Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 791: Người Minh gia choáng váng

Oanh!

Minh Thương Tầm nghe được lời này của Kim lão, cả người lập tức như sét đánh, vẻ mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng trắng bệch.

Mà ở xung quanh phía dưới, những người của Huyền Minh thành vây xem kia, nghe được lời này của Kim lão thì cũng lập tức thi nhau bàn tán lên:

"Kim trưởng lão thế nhưng vẫn luôn là người bảo vệ cho đại tiểu thư, ngay cả lão nhân gia ông ta cũng nói như vậy, xem ra chuyện này chắc là thật"

"Ai! Không nghĩ tới đại tiểu thư, thế mà lại là loại người này!"

"Thật sự là một tiện nữ nhân có lòng dạ độc ác a!"

...

Bạch bạch bạch!

Nghe được tiếng bàn tán của mọi người ở xung quanh, Minh Thương Tầm lập tức liên tiếp lùi lại mấy bước, suýt chút nữa thì ngã xuống mặt đất ngất đi.

Diệp Trần cũng không khỏi phải âm thầm lắc đầu, tiến lên trước một bước đỡ lấy Minh Thương Tầm.

"Nha đầu, bây giờ ngươi có lẽ đã biết, cái gì gọi là lòng người hiểm ác rồi đi?"

Minh Thương Tầm nghe được điều này thì lập tức "Oa" một tiếng, lên tiếng khóc lớn lên, khóc đến vô cùng thương tâm, "Diệp đại ca, tại sao...tại sao bọn họ...phải đối với ta như vậy?"

Diệp Trần vỗ vỗ vai của Minh Thương Tầm, thản nhiên nói:

"Nếu như lúc trước ngươi không mềm lòng mà giết những người này đi thì bây giờ cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra!"

"Nhớ kỹ, người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta thì phải trảm thảo trừ căn! Hiểu chưa?"

Minh Thương Tầm đầu tiên là sững sờ, sau đó thì nặng nề nhẹ gật đầu, "Diệp đại ca, ta hiểu được! Sau này ta tuyệt đối sẽ không tái phạm sai lầm như vậy nữa!"

Diệp Trần mỉm cười, "Vậy là tốt rồi, ngươi trước tiên đứng ở một bên nghỉ ngơi, chuyện tiếp theo để ta tới xử lý giúp ngươi!"

Nói xong lời này, Diệp Trần kéo Minh Thương Tầm đến phía sau mình, lúc này mới chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía Minh Thương Sơn đang có vẻ đắc ý kia, trong đôi mắt nổi lên một vệt sắc bén, "Minh Thương Sơn đúng không? Ngươi đã thành công khi chọc giận ta, nếu như ngươi bây giờ quỳ xuống dập đầu, đồng thời hướng mọi người nói ra chân tướng sự thật một lần, ta có thể cân nhắc tha cho ngươi một mạng!!"

Minh Thương Sơn cảm nhận được hàn ý trong ánh mắt Diệp Trần, toàn thân không hiểu lập tức run lên, vậy mà sinh ra một loại xung động hận không thể lập tức quỳ xuống xầu xin tha thứ.

Tuy nhiên, nghĩ đến đây là Huyền Minh thành, tất cả cao thủ của Minh gia, toàn bộ đều có ở đây, Minh Thương Sơn lúc này mới vững tin trong lòng, trên mặt lại khôi phục lại vẻ tự tin, cười lạnh nói:

"Tiểu tử! Ngươi thật đúng là đủ ngông cuồng a! Nơi này là địa bàn của Minh gia ta, ngươi cho rằng ngươi hôm nay còn có thể sống được mà rời khỏi nơi này sao?"

Minh Chiến ở bên cạnh cũng nói theo:

"Không sai! Bản gia chủ cũng rất hiếu kỳ, lấy ngươi chỉ là một tên tiểu tử có cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn, vậy mà có thể giết chết đại trưởng lão? Chắc chắn là dùng thủ đoạn hèn hạ bỉ ổi gì đó a? Ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, có lẽ bản gia chủ sẽ thưởng ngươi một cái chết thống khoái!"

Diệp Trần lập tức cười, tuy nhiên lại là cười lạnh, "Xem ra các ngươi thật đúng là hoàn toàn không làm rõ tình trạng a!"

Trong khi nói chuyện, khí tức trên người Diệp Trần cũng bắt đầu chậm rãi phóng thích ra ngoài.

Oanh!

Mọi người xung quanh, chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng hủy diệt khó mà hình dung, từ trên thân tiểu tử cảnh giới Nguyên Anh trước mắt thường thường không có gì lạ bỗng nhiên bắn ra.

Tất cả mọi người đều cảm thấy đấy lòng khẽ run lên, thậm chí ngay cả Minh Chiến và mấy vị cường giả Hóa Thần của Minh gia, tất cả cũng đều thay đổi sắc mặt, mặt mũi của mọi người hiện ra đầy vẻ khó tin.

Diệp Trần cũng không có sử dụng bí thuật Nghịch Sinh Bách Chuyển cho nên khí tức cũng không tính là mạnh, thế nhưng là ở sau khi luyện hóa Diệt Thế Ma đao thì trên người tự nhiên vậy mà sinh ra một cỗ lực lượng tràn ngập hủy diệt.

Đây mới là nơi mà mọi người cảm thấy rung động.

"Tiểu tử này, có gì đó quái lạ! Mọi người cẩn thận!"

Minh Chiến hướng về phía mọi người khẽ quát một tiếng, vẻ mặt trở nên mười phần ngưng trọng.

Tuy nhiên, đám người Minh Chiến đang rất cẩn thận thì ở phía chân trời xa xa, bỗng nhiên có mấy đội nhân mã, hò hét mà đến, gần như trong nháy mắt cũng đã đi tới trước mặt Huyền Minh thành.

Mà nhìn thấy những người này thì đám người Minh Chiến tất cả ngay lập tức đều thay đổi sắc mặt, "Là gia chủ và trưởng lão của tam đại gia tộc Lôi, Tống, Điền!"

Không biết là ai hô một tiếng, người dưới Huyền Minh thành, tất cả lập tức đều không ngừng xôn xao.

Cường giả tam đại gia tộc đồng thời giá lầm tới Huyền Minh thành, đây chính là chuyện mấy ngàn năm qua đều không xảy ra.

Chẳng lẽ tam đại gia tộc muốn liên hợp lại đối phó Minh gia bọn hắn hay sao?

Trên mặt Minh Chiến cũng trở nên vô cùng khó coi, tuy nhiên vẫn bước nhanh đi lên trước, hướng về phía không trung nơi có nhiều cường giả chắp tay, thấp thỏm nói:

"Lôi gia chủ! Tống gia chủ! Điều gia chủ! Các ngươi mang theo nhiều cao thủ như vậy, bỗng nhiên giá lâm tới Huyền Minh thành chúng ta, không biết là cần làm chuyện gì? Không phải là Minh gia chúng ta có chỗ nào đắc tội các ngươi chứ?"

Tam đại gia tộc cùng đến đây, hơn nữa tất cả còn đều mang theo cường giả của gia tộc mình, không khoa trương chút nào, nếu như tam đại gia tộc bọn họ mà cùng nhau, chỉ bằng đội hình trước mắt cũng đủ để tiêu diệt Minh gia bọn hắn!

Chẳng lẽ tam đại gia tộc này, chuẩn bị phối hợp với nhau định làm gì Minh gia bọn họ sao?

Vì sao hắn một chút tin tức cũng không biết?

Minh Chiến mặt ngoài coi như bình tĩnh, trong nội tâm thì đã căng như dây đàn.

Đây chính là chuyện liên quan tới sinh tử tồn vong của toàn bộ Minh gia bọn họ!

Không nghĩ tới, gia chủ của tam đại gia tộc, ánh mắt chỉ dừng ở trên người Minh Chiến một chút, rất nhanh sau đó thì tất cả đều đã tập trung đến trên người Diệp Trần.

Sau đó, ở dưới ánh mắt không thể tin được của tất cả những người Minh gia ở đây, gia chủ của tam đại gia tộc vậy mà tất cả đều hướng về phía Diệp Trần khom mình hành lễ, đồng thời cung cung kính kính nói:

"Vãn bối Lôi Giang Hà gia chủ Lôi gia..."

"Tống Vô Khuyết gia chủ Tống gia..."

"Điền Quy Sơn gia chủ Điền gia..."

"Bái kiến tiền bối!!"

Xoạt!

Tất cả mọi người của Minh gia nhìn thấy cảnh này thì lập tức từng người đều giống như pho tượng, toàn bộ hóa đá tại chỗ.

Minh Chiến choáng váng, Minh Thương Sơn choáng váng, Kim lão choáng váng, tất cả mọi người của Minh gia đều choáng váng!

Ba người trước mắt này, thế nhưng đều là tồn tại có cùng cấp bậc với gia chủ Minh Chiến của bọn hắn, là tứ đại bá chủ toàn bộ tinh vực Nam Đẩu, chúa tể một phương a!

Bây giờ thế mà đối với một tên tiểu tử chỉ có cảnh giới Nguyên Anh, lại hành lễ lớn như thế, hơn nữa miệng còn nói tiền bối?

Phải biết, tuy rằng Tu Chân giới vẫn luốn lấy cường giả vi tôn, thế nhưng là hai chữ tiền bối này cũng không phải kêu tùy tiện.

Cho dù là tiểu tử này có bối cảnh thông thiên thì nhiều nhất cũng chỉ xưng hô hắn một tiếng công tử, thì đã cho hắn đầy đủ mặt mũi rồi.

Mà gia chủ của Tamd dại gia tộc, vậy mà xưng hô hắn là tiền bối, điều này nói ra cái gì?

Nói rõ thực lực của người này phải cao hơn rất nhiều so với ba người bọn họ thì mới có thể được a!

Hai mắt Minh Chiến trợn lên thật lớn, còn chưa có từ bên trong trạng thái choáng váng ngẩn ngơ khôi phục lại, gia chủ của tam đại gia tộc lại thi nhau hướng về phía hắn chắp tay, cười theo nói:

"Minh gia chủ! Chúc mừng chúc mừng!"

Minh Chiến lập tức càng thêm không hiểu, "Ba vị lão ca ca, lời này của các ngươi Minh mỗ làm sa nghe lại không hiểu? Không biết niềm vui này từ đâu đến a?"

Tam đại gia chủ đầu tiên là sững sờ, sau đó ánh mắt lặng lẽ nhìn lướt qua trên thân Diệp Trần và Minh Thương Tầm, sâu trong đôi mắt hiện ra vẻ ghen tỵ và không cam lòng:

"Minh huynh đã biết rõ rồi còn cố hỏi? Bây giờ Minh gia leo lên cành cây cao như Diệp tiền bối này, tam đại gia tộc chúng ta sau này tuyệt không dám là địch với Minh gia, ngày sau phải làm phiền Minh huynh chiếu cố nhiều hơn a!"

"Không sai! Chúng ta sau này, nguyện ý lấy Minh gia như thiên lôi sai đâu đánh đó!"

"Từ nay về sau, Minh gia chính là gia tộc đệ nhất tinh vực Nam Đẩu chúng ta!"

Oanh!

Các gia chủ của tam đại gia tộc vừa nói ra lời này, tất cả mọi người của Minh gia nhất thời càng thêm không hiểu mô tê gì cả.

P/S: Ta thích nào....chương 2....