Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 388: Chiến đấu tiếp diễn

Trong lòng Nhạn Lạc Thiên cảm giác được vô cùng ghen ghét. Ở trong tình trạng này không ngờ nàng lại cố sống cố chết với hắn. Hiện giờ, hắn đang trong tình trạng tu vi bị đè ép xuống khiến cho Nhạn Lạc Thiên cảm giác vô cùng khó chịu. Kèm theo cái cảm giác vô cùng tức giận, ghen ghét khi mà Tiểu Y Tiên đối với Tiêu Sơn chung tình như vậy. Tổng hợp tất cả điều này khiến cho Nhạn Lạc Thiên không có cách nào chịu nổi.

Hai hàm răng Nhạn Lạc Thiên hơi cắn chặt lại. Hắn mở miệng nói: “Y Tiên, nàng tại sao lại tốt với hắn như vậy? Hắn có cái gì tốt để nàng đáng làm như vậy chứ? Hắn có không biết bao nhiêu nữ nhân ở bên cạnh liệu hắn có thể dành cái gì cho nàng đây?”

Lý trí của Nhạn Lạc Thiên đã dần dần bị tức giận ăn mòn. Khuôn mặt Nhạn Lạc Thiên đã trở nên ửng đỏ, âm thanh biến thành đứt quãng, hắn phát ra từng âm thanh trầm thấp. Đôi mắt xinh đẹp của Tiểu Y Tiên nheo lại, nàng quay về phía Nhạn Lạc Thiên. Ánh mắt nàng nhìn chằm chằm vào Nhạn Lạc Thiên mà nói: “Nhạn tông chủ, ta hy vọng ngài không tiếp tục nói xấu phu quân của ta nếu không ta sẽ không còn khách khí đối với ngài nữa!”

“Không khách khí đối với ta sao?” Nhạn Lạc Thiên cười, nụ cười hắn trở nên cay đắng. Tính cách quật cường của Tiểu Y Tiên khiến hắn vừa yêu vừa hận. Chính tính cách này đã khiến Nhạn Lạc Thiên càng đi càng lún sâu hơn vào tình yêu với Tiểu Y Tiên.

Nhạn Lạc Thiên đường đường một tông chủ của một tông môn tại đế quốc Lạc Nhạn. Hắn chưa bao giờ gặp phải uất ức như vậy. Nữ nhân trên đời này đều hy vọng có cường giả bảo hộ mình. Giống như những nữ nhân có thể vì tiền tài, danh vọng mà sẵn sàng rạng háng chân ra cho cây côn th*t hắn đút thẳng vào. Nữ nhân đến với hắn vì hắn quyền cao, chức trọng có thực lực, có quyền có thế. Hai bên thỏa mãn đều là nhục dục mà thôi.

Thường thường nữ nhân như vậy thì hắn không thiếu. Những nữ nhân này hắn hiểu khi hắn không đứng ở trên cao nữ thì các nàng sẽ rời đi sau đó tìm một cường giả mới để mở hai chân mình ra phục vụ vì người khác. Các nàng không gặp lúc nguy nan bỏ đá xuống tiếng là may lắm rồi.

Tiểu Y Tiên cùng với nữ vương Mỹ Đỗ Toa lại hoàn toàn khác biệt. Ban đầu Nhạn Lạc Thiên cho rằng các nàng thấy được Tiêu Sơn tài giỏi có tiềm lực nên các nàng đi theo. Một khi Tiêu Sơn thất thế hoặc gặp nguy nan thì các nàng sẽ trực tiếp đẩy một tay xúc tiến cho hắn chết. Nhưng không ngờ hai người ở trong trường hợp này thề sống chết với hắn. Điều này làm cho Nhạn Lạc Thiên vô cùng ghen tức. Hắn có tài đức gì lại được những nữ nhân như vậy.

Có lẽ chính vì Tiểu Y Tiên khác với những nư nhân khác mà Nhạn Lạc Thiên càng yêu nàng hơn. Hắn càng cố dãy ra loại tình cảm này thì càng hãm sâu hơn vào tình cảm dành cho Tiểu Y Tiên. Nhạn Lạc Thiên mở miệng nói: “Nếu như nàng ở đây chắc chắn sẽ phải chết cùng hắn, tội gì chứ? Hãy để ta...”

Lời của Nhạn Lạc Thiên trực tiếp bị Tiểu Y Tiên cắt đứt, nàng mở miệng lạnh nhạt nói: “Phu quân đối với ta rất tốt. Nếu như ta bị người bắt đi, chàng chắc chắn cũng sẽ liều chết để đổi lấy ta. Đây chính là lý do ta yêu hắn.”

Tiêu Sơn trong lúc này đang giao chiến với lão già mặc áo bào đen. Mặc dù thực lực chênh lệch nhưng hắn bắt đầu nắm giữ được thế cuộc. Người rồng hợp nhất không những mang đến cho Tiêu Sơn thực lực mạnh mẽ còn màng đến cho Tiêu Sơn tốc độ cùng với khả năng nhạy cảm đến tuyệt vời. Loại năng lực này giống như giác quan thứ sáu của mãnh thú vậy.

Hiển nhiên lão già mặc áo choàng đen không nghĩ ra được Tiêu Sơn lại có thể làm tổn thương hắn. Thực lực của hắn hiện giờ bị đè ép rất mạnh nhưng dựa vào kinh nghiệm chiến đấu lâu năm, hắn nhận ra được thực lực Tiêu Sơn bất quá đạt tới đấu tông thất tinh đến bát tinh mà thôi. Còn phần hắn thì vẫn giữ được ở thực lực đấu tôn sơ cấp trong khoảng đấu tông nhất tinh đến nhị tinh.

Giữ đấu tông và đấu tôn mặc dù chỉ kém nhau một chữ. Dường như nếu dùng tai nghe sẽ cảm giác được chênh lệch nhau ba tinh. Với một số thiên tài có đấu kỹ mạnh mẽ thì chênh lệch ba tinh ở đấu tông họ vẫn có thể chiến thắng nhưng chênh lệch ở cấp bậc đấu tông cửu tinh và đấu tôn nhất tinh lại khác biệt trời vực. Nó so với chênh lệch ba tinh trong cấp bậc đấu tông lớn hơn rất nhiều. Đấu tông và đấu tôn chênh lệch không phải về cấp bậc mà về chất.

Hiện giờ không gian đã bị phong tỏa, hắn muốn sử dụng ra loại năng lực không gian cũng vô cùng khó. Mặc dù như vậy thì chênh lệch giữa đấu tôn và đấu tông cũng không phải đơn giản có thể vượt qua.

Bàn tay lão già biến thành chém. Hắn liên tục vung tay ra với tốc độ cực nhanh. Tại trong không khí xuất hiện những lưỡi đao gió màu đen đánh thẳng về phía Tiêu Sơn. Lão già tuyệt đối không để cho Tiêu Sơn có thời gian thở dốc.

Thân mình Tiêu Sơn lập tức vận dụng thân pháp của mình, hắn cố gắng tránh né những lưỡi đao gió sắc bén đồng thời chứa trị thân thể và tín ngưỡng khôi giáp. Tuy nhiên có rất nhiều đao gió sắc bén dánh lên người của Tiêu Sơn do hắn tránh không kịp.

“Xoẹt, xoẹt...”

Chúng vạch trên người Tiêu Sơn những vết thương sâu hoắm sắc bén. Những vết thương để lộ ra những thớ thịt đỏ lòm. Máu theo nơi này phún phát ra ngoài. Tuy nhiên vết thương cũng nhanh chóng liền lại với khả năng của thiên hà nguyên lực.


Ánh mắt lão già trở nên cực kỳ sắc bén nhìn về phía Tiêu Sơn. Hắn nhận ra tốc độ liền lại của vết thương chậm hơn rất nhiều. Dường như thân thể bất tử của Tiêu Sơn có điểm yếu. Xem ra công pháp hay đấu kỹ nào cũng có được giới hạn của nó.

Lão già mặc áo bào đen đã nhận ra điều này. Hắn tuyệt đối không thể để cho Tiêu Sơn có cơ hội thở dốc. Hai bàn tay lão già lập tức xoay tròn tạo ra một bộ pháp huyền ảo. Dưới ánh sáng mặt trời thấy được bao bọc xung quanh hắn là một đám khí đen đậm đặc. Ánh sáng không có cách nào đâm xuyên thấu một tia. Nó tạo ra giống như một dung dịch đặc biệt màu đen trước người của lão. Kế tới miệng hắn quát lên một tiếng đồng thời bàn tay đánh ra.

Tay của lão biến ảo ngay sau đó từ đám dung dịch khí màu đen phát ra ánh sáng màu đen cực kỳ mạnh mẽ. Một thứ gì đó bay vụt ra bắn thẳng về phía Tiêu Sơn. Tất nhiên sau đó một đám những thứ này nối đuôi nhau bắn về phía Tiêu Sơn.

Vù, vù, vù...

Những thứ bắn ra từ đám dung dịch khí màu đen ấy thì ra là những thứ có hoa văn khá kỳ dị. Chúng bắn về phía Tiêu Sơn với tốc độ cực kỳ nhanh đồng thời bắn ra giống như những hạt mưa liên miên không dứt. Dù Tiêu Sơn có di chuyển với tốc độ nhanh đến như thế nào đi nữa cũng vô cùng khó tránh chiêu thức tấn công này của lão già.

Oanh!

Một tiếng nổ vang lên khi mà nó va chạm vào vai trái của Tiêu Sơn. Đầu Tiêu Sơn nghiêng sang bên phải, hàm răng hắn cắn chặt lại. Tai vết thương của Tiêu Sơn chảy ra be bét máu cùng với khói đen tỏa ra um tùm. Từng mảnh vụn bảy màu bắn tung tóe khắp nơi. Ngay cả hình rồng săm trên người Tiêu Sơn biểu lộ ra sự đau đớn. Nó phát ra một tiếng hống khiếu khá lớn: “Hống!”

Tiêu Sơn liên tục di chuyển nhưng những cái ấn ký của lão bắn ra liên miên như sao rơi khiến cho hắn khó lòng phòng bị. Khi mà trúng chiêu thức của lão thì Tiêu Sơn cảm giác được đám khí đen giống như rời trong xương. Chúng lúc nha lúc nhúc gặm lấy từng thớ thịt cùng với xương cốt của Tiêu Sơn. Mặc dù chỉ thời gian rất ngắn thì bị thiên hà nguyên lực xua tan nhưng thời gian này đủ để Tiêu Sơn ăn quả đắng.

Ở một bên khác thì Tiểu Long Nữ giao chiến với một người nam nhân mặc áo bào đen khác. Mặc dù tu vi Tiểu Long Nữ giữ nguyên nhưng tu vi người này vẫn mạnh hơn Tiểu Long Nữ một chút. Tình trạng Tiểu Long Nữ đang rơi vào hạ phong.

Ở một đỉnh núi cách đó không xa, một lão già nhẹ nhàng vuốt vuốt chòm râu của mình. Hắn khe khẽ lẩm bẩm nói: “Một tiểu tử thật thú vị. Tiềm lực như vô cùng vô tận, thủ đoạn không bao giờ ra hết. Đáng tiếc hắn không phải tộc nhân của gia tộc ta.”

Đứng bên cạnh lão già là một người thanh niên mặc áo choàng đen che kín toàn thân. Ánh mắt hắn nheo lại nhìn về phía Tiêu Sơn ở phía rất xa. Hình bóng Tiêu Sơn và lão già mặc áo choàng đen giao chiến chỉ lớn bằng ngón tay út mà thôi. Tận sâu trong mắt người thanh niên này lóe ra từng tia âm u. Hắn mở miệng quả quyết nói: “Đại trưởng lão, hắn... chúng ta tuyệt đối không thể giữ lại. Bằng tuổi như vậy mà đã phát huy được thực lực như vậy nếu để hắn lớn nên, hắn sẽ trở thành mối họa của gia tộc chúng ta!”

Vẻ mặt lão già rơi vào trạng thái trầm ngâm, hắn nhẹ nhàng gật đầu sau đó nhẹ nhàng lắc đầu. Không ai hiểu được hắn đang suy nghĩ gì. Hắn lẳng lặng lên tiếng nói: “Trước không vội! Dù sao chúng ta còn cần xác định đám công pháp kia là thật hay giả. Nếu như đám công pháp đó là thật vậy thì lập tức giết chết hắn. Cho hắn sống thêm vài tháng nữa thì hắn cũng không thể lật trời nổi.”

“Đại trưởng lão, ta chỉ sợ...” Người thanh niên mặc áo choàng đen lại lên tiếng nói.

Lão già lập tức trừng mắt nhìn về phía người nam nhân mặc áo choàng đen. Nhất thời người nam nhân mặc áo choàng đen theo bản năng lùi chân lại vài bước. Lão già lạnh nhạt lên tiếng nói: “Chúng ta làm việc chưa đến phiên bọn vãn bối các ngươi xen vào! Hừ...” Âm thanh hừ lạnh từ miệng lão già phát ra khiến cho người thanh niên mặc áo choàng đen trở nên ngoan ngoãn hơn.

Người thanh niên mặc áo choàng đen chỉ có khom người lĩnh mệnh: “Vâng!” Sau đó hắn ngoan ngoãn đứng đằng sau lưng của lão già tiếp tục xem trận chiến đấu.

Thực lực chênh lệch khá lớn nên Tiểu Long Nữ không thể không phát huy ra thực lực chân chính của mình. Nàng há miệng phát ra một tiếng gầm lớn: “Hống!” Thân thể lập tức phát ra ánh sáng lấp lánh. Thân hình bắt đầu xuất hiện hiện tượng bành trướng. Quần áo trên cơ thể nàng nhanh chóng nổ tan nát thành từng mảnh nhỏ. Chúng bắn tung bay lả tả khắp nơi.


Thân hình một con giao long có màu tím cùng với toàn thân bao bọc một bộ giáp ánh sáng xanh trắng lờ mờ xung quanh thân thể. Nó phát ra một tiếng hống cực lớn: “Hống!”

Một cái đầu rồng cực lớn tựa như ảo như thật liên tục chớp động ánh sáng của những tia chớp phóng thẳng về phía người nam nhân mặc áo choàng đen. Nó mở rộng cái miệng cực lớn hướng về phía trước người nam nhân mặc áo choàng đen giống như muốn cắn chết người nam nhân này.

Ống tay áo rộng lớn của người nam nhân mặc áo choàng đen lập tức phất lên. Một đám dây xích màu đen nhánh bốc ra khí đen um tùm phóng về phía trước. Chúng bắn đi với tốc độ vô cùng nhanh. Kế tới chúng đâm xầm vào cái đấu rồng.

Oành!

Một tiếng nổ cực lớn vang lên, nơi va đập của cái đầu rồng và đám dây xích xuất hiện từng đợt sóng gợn. Đám sóng gợn này không những thổi bay những đám mây mà còn đem chúng đánh tan tạo ra một khoảng trời trong xanh. Mặc dù đầu rồng đã bị đánh tan nhưng đám dây xích thì bị đánh nát nổ tung tóe. Những mảnh dây xích sau khi rời đi đám xích lập tức rơi xuống đất. Khi mà vừa chạm đất thì chúng nhanh chóng hóa thành một đám khí đen tản đi trong không khí

Hiển nhiên Tiểu Long Nữ tuyệt đối không vì vậy mà vui mừng. Nàng lập tức há cái miệng rồng của mình ra. Từng ngụm quả cầu mang theo gió và lôi điện lập lớ bắn thẳng về phía người nam nhân mặc áo choàng đen. Há mồm phun ra sau đó bắn, ngậm mồm sau đó há mồm lại bắn ra. Tiểu Long Nữ không dám nghỉ ngơi một phút đem thực lực phát huy đến mức cao nhất.

Oanh, oanh, oành... Một quả đồi nhỏ trực tiếp bị Tiểu Long Nữ thổi bay. Chúng đem đỉnh đồi san thành một hình dạng trũng giống như một cái nón úp ngược.

Âm thanh vang dội do đám quả cầu gió và điện bắn về phía người nam nhân mặc áo bào đen gây ra. Tuy nhiên thân hình của nam nhân mặc áo choàng đen lại di chuyển với tốc độ cực nhanh. Thân hình hắn cực kỳ quỷ dị lúc bên trái, lúc bên phải mà tiến gần áp sát với Tiểu Long Nữ.

Tiểu Long Nữ cảm giác được người nam nhân mặc áo choàng đen này áp sát bản thân sẽ mang đến nguy hiểm cực kỳ lớn đối với nàng. Thân mình Tiểu Long Nữ lập tức vọt ngược về phía sau. Cái đuôi lắc lư khiến cho thân mình Tiểu Long Nữ bay giật lùi đồng thời đấu khí đã tụ lên miệng của nàng.

Khi mà người nam nhân mặc áo choàng đen tiếp xúc gần với người của Tiểu Long Nữ thì nàng trực tiếp há miệng ra. Một quả cầu mang theo gió và sấm sét trực từ miệng Tiểu Long Nữ phóng ra. Khi nó rời khỏi miệng của nàng thì lập tức hóa thành một cơn gió xoáy khổng lồ cùng với sấm sét điên cuồng chạy dọc trong cơn lốc lớn. Nó cuốn lấy cả thân thể của người nam mặc áo choàng đen.

Cái đầu rồng của tam trảo tử sắc giao long biểu hiện ra mệt mỏi tuy nhiên nàng vẫn cong thân mình lên. Sau đó từ miệng của nàng liên tục phun ra một đám cầu mang theo gió và sấm sét bắn về phía cơn lốc. Chúng bị cơn lốc cuốn vào trong trung tâm gió xoáy.

Phanh, phanh, phanh...

Hiển nhiên âm thanh liên tục nổ ra bên trong cơn gió xoáy có chứa sấm sét này. Nếu như cường giả như người mặc áo choàng đen kia không chết cũng bị trọng thương. Tiếng nổ vang lên hàng loạt khiến cho người ta cảm giác được đinh tai nhức óc. Nó giống như có người rèn sắt nện đe ở ngay bên tai của mình.

Xích, xích...

Âm thanh leng keng của dây xích vang ra. Con mắt rồng đang ủ rũ của Tiểu Long Nữ đột nhiên trợn tròn. Một đám dây xích vụt ra từ cơn gió xoáy khổng lồ phóng ra với tốc độ cực kỳ nhanh. Thân mình Tiểu Long Nữ lắc lư tránh thoát đám dây xích này.

Vụt!

Tuy nhiên đám dây xích giống như những con rắn có sinh mạng của mình. Nó trực tiếp luồn quanh thân thể của Tiểu Long Nữ sau đó siết chặt lấy thân thể của nàng. Cả thân thể khổng lồ của Tiểu Long Nữ bị dây xích quấng dọc từ phần đuôi đến gần đầu của nàng. Đám dây xích trực tiếp nối vào bên trong cơn lốc.

Hống!

Tiểu Long Nữ phát ra một tiếng hống rầm trời. Khuôn mặt của nàng vặn vẹo trở nên vô cùng thống khổ. Mọi người bằng mắt thường có thể thấy đám dây xích giống như có sinh mạng đang thiết chặt lấy thân thể giao long của nàng. Đám dây xích thiết lên thân thể nàng để hiển lộ ra các vết hằn sâu vào trong thịt.

Hống!

Từ miệng Tiểu Long Nữ liên tục phát ra tiếng hống khiếu đau đớn. Nàng cảm giác được đám dây xích đang siết chặt lấy thân thể của nàng. Những mảnh vảy lớn màu tím xinh đẹp trực tiếp chóc ra khỏi cơ thể của nàng. Nó để lộ ra một đám thịt màu đỏ hỏn đồng thời từng tia máu đỏ tươi theo vết vảy rơi xuống chảy ra bên ngoài đem đám dây xích nhuộm đỏ. Bộ dạng của con giao long lúc này rơi vào trình trạng vô cùng chật vật.

(Các độc giả yên tâm đi! Mình chắc chắn sẽ không thái giám truyện này. Sau này mình sẽ cố gắng viết nhanh hơn.)