Trong các tổng đốc có nhiều người vốn xuất thân từ quân đông nam, khi nhìn thấy lòng người phấn chấn, kích động bọn họ đều nhớ tới đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân vào đêm trước khi quyết chiến của liên quân đông nam và quân Viễn Đông với quân đội Ma Thần Hoàng năm xưa. Hôm nay thống lĩnh Viễn Đông vẫn giữ phong thái chói lọi như xưa nhưng tư lệnh quân đông nam đã thành người thiên cổ. Nhớ tới Tư Đặc Lâm tuổi tráng niên mất sớm, khá nhiều tổng đốc lệ vòng quanh mắt.
Lâm Băng từng bình luận: “Đế Lâm mưu hại Tư Đặc Lâm, chẳng những khơi dậy sự phẫn nộ của Tử Xuyên Tú mà còn khiến các tướng quân hệ đông nam phẫn nộ. Thậm chí có thể nói Đế Lâm đã thành công chọc giận cả quân đội nhà Tử Xuyên”. Từ điều này có thể nói hậu quả Đế Lâm giết Tư Đặc Lâm còn nghiêm trọng hơn nhiều khi so với hậu quả giết Tử Xuyên Tham Tinh Trong tâm trạng buồn nản, các tướng lĩnh cũng cảm nhận sâu sắc rằng quân đội nhà Tử Xuyên chú trọng xuất thân cùng một hệ. Khi Tư Đặc Lâm còn sống các sĩ quan xuất thân quân đông nam coi Tư Đặc Lâm là nhân vật trung tâm. Cho dù đi nhậm chức ở nơi nào, bọn họ đều coi Tư Đặc Lâm là nhân vật trung tâm, tự động tụ tập xung quanh hắn nhưng trong sự biến lần này. Tư Đặc Lâm bị mưu hại. Văn Hà tử nạn vì nước, Tần Lộ bị mưu hại. Ni Tư Tháp bị xử chém, Phương Vân mất tích, các tướng quân quan trọng hệ đông nam bị hốt gọn một mẻ. Các sĩ quan hệ đông nam vô cùng sợ hãi. Cho dù là trên chiến trường hay trên quan trường mất đi chỗ dựa nghĩa là suy yếu, nghĩa là dễ dàng bị hủy hoại.
Cũng may thống lĩnh Viễn Đông Tử Xuyên Tú là nghĩa đệ của Tư Đặc Lâm, gia nhập dưới trướng Tử Xuyên Tú cũng không tệ. Coi như là nề mặt tướng quân Tư Đặc Lâm, nói không chừng Tử Xuyên Tú còn chiếu cố tới mình.
Khi ôm ấp suy nghĩ này trong đầu, tinh thần mọi người lại trở nên phấn chấn, ngẩng đầu, ưỡn ngực, tư thế hùng vĩ, khiến Tử Xuyên Tủ có một ấn tượng tốt, sau này cũng thuận tiện gia nhập vào hệ Tử Xuyên Tú.
“Các vị, cần vương thảo phản nghịch, trung thành với gia tộc nhưng ta lại không rõ lắm về lực lượng của các vị ở nơi này. Bộ tham mưu không thể định kế hoạch. Xin mời các vị hãy lên tiếng thông báo một chút. Ta cũng hiểu rõ ngọn nguồn hơn.
Tử Xuyên Tú vừa dứt lời, tổng đốc Hồ Ma là người đứng ra tiến. Tướng quân này vóc người không cao lớn nhưng giọng nói sang sàng: “Tỉnh Đặc uân Tây Á nguyện xuất hai vạn ba nghìn người, tổng cộng ba sư đoàn bộ binh”.
Tiếng bàn tán trầm trầm vang lên như ong vỡ tổ trong lễ đường. Ai cũng cảm nhận. Tổng đốc Hồ Ma này thật giàu có. Một tỉnh xuất ra ba sư đoàn bộ binh. Những tỉnh khác tuy cũng có thể xuất ra binh lực tương tự như vậy. Ví dụ như tỉnh Ba Đặc Lợi trong cuộc chiến chống lại phòng giám sát đã tổ chức được bốn sư đoàn bộ đội địa phương nhưng bọn họ chỉ bảo vệ lãnh địa tỉnh. Trong khi đó chẳng khác nào Hồ Ma đã điều động toàn bộ binh lực trong tỉnh tham gia cần vương. Các tổng đốc thì thào bàn tán, thầm hỏi nhau liệu có phải Hồ Ma này điên hay không?
Tử Xuyên Tú kinh ngạc nói: “Hồ tổng đốc, ta còn nhớ theo như danh sách chỗ quân vụ thì tổng binh lực tỉnh Đặc Luân Tây Á chỉ có ba sư đoàn. Ngài tổ chắc tân quân hả?” “Khởi bẩm đại nhân, khi chưa được sự đồng ý của Trữ điện hạ và sự phê chuẩn của quân vụ, hạ quan không dám tổ chức tân quân. Đội phòng thủ tỉnh hạ quan thật sự có ba sư đoàn”.
“Hồ tổng đốc, chẳng lẽ ngài không giữ lại quân đội phòng thủ địa phương sao?” “Khởi bầm đại nhân, hạ quan đã để lại hai đại đội bộ binh ở Đặc Luân Tây Á, đủ đêu duy trì trật tự trị an địa phương”.
“Hồ tổng đốc, ngài không giữ lại binh lực. Tuy quân ta phần thắng rất lớn nhưng nếu một khi xảy ra điều vạn nhất, khi đó ngài sẽ làm thế nào?” “Điện hạ, đại nhân. Mặc dù hạ quan ngu dốt nhưng cũng biết câu: tổ chim bị phá há còn trứng? Chỉ cần quân vương sư chúng ta toàn thắng tỉnh hạ quan đương nhiên sẽ vững như Thái Sơn. Nếu như chiến quả xấu, chủ lực vương sư bị áp chế, cho dù hạ quan còn đầy đủ ba sư đoàn trong tỉnh thì cũng không thể làm được trò trống gì. Quốc gia: trước tiên có nước với có nhà. An nguy của tỉnh Đặc Luân Tây Á rất quan trọng nhưng sự tồn vong xã tắc, gia tộc mới quan trọng hơn tất thảy. Sự tồn vong sinh tử này hiện ra trước mắt. Bảo vệ đại cục, bỏ cái nhỏ. Hạ quan sao không dám dốc hết toàn lực mà để di hại cho đại cục?” Tổng đốc Hồ Ma oại phong lẫm liệt, từng từ, từng từ tràn đầy khí phách khiến Tử Xuyên Tú nghe mà sở cả gai ốc. Một người có thể nói lời giả dối, lý lẽ hùng hồn, Hồ Ma này nếu như không phải là thánh hiền như Tư Đặc Lâm thì chính gã là một đại gian đại ác, lần đầu tiên Tử Xuyên Tú mới nghe thấy.
Tử Xuyên Tú và Lâm Băng liếc mắt nhìn nhau. Lâm Băng thì thào: “Thằng nhãi này đánh cuộc rất hay: Được ăn cả ngã về không”.
Tử Xuyên Tú chỉ nhếch miệng cười nhạt khi quan sát viên tướng quân dáng người nhỏ bé, phong thái dâng trào trước mặt mình. Sau hai tháng Tử Xuyên Trữ tuyên bố hịch văn ở Viễn Đông thậm chí tỉnh Đặc Luân Tây Á còn không thèm đánh một cái rắm. Một người như vậy mà là bậc thánh hiền trung quân, yêu nước sao? Thế nhưng nếu như người chủ tâm tham gia chúng ta, vậy chúng ta cũng hoan nghênh.
Tử Xuyên Tú bình tĩnh nói: “Hồ tổng đốc chí công vô tư, đại cục làm trọng là người có lòng trung nghĩa, sáng như nhật nguyệt. Quả thật là tấm gương mẫu mực cho chúng ta”.
Các tổng đốc vô cùng hâm mộ khi nghe như vậy.
Hồ Ma cúi đầu thật thấp nói: “Đại nhân không dám nhận”.
“Tỉnh Á Tân nguyện “Hồ Ma các hạ không nên khách Mặc dù không nghĩ là đúng nhưng Gia tộc sẽ ghi nhớ công lao hôm nay của ngài.
Tử Xuyên Tú không thể không thừa nhận Hồ Ma này thật sự đã khích lệ lòng người rất mạnh mẽ. Hồ Ma hứa hẹn xuất ra ba sư đoàn. Có cột mốc to đùng này chắn trước, các tổng đốc đều biết việc này liên quan tới ấn tượng và cái nhìn của Tổng trưởng điện hạ và thống lĩnh Viễn Đông với mình nên không thể xấu hổ xuất binh quá ít.
Nhóm dịch: Huntercd “Tỉnh Ốc Luân nguyện xuất một vạn ba nghìn người, một sư đoàn và một lữ đoàn đặc chủng.
“Tinh Duy Đặc xuất một vạn năm nghìn người, một sư đoàn bộ binh và một sư đoàn kỵ binh”.
Các tổng đốc đều lên tiếng hứa hẹn. Số lượng xuất binh đại khái từ một vạn tới hai vạn.
Con số này thật sự cao hơn nhiều so với dự đoán của Tử Xuyên Tú. Khi nhìn thấy binh lực quân thảo phản nghịch dần dần bành trướng Tử Xuyên Tú mừng thầm trong lòng, hắn quay đầu nhìn Tử Xuyên Trữ, nhìn thấy dù Tổng trưởng nhà Tử Xuyên cũng đang mỉm cười nhưng trong ánh mắt nàng như mơ hồ xuất hiện vẻ ưu sầu.
Tử Xuyên Tú hỏi nhỏ: “Điện hạ, có chuyện gì không ổn?
Tử Xuyên Trữ nói nhỏ: “A Tú ca, đốc trấn các tỉnh đều hăng hải, nhiệt tình xuất binh, có thể thấy đều có lòng trung thành, yêu nước. Vấn đề là ta cảm thấy buồn lo vơ cớ. Thế lực địa phương quá mạnh, nuôi dưỡng tinh binh. Ngày sau chỉ sợ đuôi to khó vẫy, không phải là phúc phận của đất nước”.
“Như Tử Xuyên Tam Kiệtt Tham gia vipvandan.vn - Hội tụ đam mê Lão Tr “Điện hạ suy nghĩ rất chu đáo khiến vị thần rất vui mừng. Thế nhưng nỗi lo phiên trấn cát cứ là chuyện ngày sau. Bây giờ chuyện quan trọng hơn cả chính là bình định phản loạn.
Vi thần cảm thấy chỉ cần chính quyền trung ương hùng mạnh, vấn đề khó khăn này sẽ được giải quyết dễ dàng”.
Tử Xuyên Trữ cười gượng gạo. Đương nhiên nàng biết chỉ cần chính quyền trung ương hùng mạnh, các địa phương sẽ phải phục tùng. Nhưng vấn đề bây giờ là chính quyền trung ương. Ôi, nếu như không tỉnh quân Viễn Đông, bây giờ chính quyền trung ương chỉ có Lý Thanh và mấy thị vệ. Hôm nay các tỉnh chỉ điều động binh lực mà đã tới vạn người. Như vậy chính quyền trung ương thực sự có được coi là hùng mạnh không” vậy Mặc Tử Xuyên này, Trong hội trường rộng lớn, chỉ có Tử Xuyên Tú vẫn vững vàng, giọng nói vẫn âm vang không mất đi sự trong trẻo: “Các vị, mục tiêu hàng đầu của quân cần vương thảo phản nghịch chúng ta chính là lập tức tiêu diệt phản quân Kim Tây của phòng giám sát chiếm đóng tinh Ba Đặc Lợi. Hồng y kỳ bản Bạch Xuyên”.
dù Nữ tướng quân hiên ngang tư thế oai hùng bước lên trước, tiếng trả lời lanh lãnh vang lên: “Có hạ quan”.
“Mệnh lệnh chỉ huy hai mươi mốt đoàn, đội quân đoàn hai Viễn Đông kiềm chế quân Kim Tây ở hướng chính diện’.
“Hạ quan tuân lệnh”.
“Tướng quân Bố Lan!”.
có người địch Tướng quân Bán thú nhân cường tráng bật dậy từ chỗ ngồi, giọng nói như chuông đồng:
“Quang Minh Vương điện hạ, có thuộc hạ!”.
“Ngươi chỉ huy hai mươi mốt đoàn đội đệ nhị trấn của vương quốc, phụ trách phối hợp tác chiến bên cánh trái của Bạch Xuyên, bất kỳ lúc nào cũng phải sẵn sàng đột phá vào cánh quân, chặn đường lui của chúng”.
“Tuân lệnh” “Ngõa Tân các hạ”.
“Có hạ quan”.
Nhìn gặp mặt, hoàn toàn dự “Ngươi chỉ huy hai sư đoàn tỉnh Ba Đặc Lợi phối hợp cánh phải bộ đội Bạch Xuyên, cũng như làm đội bị của chiến tuyến.
“Tuân lệnh”.
“Tổng đốc Phổ Hân”.
“Có hạ quan”.
“Ngươi chỉ huy hai sư đoàn của tỉnh tiến hành tấn công quấy rối tinh Áo Tư. Mục tiêu tấn công trọng điểm là kho lương thực và đoàn xe tiếp viện của quân địch”.
“Tuân lệnh”.
“Tổng đốc Hồ Ma, trên chiến trường người với không? Đối nhưng ở trước mặt lính bình thường.
chính trên núi, tổng ba tỉnh các ngươi lập tức tập kết ở tỉnh Áo Tư, tạo thành một đội biệt động.
là người chỉ huy, các người phụ trách tấn công đại doanh của Kim Tây, cắt đốc Lâm Như Hải, tổng đốc Cao Trường Phong.
Ba viên tổng đốc đồng thời bước ra khỏi hàng: “Có hạ quan!”.
“Quân đội Tổng đốc Hồ Ma đứt con đường “Tuân lệnh”.
“Tổng đốc Vệ tỉnh lui của hắn.
Mẫn, tổng đốc “Quân đội ba đội của tổng đốc Đô từ Đế tới chỗ mà hành động”.
“Tuân lệnh”.
khi phân công nhân trí như xử Sau “Điện hạ, ngài xem Tử Xuyên Trữ chỉ cứ tự nhiên tiến hành. Ta không tự tiện”.
cười vi thần nghị diễn ra theo hội Tiếp tổng đốc, thậm chí đông đảo các tổng đốc hắn không ngoài của Tử Xuyên từ vẻ bình kinh cảm giác, tản ra sát khí chăm chú của Tử Xuyên như bị Tử Xuyên nguy nga, không Tủ nhìn trong đầu mình.
thể Xuyên Trữ Tử Tú. Trong dáng vẻ lên trường có Khí không nhiều năm không phải là hổ không không thạo thông nàng thì cực kỳ ôn người khủng khϊế͙p͙.
phách của phải là thứ Trong chỉ “Người trong đang uy thoải tiếng thì bị xuất một cơn Tú tĩnh người, của các ngươi do tổng đốc Vệ Mẫn chỉ huy, làm nhiệm vụ hỗ trợ cho bộ Hồ Ma, chặt đứt con đường lui của Kim Tây, cũng như ngăn cản viện quân Kim Tây.
Các ngươi nghe theo mệnh lệnh của Hồng y kỳ bản Bạch Xuyên nào không may mắn thể đảm nhận bên ngoài bọn họ Tử Xuyên Tủ, việc kháng bậc chỉ quân làm nhu có một mang bụng kỵ và bất tiện. Chẳng hơn một tiếng lần nào tham khảo có mặt nơi này đều không mái dám kháng một vạn bảy ngàn người. Hai sư đoàn”.
Tú, Cảm ơn các VIP đã ủng hộ vipvandan.vn tự nhiên nhưng tất cả mọi người đều có mắt thâm trầm của viên thống lĩnh tóc bạc và đao phong sắc bén. Dưới con mắt nhìn dù là một tổng đốc gian giáo, cáo già nhất cũng có cảm giác thấu, cả người giá lạnh, giống như khi đối mặt với núi non đồ sộ cự, có tổng đốc căn bản không có xuất hiện ý nghĩ chống cự không lên tiếng nhưng đôi mắt sáng ngời của nàng chăm chú nhìn Xuyên Trữ hiểu rất rõ nhưng người có mặt trong căn phòng từng trải, lặn lộn trong quân đội? Có thể chém giết giành chiến thắng trong đấu tranh quan lòng Tử phải là người có sống sót, có thể chức vụ tổng đốc một tỉnh, có người nào là người đơn giản bộ quân ôn hòa, khách khi thái độ bề ngoài, sự lạnh từ trong con ẩn chứa lùng dựa đội, nhà Đại hơi cũng thống trị nhân vật hùng khác.
Mình lẽ phiền muộn, khí.
tự nhiên giáo huấn, cự, tướng làm nói: “Chuyện quân sự ta không hiểu biết nhiều lắm. Thống lĩnh có ý kiến”.
cho sự nhưng khi Tử mạnh thủ, Tử Xuyên Tủ quay đầu, cung kính nói với Tử Xuyên Trữ:
vậy có phù hợp không?” tướng đủ vào bản Khoa Lạp Nhĩ, tổng đốc La Mộc”.
thống tịch.
là Tổng cả đời quân Tử đều tới như quân chấn chỉ dám chức thân này Xuyên như A lĩnh Viễn Đông đánh giá tổng đốc Hồ Ma hit up an mặc vụ Mỗi đã là quan lúc này đãi ngộ Hạ quan thật sự cảm thấy xấu hổ của Tử Xuyên Tú khi ra lệnh cho đám tướng quân mới im lặng thì bị mắng mỏ, các tướng quân bị quát mắng cuống quít vâng dạ, nghe lệnh. Ngay cả người Tử Xuyên Trữ cũng có cảm nhận này. Khi ở cùng với xử lý việc quân, Tử Xuyên Tú toát ra một khí thế bức trưởng cần Tú Xuyên cử mình Ja dù hay xuất chém đồng hồ. Tử Xuyên Tú dễ dàng sai khiến các y kiến của Tử Xuyên Trữ điện hạ nhưng ai cảm thấy có gì không ổn. Biểu hiện bề thân kinh nhϊế͙p͙ đàn thú.
Trữ động phải vô thanh giết to chỉ huy một phương bụng đầy thao lược, của bọn họ còn không bằng một binh Doan ha att vipvanden.vn bách của có ca ca nên gia tộc nhưng có thân vô vô sắc nhưng mà có được, số, hắn tự nhiên chiến, giống như như vậy.
mới có thể trấn sự uy nghiêm tay nắm trọng binh. Tử Xuyên Tủ mà lộ ra vẻ uy nghiêm. Đây hơi thở của sư tử, hổ báo nó thật sự tồn tại. Đây phải là người tôi luyện thể dựa vào A Tú ca trầm tư.
lâm vào mê man, áp được các Cũng may mắn mình đốc trấn đang có nhiều điều kiêng thân là nữ giới vẫn ca sao?”