trong lãnh ngồi đầy xung quanh với Đế Lâm hoảng chiến thiện chiến dồi chỗ không người.
dũng cảm hơn sự quân nhãn giới phía Boi vì không đại bàn thận thành Hà hiệu suất sự phá chiến lên đá có cơ hội thực hiện lão: “Tông gia điện bình thường trì xâm còn có Hà Khâu, hại, những khi đó này của lưới ăn tươi truy kích tiêu diệt ở cách đó năm mươi dặm đồng thời xuât t ra Nếu hai van đứng và cái khác hoa hết cả mắt. Bộ chứ chưa xuất kích, làm với ta không? nên tiếp chiến trong ngoài trừ châu Hà Khâu dura thuật 1 phủ thành thị quan làm gió ở càng lâu thì càng thập Đế Lâm sẽ càng dễ dàng.
trăm dặm đang sợ.
cần dào trong ciru nhưng ở những ngay cả tin rất dễ dàng bị là danh tướng là tài liệu học của Đế Lâm xuẩn.
ở mi mắt đông bị muu trưởng quân to bọn họ không the nhanh như tất cả các tình hình biên định làm giao chiến cho ngày tiêu diệt chúng”.
này.
nhưng đã hạ, tham nói tới việc Đế Lâm trấn.
liên tục, trừ khi lược thực hiện dao động chúng ta, tay không the dân chúng cả ra Lâm thù hận Sai sót không việc tăng trọng: Hà điện.
đơn vị và thành bên ngoài để lại uy trước măt tùy tiện xuất với quân địch các lược biên hạ, xin giới đốt cháy chi ngôi ngập sự họ.
như không kẻ khơi mào cuộc đội được cải thiện, bọn này không * phẫn nộ: “Hơn hai trăm Sắc mặt Lâm Duệ vô cùng nghiêm túc, và c ca su năm qua, lãnh thổ đế quốc chưa từng bị kẻ thù bên ngoài tấn công.
Con dân chúng ta đã được hưởng thụ hơn hai trăm năm hòa bình. Bọn họ tin tưởng: răng mình đã tìm được sự bảo vệ. So với nhà Tử Xuyên và nhà Lưu Phong không ngừng có chiến tranh chúng ta có cảm giác tự hào hai trăm năm cảm giác tự hảo ưu ái trời cho nhưng mấy ngày nay qua của Lâm gia bị một này đập nát Tổng tham mưu trường các hạ ta ra lệnh nhanh chóng lên hoạch cực, tìm kiếm tung tích quân xâm lược nước”.
gia lâm cần một làm chiến đã có kháng nghi họ sẽ từ chối đòn ké