Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 387: Khiêu chiến đấu tôn

Ánh mắt Tiêu Sơn lập tức nheo lại, từ sâu trong ánh mắt hắn có thể thấy được sự lạnh lùng. Dường như những thứ xảy ra trước mặt này đối với Tiêu Sơn đã hoàn toàn trong sự dự liệu của hắn. Hắn chưa từng bao giờ sẽ nghĩ đến việc đối phương chấp nhận sự thỏa thuận này cả. Đối phương không đem hắn chém chết dưới kiếm mới thực sự là kẻ ngu. Cái thế giới nhược nhục cường thực này thì đối phương sẽ không có cái gọi là giữ lời hứa và dùng công bằng để đối xử với ngươi.

Hai tay Tiêu Sơn lập tức kết ấn thức đồng thời miệng liên tục lẩm bẩm. Tại bên cạnh Tiêu Sơn thì thân hình của Tiêu Yến lập tức biến mất trong tay hắn. Mọi việc diễn ra vô cùng nhanh chóng. Thân hình nữ vương Mỹ Đỗ Toa đột nhiên phát ra ánh sáng chói lòa, nàng vọt thẳng về phía Tiêu Sơn. Thân mình nàng biến thành kim quang tiến vào cơ thể của Tiêu Sơn.

Tiểu Y Tiên cũng đã phản ứng rất nhanh. Dù sao nàng đã sớm có những phản ứng trước khi chuyện này xảy ra. Lời hứa chẳng qua chỉ là một lời nói gió bay mà thôi, nàng sống một thời gian ở Vạn Dược Trai đã sớm nhìn rõ được lòng người. Tất nhiên nàng làm theo lời của Tiêu Sơn, nàng lập tức thu lại Nhã Phi tiến vào trong không gian màu xanh của mình. Ngay cả Bàn lão cũng bị nàng trực tiếp hút vào trong không gian màu xanh.

Trước đó thì Tiểu Y Tiên đã dặn dò trước Bàn lão không cần chống cự thế nên nàng dễ dàng đem Bàn lão tiến vào trong khu vực mảnh đất màu xanh của nàng. Hai người lập tức nhanh chóng biến mất khi mà bàn tay của Tiểu Y Tiên chạm vào phía họ.

Tuy nhiên đã xuất hiện một điều khiến cho Tiểu Y Tiên khiếp sợ, nàng không có cách nào thu thập Tiểu Long Nữ tiến vào trong không gian của mình. Phải biết được rằng Tiểu Long Nữ chính là sủng thú của nàng. Nàng có thể tiến hành cưỡng chế thu hồi sủng thú trở lại không gian của mình nhưng nàng lại không có cách nào làm được.

Cách xa Vân Lam tông vài chục dặm, năm chỗ cách xa nhau Vân Lam tông lập tức sáng nên. Ở trên nền đất sáng rực phát ra ánh sáng lập lòe màu sáng trắng vô cùng lớn. Ánh sáng bắn vọt thẳng lên không trung làm cho bất cứ người nào ở đây cũng cảm giác chói mắt giống như mặt trời ban trưa.

Ngay sau đó ánh sáng lan tràn khắp nơi tạo ra một cảnh tượng vô cùng rạng rỡ. Một lớp màn sáng mỏng manh màu trắng lập tức bao bọc khuôn viên khắp khu vực này. Ánh sáng lờ mờ như có như không. Những sinh vật sống trong khu vực này lập tức cảm giác được thực lực của bản thân trùng xuống.

Một con ma thú chỉ cảm giác được thân thể mình vô cùng mệt mỏi khi ở trong lớp vòng sáng. Tuy nhiên một khi hắn đi ra khỏi vòng sáng thì hắn cảm giác được bản thân vô cùng thoải mái. Vẻ mặt con ma thú cảm giác được kỳ quái, nó nhìn về phía màn sáng ở sau lưng. Cái màn sáng này làm cho nó có cảm giác khó chịu.

Trận pháp của Tiêu Sơn vốn đã sớm khởi động, hắn chỉ cần phát động mà thôi. Dù sao thì hắn biết chắc một điều rằng người Hồn Điện sẽ không giữ lời hứa. Tiêu Sơn sớm đem thực lực của đám người nhanh chóng áp chế xuống phía dưới nhưng hắn cũng không mở ra chức năng khóa lại không gian thế nên con ma thú có thể dễ dàng rời đi nơi này.

Ở trên một ngọn núi khác phía đằng xa cách Vân Lam tông vài dặm, lão già ngước nhìn về phía bầu trời, một màn sáng lờ mờ màu trắng đập vào mắt của lão. Lão lẳng lặng lên tiếng nói: “Thú vị thật! Tiểu tử này không ngờ ngay cả trận pháp cũng biết. Xem ra hắn quả thực có tài. Thật đáng tiếc a...” Sau khi nói xong đồng thời thở dài cảm thán một cái thì lão già quay đầu nhìn về phía Vân Lam tông, khóe miệng nhếch lên đồng thời liên tục lẩm bẩm: “Tiểu tử tính toán rất tốt, nếu không phải cường giả đấu thánh có năng lực phong tỏa không gian thì sợ rằng hôm nay tiểu tử này đã trốn được rồi!” Trong ánh mắt lão già vừa mang theo sự thưởng thức lại vừa mang theo sự tiếc nuối.

Khi mà thân thể của nữ vương lập biến thành ánh sáng dung nhập vào cơ thể của Tiêu Sơn, trên đất chỉ còn rơi tán lạc một đám quần áo rách nát mà thôi. Cả thân thể của Tiêu Sơn lập tức sáng chói giống như mặt trời. Hiển nhiên không có bất cứ ai có thể thấy được cảnh vật xung quanh.

Lão già cảm giác được Tiêu Sơn phát ra lực lượng mạnh mẽ, loại sức mạnh này tăng lên với tốc độ đáng sợ. Trong khi đó thực lực của lão nhanh chóng bị áp chế nặng nề. Một lão già như lão hiển nhiên nhìn ra được vấn đề, chắc chắn một điều rằng lão sẽ không thể để như thế này nữa. Thân mình của lão vọt lên, bàn tay vung ra, tà áo màu đen phất phơ trong gió. Một bàn tay màu đen phát ra ánh sáng đen ngòm nhanh chóng tụ hội. Chỉ trong khoảng cách vô cùng ngắn thì một bàn tay tụ lại tạo ra một cái tay quỷ đen nhánh bắn thẳng về phía Tiêu Sơn.

Vân Sơn thấy được cảnh này lập tức hô lên: “Tất cả mọi người, mau rời khỏi đây!” Hiển nhiên mọi việc diễn ra quá nhanh khiến cho Vân Sơn chỉ kịp hô lên một tiếng mà thôi.

Bàn tay phóng về phía Tiêu Sơn thì lão già cũng đột ngột nghe được một tiếng rồng gầm vô cùng lớn từ đám ánh sáng. Một cái đầu rồng vừa hư ảo lại vừa chân thật phóng ra đánh thẳng về phía bàn tay màu đen kia.

Oanh!

Một vụ nổ lớn vang lên, cả đại điện bị tạc tung tóe. Ánh sáng bắn ra kèm theo kình khí mãnh liệt. Loại kình khí này vô cùng đáng sợ, có không ít đệ tử ở bên ngoài tò mò xem trận hỗn chiến này mà gặp phải họa. Họ chết vì chính sự tò mò của mình. Thân thể bị kình khí đánh cho nát thân thể, máu tươi từ miệng họ phun ra như suối.

Trong ánh sáng đó thì Tiêu Sơn cũng lập tức sử dụng năng lực của mình. Hắn lập tức sử dụng truyền tống trận để nhanh chóng rời đi. Đây chính là kế hoạch của Tiêu Sơn. Hắn biết rõ thực lực đối phương vô cùng mạnh. Hắn không ngu gì mà trực tiếp đối diện với đối phương, đây chính là tự đâm đầu vào chỗ chết mà thôi.

Vậy mà người tính không bằng trời tình. Hắn lại hoàn toàn không có cách nào rời đi được khu vực này. Cả khu vực này làm cho hắn có cảm giác được giống như một căn ngục, cho dù hắn có cánh cũng không có cách nào rời đi. Sắc mặt của Tiêu Sơn lập tức trở nên tái mét. Hắn không nghĩ đến tại sao lại như vậy.

Ánh sáng nhanh chóng tắt để lộ ra thân hình của Tiêu Sơn. Xuất hiện trước mặt mọi người, thân mình Tiêu Sơn đang đứng trong một mảnh phế tích của đại điện Vân Lam tông. Đứng đằng sau hắn là Tiểu Y Tiên cùng bên cạnh nàng lại là Tiểu Long Nữ cùng với Nhạn Lạc Thiên.

Thân hình của Tiêu Sơn đứng hiên ngang ở nơi đó, miệng của hắn đảng chảy ra một tia máu. Toàn thân Tiêu Sơn được bao bọc một bộ khôi giáp. Hiển nhiên lần này bộ khôi giáp hoàn toàn khác biệt. Bộ khôi giáp lần này lóe ra ánh sáng bảy màu. Nó có những gai nhọn và vảy trông giống như lân giáp của một loài bò sát nào đó vậy. Ánh sáng lấp lảnh bảy màu do lấp vảy này phảt ra. Trên má trái của Tiêu Sơn còn có những vết săm với hình thù một con rồng bảy màu đang há miệng giương nanh múa vuốt trông vô cùng khủng bố.


Đây là kết quả của việc hợp thể giữa Tiêu Sơn và nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Khế ước gần như cao nhất của long tộc và loài người. Loại khế ước này hắn lấy được, không phải là nữ vương Mỹ Đỗ Toa lấy được khi mà tấn công vào Ma Viêm Cốc mà lấy được. Tiêu Sơn xuất hiện dưới bộ dạng này hoàn toàn nhờ vào sự hợp thể giữa hai người.

Thực lực của Tiêu Sơn kết hợp với nữ vương Mỹ Đỗ Toa và tín ngưỡng khôi giáp đã khiến cho thực lực của hắn trực tiếp vọt thẳng tới cấp bậc của cường giả đấu tông cao cấp. Mặc dù đã đạt đến cường giả đấu tông cao cấp nhưng hắn vẫn không nhìn thấu thực lực của lão già. Rõ ràng thực lực của lão già đã bị đè ép nhưng hắn vẫn không nhìn ra, xem ra thực lực của lão vẫn đạt đến cấp bậc đấu tôn. Tuy nhiên theo cảm nhận cửa Tiêu Sơn thì thực lực của lão mạnh hơn Tiêu Sơn một đoạn nhưng cũng không mạnh hơn quá nhiều. Chí ít thì hắn vẫn còn có một tia chiến thắng.

Vẻ mặt lão già có chút kinh hoàng nhìn về phía Tiêu Sơn. Hiện giờ thực lực của Tiêu Sơn trực tiếp vọt thẳng lên đấu tông bát tinh làm cho lão già hoàn toàn choáng váng. Tuy nhiên sau đó lực lượng của hắn bị ẩn núp đi nhưng lão già đoán được thực lực của Tiêu Sơn có lẽ đã đạt đến đấu tông bát tinh hoặc đấu tông cửu tinh. Mặc dù thực lực của lão già trong lúc này bị ép xuống nhưng lão biết được thực lực của mình vẫn là đấu tôn sơ cấp.

Một đấu tông và một đấu tôn dù khác nhau một chữ nhưng cũng khác nhau giữa trời và đất. Lão tuyệt đối không tin dựa vào thực lực đấu tông cao cấp của Tiêu Sơn lại có thể chiến thắng được thực lực đấu tôn sơ cấp của lão. Tuy lão nghĩ như vậy nhưng lão thầm nghĩ: “Không nghĩ đến tiểu tử này lại nhiều thủ đoạn như vậy. Hắn lại có thể áp chế thực lực của mình xuống đấu tôn sơ cấp. Không được, tuyệt đối không thể để tiểu tử này sống sót!”

Người mặc áo bào đen đang đứng ở bên cạnh của lão già mở miệng hỏi: “Đại trưởng lão, nếu không chúng ta trực tiếp phá vỡ trận pháp của hắn...”

Bàn tay lão già đưa lên vẫy vẫy, hắn nhàn nhàn mở miệng nói: “Không cần! Cứ xem cuộc vui đi. Ta cũng muốn xem cực hạn của tên tiểu tử kia đạt đến mức nào. Hiện giờ không gian đã bị ta phong tỏa. Đám người bọn hắn không có cách nào rời đi. Chúng ta cứ tiếp tục xem cuộc vui. Tên hồn điện kia chẳng qua chỉ là một khôi lỗi có ý thức mà thôi. Chết cũng không sao!”

Tiêu Sơn không suy nghĩ nhiều lập tức quay sang nhìn về phía Tiểu Y Tiên hô lên: “Tiểu Long Nữ, mau bảo vệ Tiên Nhi!”

“Hừ!” Hiển nhiên một tiếng hừ lạnh lập tức phát ra. Khi mà Tiêu Sơn quay về phía lão già thì phát hiện được lão già lập tức tấn công về phía mình. Tiêu Sơn cũng không có kịp suy nghĩ gì nhiều. Hắn lập tức thi triển ra tuyệt chiêu vô cùng mạnh.

“Ngao!” Một âm thanh giống như rồng ngâm lại phát ra. Một con rồng bảy màu, nửa hư nửa thực bắn thẳng về phía lão già.

Trong tay lão già lập tức phóng ra một đoạn dây xích do đấu khí ngưng tụ. Toàn bộ đám dây xích đều bao phủ một đám quang mang màu đen âm u. Chúng phát ra âm thanh leng keng vô cùng lớn và phóng vút đi. Đầu dây xích có những ký tự huyền ảo, nó phá vỡ không khí trực tiếp đâm xuyên qua miệng của con rồng nửa hư nửa thực có bảy màu kia.

Tuy nhiên lão già không nghĩ ra được một điều rằng cái con rồng nửa hư nửa thực này lại do kình khí ngưng tụ mà thành. Đám dây xích có thể đánh xuyên qua con rồng nhưng lại khó có thể đánh tan. Dây xích trực tiếp xuyên về phía Tiêu Sơn nhưng con rồng hư ảnh kia cũng đồng thời há miệng lớn phóng về phía lão già.

Lão già không nghĩ ra được chiêu thức này lại quái dị đến như thế, bàn tay lão lập tức hơi rung lên. Lực rung động này truyền một cách mạnh mẽ vào dây xích khiến cho dây xích màu đen hơi rung lên.

Xích, xích... Âm thanh kỳ quái phát ra từ đám dây xích. Sau khi rung nhẹ một cái thì lập tức từ đoạn dây xích lại mọc ra một chùm dây xích khác. Chùm dây xích này lấy dây xích chính làm tâm điểm tỏa ra khắp nơi tạo ra một cái lưới nhện khá lớn. Lưỡi nhện trực tiếp làm thành một lá chắn trước con rồng nửa hư nửa thực lấp lánh kia.

Ngao! Phanh... Con rồng nửa hư nửa thực nện thẳng lên trên tấm lưỡi. Tấm lưỡi bị lực đánh của con rồng lập tức hơi cong về phía sau. Thấy cảnh này thì ngay lập tức lão già cũng cực kỳ kinh ngạc.

Tốc độ của đầu dây xích phóng về phía Tiêu Sơn với tốc độ cực kỳ nhanh. Hiển nhiên Tiêu Sơn khó lòng mà tránh thoát được lần này. Bàn tay của hắn lập tức xuất hiện một lớp khí lấp lảnh bảy màu bốc cháy giống như ngọn lửa. Nó tạo ra một ngọn lửa bảy màu xuất hiện trên cánh tay trái của Tiêu Sơn.

Phanh! Âm thanh vang dội khi mà Tiêu Sơn trực tiếp dùng tay gạt đi đám dây xích đang phóng về phía mình. Cả cây dây xích bị đánh mạnh chuyển hướng đâm chéo sang một bên của Tiêu Sơn. Tuy nhiên Tiêu Sơn cũng cảm giác được cánh tay của mình đang run lên nảy bảy. Cú va chạm vừa rồi hiển nhiên đã tổn thương đến một phần gân cốt và xương tay trái của hắn.

Trước đó thì một người mặc áo bào đen khác cũng đã trực tiếp động thủ đối với đám người Tiểu Y Tiên. Toàn thân hắn phát ra ánh sáng màu đen sau đó cả cơ thể tràn ngập ra hắc khí. Hắn lập tức tiến hành công kích đối với Tiểu Y Tiên vì hắn biết rất rõ Tiểu Y Tiên là đám người đang ở nơi này.

Tuy nhiên ngay sau đó làm cho hắn hoàn toàn giật mình là Tiểu Long Nữ đã tập trung toàn bộ đấu khí. Thân mình của nàng phát ra ánh sáng cực kỳ rực rỡ. Một tiếng rồng gầm trực tiếp phát ra từ miệng của nàng. Chiêu này với sức mạnh đạt đến toàn bộ thực lực của nàng. Đây là chiêu thức mạnh nhất của nàng.

Hống!

Một âm thanh rít gào vang lên bởi một con rồng. Con rồng này được tạo ra từ gió xoáy và lôi điện. Nó trực tiếp há cái miệng cực lớn phóng thẳng về phía người áo bào đen mà đánh đi.


Rắc, rắc... bùm...

Chùm dây xích của người mặc áo bào đen bị con rồng do lôi điện và gió xoáy tạo thành trực tiếp đánh nát. Đám dây xích trực tiếp tan nát hóa thành một đám vụn bắn tung tóe. Sau khi đám dây xích bị bắn tung tóe không được cung cấp đấu khí trực tiếp mờ dần và hóa thành một đám khí màu đen.

Thân hình con rồng do lôi điện và gió táp thẳng về phía người mặc áo bào đen mới tới. Người mặc áo bào đen mới tới trực tiếp trợn con mắt lớn kinh hãi nhìn về phía cảnh này. Con rồng phóng ra trực tiếp đem cơ thể của hắn đánh nát. Cả cơ thể của hắn bị đánh tan, mảnh vải bắn tung tóe. Tuy nhiên khiến cho người ta có chút kinh ngạc là thân thể của hắn bị đánh nát lại không bắn ra chút màu nào mà lại bắn ra những quang mang màu xanh đẹn.

Bùm! Cả thân thể của người nam nhân mặc áo bào đen mới tới này nổ tung. Tiểu Long Nữ vậy mà trực tiếp giết chết người mặc áo bào đen chỉ trong vòng một chiêu. Phải biết thực lực Tiểu Long Nữ yếu hơn người mặc áo đen này.

Tuy nhiên sự thực thì chính là như vậy. Khi mà trận pháp khởi động, người mặc áo bào đen bị ép thực lực cực nhanh. Khi mà hắn phát hiện được thực lực của mình bị đè ép xuống thì đã không còn kịp nữa. Mọi việc phát triển quá nhanh đến mức ngoài hắn dự đoán.

Lão già nghe được tiếng phát ra gầm rú thì liếc mắt nhìn về phía đằng xa. Cảnh trước mắt hắn làm cho hắn hoàn toàn kinh ngạc. Hắn không nghĩ ra được đường đường một đấu tông lại bị một đấu tông nhị tinh khác miêu sát. Cái này làm cho hắn có chút không ngờ.

Vậy mà điều làm cho lão không ngờ nữa lại là Tiêu Sơn. Tiêu Sơn vừa đánh bay đầu dây xích mà lão bắn ra thì hắn trực tiếp đánh ra một chưởng từ bàn tay phải của hắn bắn ra. Nó tạo ra một con rồng vọt thẳng ề phía chỗ của lão già.

Tất nhiên lão già có được khiên bảo hộ do dây xích tạo nên hắn cũng không có lo ngại nhưng lão đã tính lầm. Con rồng mới này nhỏ hơn con rồng khổng lồ đánh về phía lão nhưng tốc độ cực nhanh. Nó trườn đi trong không khí như một con rắn đồng thời nó không lao vào dây xích mà thay đổi tuyến đường. Con rồng giống như có linh tính tự tìm đường trườn qua đám dây xích sau đó bắn thẳng về phía lão già.

Bùm!

Lần này thì con rồng bảy màu này nổ tung đồng thời tạo ra ánh sáng chói lòa để che mắt. Tuy nhiên sự nổ tung của nó lại không có tạo ra ánh sáng bắn tung tóe mà trực tiếp phóng ra một tia sáng. Tia sáng kia làm cho lão già cảm giác được cực độ nguy hiểm. Bởi vì tia sáng này khiến cho lão già có cảm giác được sự tử vong.

Xoẹt!

Tia sáng này nhắm không vào đâu khác mà vào thẳng tim của lão già. Tốc độ nó quá nhanh bắn thẳng về phía tim của lão già. Cảm giác được tử thần đi qua ngang vai, lão già lập tức di chuyển cực nhanh tránh sang bên phải của mình.

Phập!

Khiến cho lão già khiếp sợ là tia sáng này trực tiếp đâm xuyên qua cơ thể của lão già. Nó tạo ra một lỗ hổng chỉ nhỏ bằng đầu một cây đinh tại trước ngực trái của lão. Trên bộ giáp đen nhánh tạo bởi đấu khí của lão lại không có bất cứ dấu hiệu nào của sự rạn nứt. Điều này khiến cho lão hoàng hốt.

Máu từ miệng vết thương vọt thẳng ra ngoài. Lão già chỉ cảm giác được tim có chút đau nhói nhưng lão biết mình không có chết. Trên tim của lão chỉ bị xẹt qua tạo ra một vết thương nhỏ mà thôi. Nhưng ai cũng biết rằng bộ phận của tim là vô cùng yếu ớt, bị thương như vậy khiến cho lão già cảm giác vô cùng khó chịu. Ngoài ra cái loại lực lượng kỳ quái kia đang liên tục phá hoại ở bên trong.

Lão lập tức điều động đấu khí, thân hình bay vọt về phía sau trong khi thân thể vẫn đối mặt về hướng Tiêu Sơn. Không biết trong lúc nào thì trong tay của lão đã xuất hiện một quả đan dược sáng bóng màu xanh lá cây. Lão há miệng trực tiếp đem viên đan dược nuốt vào trong bụng. Một dòng năng lượng tràn đầy sinh mệnh lực lan tràn khắp toàn thân của lão già. Nó nhanh chóng xua tan loại lực lượng kỳ quái đang tác quái ở tim đồng thời đem vết thương từ từ chữa trị.

Vẻ mặt lão già căm tức nhìn về phía Tiêu Sơn, lão thấy được Tiêu Sơn cũng không có tiếp tục tấn công lão. Trong lòng lão già nhận định chiêu thức vừa rồi của Tiêu Sơn đã tiêu hao của hắn rất nhiều chân nguyên lực. Bởi vì lão thấy được bàn tay Tiêu Sơn mở ra, trong tay hắn chứa đến bốn viên đan dược. Hắn trực tiếp nuốt bốn viên đan dược này vào trong cơ thể mình. Ngoài ra hình săm trên mặt của hắn có dấu hiệu trở nên ảm đạm.

Lão già mặc áo bào đen phán đoán không hề sai chút nào. Quả thực cơ thể của Tiêu Sơn đã hao một lượng rất lớn trong khi thi triển chiêu thức vừa rồi. Chiêu thức vừa rồi kết hợp giữa việc tiêu hao thiên hà nguyên lực và đấu khí của nữ vương Mỹ Đỗ Toa mà đánh ra. Không giống như Tiêu Sơn có Thiên Hà Nguyên Lực khôi phục với tốc độ cực cao, nữ vương Mỹ Đỗ Toa cần phải có thời gian rất dài để hấp thu khôi phục lại đấu khí.

Tiêu Sơn lập tức mở ra trong tay một viên đan dược, hắn há miệng trực tiếp nốc một đống đan dược vào bên trong bụng của mình. Nhìn thấy được Tiêu Sơn ăn đan dược như vậy thì lão già có chút khiếp sợ. Phải biết được đan dược nếu ăn như vậy không chết cũng sẽ bị nứt kinh mạch mà thành phế nhân.

Trước mặt lão già thì bàn tay của Tiêu Sơn, cả thân thể của Tiêu Sơn đang chảy ra máu đỏ. Mặc dù khôi giáp không có bị nứt vỡ nhưng có thể thấy được máu qua các khe của khôi giáp nhanh chóng tuôn ra bên ngoài. Bắt đầu từ bụng sau đó đến tay chân rồi đến mặt. Lần này da mặt của hắn trực tiếp nứt ra, máu từ đó phun ra ngoài.

Cả người Tiêu Sơn biến thành người màu đỏ lòm. Tuy nhiên vết thương của hắn lại nhanh chóng khép lại. Sau đó mặt lại nứt ra, máu phún ra ngoài sau đó lại liền lại. Nứt ra phụt máu rồi liên lại, cảnh tượng liên tục lặp lại như vậy khiến cho người khiếp sợ.

“Phu quân!” Tiểu Y Tiên ở phía dưới kinh ngạc hô lên một tiếng.

Hiển nhiên Tiêu Sơn lập tức quát lớn một tiếng: “Tiên Nhi mau rời đi nơi này!”. Vậy mà không để cho đám người ở đây được bình tĩnh thì lại xuất hiện một người mặc áo bào đen khác. Mà người mặc áo bào đen này dù bị đè ép nhưng thực lực vẫn cao hơn Tiểu Long Nữ một đoạn. Hắn trực tiếp phóng về phía trước đánh thẳng về phía Tiểu Long Nữ. Tiểu Long Nữ lập tức không dám chậm chễ ứng đối.

Ở bên cạnh Tiểu Y Tiên, Nhạn Lạc Thiên hô lớn: “Tiểu thư Y Tiên, nàng mau rời khỏi đây với ta. Nơi này quá nguy hiểm đối với nàng!”

Hai hàm răng Tiểu Y Tiên lập tức cắn một cái, nàng một mực lắc lắc đầu lên tiếng nói: “Không, ta tuyệt đối sẽ không rời đi nơi này!” Ánh mắt của Tiểu Y Tiên biến thành sát khí nhìn chằm chằm về phía lão già mặc áo bào đen. Nếu cần thiết nàng sẽ dùng năng lực đó.

Loại năng lực bá đạo của nàng thì Tiêu Sơn cũng đã nói với nàng: không phải vạn bất đắc dĩ tuyệt không sử dụng ra loại năng lực này. Lần này có lẽ họ đắc tội với người của Hồn Điện nhưng như vậy vẫn còn tốt hơn. Một khi Tiểu Y Tiên để lộ ra có năng lực này thì e rằng cả đại lục đấu khí sẽ điên cuồng truy đuổi nàng và Tiêu gia.

Bất kể vì lý do gì đi nữa thì chỗ đông người tuyệt đối không thể sử dụng ra loại năng lực này. Nếu không thì không những gây họa cho mình mà còn gây cả họa cho người nhà. Không đến sinh tử trước mắt thì không thể sử dụng.