Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 790: Bị cắn ngược lại một cái

"Cái gì!"

Minh Thương Tầm nghe được điều này, thân thể mềm mại lập tức run lên, thậm chí cũng hoài nghi chính mình xuất hiện ảo giác.

"Đây không có khả năng! Phụ thân đại nhân làm sao lại hạ đạt mệnh lệnh như vậy?"

Thủ lĩnh thị vệ áo giáp vàng kim kia, một mặt vẻ làm khó nói:

"Đại tiểu thư, chúng ta cũng đều là phụng mệnh mà làm việc, còn hy vọng đại tiểu thư thông cảm nhiều hơn!"

Diệp Trần ở một bên ung dung thời dài:

"Xem ra có lẽ là vị ca ca tốt kia của ngươi giở trò quỷ!"

Minh Thương Tầm lập tức giật mình, trong đôi mắt đẹp hiện ra vẻ vô cùng tức giận, "Được! Không cần các ngươi động thủ, ta tự mình đi gặp mặt phụ thân đại nhân, đi đối chất với minh Thương Sơn! Đều tránh ra cho ta!"

Nói xong lời này khí thế uy nghiêm trên người của Minh Thương Tầm đại tiểu thư Minh gia cũng lập tức phóng thích toàn bộ ra ngoài

Bọn thị vệ giáp vàng kim liên tục lùi lại, hai mặt không khỏi nhìn nhau, nhưng lại vẫn vây quanh hai người ở giữa như cũ

Cuối cùng, tên thủ lĩnh thị vệ giáp vàng kim kia, một mặt vẻ làm khó mở miệng, nói:

"Đại tiểu thư, xin đại tiểu thư cũng đừng làm khó chúng ta, chúng ta không dám động thủ đối với đại tiểu thư, thế nhưng cũng không thể cứ để cho đại tiểu thư đi vào như vậy a! Nếu như vậy thì đầu chúng ta sẽ rơi xuống đất!"

"Các ngươi!"

Minh Thương Tầm lập tức tức giận đến không nhịn được, muốn trực tiếp xông vào trong thành thì lại bị Diệp Trần kéo lại, "Đừng xung động! Nếu như ngươi cố tình chạy vào thì chẳng phải là càng thêm củng cố tội danh của mình sao, đến lúc đó chỉ sợ vừa vặn rơi vào trong bẫy của Minh Thương Sơn!"

Minh Thương Tầm nghĩ một chút, lập tức cảm thấy có đạo lý, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, "Sớm biết, ta không nên mềm lòng thả tên khốn kiếp kia, không nghĩ tới tên kia lại vu cáo ta trước, bị hắn căn ngược lại một miếng!"

"Diệp đại ca, vậy ngươi nói ta bây giờ nên làm gì a?"

Minh Thương Tầm dù sao kinh nghiệm còn chưa đủ, trong lúc nhất thời không biết phải làm sao, đành phải một mặt nhờ giúp đỡ nhìn về phía Diệp Trần.

Diệp Trần lại cười nhạt một tiếng, xoa xoa cái đầu của Minh Thương Tầm, nói:

"Nha đầu, nhớ kỹ, bất cứ lúc nào, cái đầu nhất định phải giữ cho tỉnh táo, đối phương càng là muốn chọc giận ngươi thì ngươi phải bình tĩnh hơn!"

"Chúng ta ở chỗ này chờ, chờ bọn hắn chủ động tới tìm chúng ta!"

Minh Thương Tầm bị động tác thân mật này của Diệp Trần làm quấy nhiễu, sự tức giận trước đó đột nhiên biến mất không một dấu vết, và khuôn mặt xinh đẹp không thể không hơi đỏ lên, gật đầu, nói:

"Được! Ta nghe Diệp đại ca!"

Nói xong lời này, Minh Thương Tầm lại ngược lại nhìn về phía thủ lĩnh thị về áo giáp vàng kim, gương mặt xinh đẹp trở nên nghiêm túc, nói:

"Dừa vào những người như các ngươi, các ngươi cảm thấy là đối thủ của bản tiểu thư sao? Còn không mau mau đi bẩm báo với phụ thân đại nhân của ta!"

Thủ lĩnh thị vệ áo giáp vàng kim kia tự nhiên cũng hiểu rõ, đừng nói bọn họ những người này căn bản không phải là đối thủ của vị đại tiểu thư này, cho dù đánh thắng được nhưng đối phương dù sao cũng có thân phận, bọn họ cũng không dám tùy tiện động thủ.

"Thật tốt! Đại tiểu thư xin chờ một chút, tiểu nhân sẽ đi bẩm báo!"

Không đi qua bâu lâu:

Rầm rầm rầm!

Từng đạo khí tức cường hoành từ trong Huyền Minh thành bay lượn mà ra.

Mà ở bên trong những người này thì người cầm đầu là một người đàn ông trung niên có gương mặt chữ điền, chẳng những khí tức hùng hậu, hơn nữa một mặt vẻ uy nghiêm, xem xét thì đó là một nhân vật kiêu hùng một phương.

Ngoài đó ra, Minh Thương Sơn kia đã thình lình xuất hiện, hơn nữa ở bên cạnh người đàn ông trung niên kia, vẻ mặt nham hiểm.

"Phụ thân đại nhân!"

Nhìn thấy người đàn ông trung niên kia, Minh Thương Tầm lập tức hô lớn một tiếng.

Nhưng không ngờ, vẻ mặt của người đàn ông trung niên kia lại lạnh lùng, trực tiếp quát lớn một tiếng cắt ngang lời nói của nàng, "Ngậm miệng! Nghiệt chướng! Ngươi làm ra loại chuyện mất mặt xấu hổ kia lại còn dám trở về! Minh Chiến ta không có loại nữ nhi ăn cây táo rào cây sung như ngươi!"

Thân thể mềm mại của Minh Thương Tầm lập tức rung mạnh, đôi mắt đẹp trợn lên thật lớn, đã bị tiếng quát lớn này của Minh Chiến làm cho choáng váng, "Phụ thân đại nhân, ngài đang nói cái gì a? Rõ ràng là đại ca hắn..."

Không đợi Minh Thương Tầm mở miệng nói ra, Minh Thương Sơn lập tức bước lên trước một bước, nói:

"Không sai! Ta và đại trưởng lão hoàn toàn chính xác không nên lặng lẽ đi theo các ngươi đi tìm di tích của Diệt Thế tiên quân, thế nhưng là muội muội của ta, cho dù là như vậy ngươi cũng không nên liên hợp với một người ngoài giết đi đại trưởng lão a!!"

"Ta..."

Minh Thương Tầm đang muốn mở miệng giải thích.

Minh Thương Sơn lại một lần nữa cắt ngang lời nói của nàng nói:

"Làm sao? Ngươi dám nói đại trưởng lão không phải bị tiểu tử này giết sao?"

Đối mặt vấn đề này, Minh Thương Tầm lập tức phát hiện có chút không cách nào giải thích, "Không sai là Diệp đại ca giết đại trưởng lão, tuy nhiên..."

"Tuy nhiên cái gì!!"

Minh Thương Sơn quát lớn một tiếng, trên mặt đã hiện ra nụ cười lành, "Các vị đều nghe thấy rồi chứ! Diệp đại ca, hắc hắc, thật đúng là thân mật a, được một đôi gian phu!"

"Muội muội tốt của ta, tình nhân nhỏ này của ngươi giết đại trưởng lão, ngươi thế mà còn dám mang theo hắn trở về, ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ ngươi thật coi Minh gia chúng ta không người sao?"

Minh Thương Sơn nói đến đây, trong đôi mắt hiện ra vẻ trêu tức.

Tuy rằng Diệp Trần theo Minh Thương Tầm cùng đi tới Huyền Minh thành, để hắn có chút ngoài ý muốn.

Hơn nữa tình cảnh trước đó Diệp Trần giết chết đại trưởng lão để Minh Thương Sơn cảm thấy khiếp sợ không gì sánh nổi.

Thế nhưng là trong suy nghĩ của hắn thì sở dĩ đại trưởng lão bị đối phương giết chết, chủ yếu là bởi vì quá mức chủ quan khinh địch.

Tiểu tử trước mắt này, coi như lợi hại hơn nữa thì chẳng qua cũng chỉ có cảnh giới Nguyên Anh mà thôi.

Chăng lẽ lực lượng của toàn bộ Minh gia còn không đối phó được một cái tiểu tử cảnh giới Nguyên Anh này sao?

Đương nhiên, nếu để cho hắn biết, Diệp Trần trước đó một đam giết hơn mười tên cường giả Hóa Thần, thậm chí còn có một vị cường giả cảnh giới nửa bước Phản Hư, có lẽ hắn cũng sẽ không nghĩ như vậy.

Diệp Trần liếc qua Minh Thương Sơn tự nhiên cũng nhìn ra được vẻ đắc ý của hắn, đối với biểu hiện này của hắn chỉ là cười nhạt một tiếng cũng không nói thêm gì.

Lấy tu vi và thực lực bây giờ của hắn, đạp diệt một tòa thành nhỏ như vậy trước mắt này, có thể nói là dễ như trở bàn tay.

Chỉ có điều, trong những người này, có thân nhân và bằng hữu của Minh Thương Tầm, không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn để cho tiểu nha đầu này phải thương tâm.

Hơn nữa hắn cũng là ngẫm lại xem xét, Minh Thương Sơn này đến cũng còn có mánh khóe gì.

So với Diệp Trần là một mặt đạm mạc, còn Minh Thương Tầm vào lúc này sớm đã tức giận đến phổi đều muốn nổ tung, chỗ ngực cao thẳng sung mãn nâng lên hạ xuống, giống như lúc nào cũng có thể chọc thủng áo mà hiện ra, hốc mắt cũng đã trở nên đỏ vô cùng, "Minh Thương Sơn! Ngươi ngậm máu phun người! Rõ ràng là ngươi tiêu một số tiền lớn mời sát thủ của Vạn Sát môn muốn giết ta, Diệp đại ca là vì cứu ta, lúc đó mới bất đã dĩ giết đại trưởng lão, ngươi làm ác nhân lại đi vu cáo cho ta!"

Nói đến đây, Minh Thương Tầm chợt thấy Kim lão trong đám người, lập tức cao giọng nói:

"Kim lão, ngươi cũng là người trong cuộc, ngươi đến nói cho mọi người, lúc ấy đến cùng là có chuyện gì xảy ra?"

Diệp Trần ở một bên, không thể không âm thầm lắc đầu, nha đầu ngốc này, tuổi vẫn còn rất trẻ a!

Nhìn cái tư thế bây giờ này, Kim lão kia chắc chắn đã sớm được Minh Thương Sơn mua được, há lại sẽ đi giải thích giúp nàng?

Quả nhiên, trong đôi mắt hiện lên vẻ xấu hổ của Kim lão, ho khan một tiếng, nói:

"Đại tiểu thư, việc đã đến nước này rồi, tiểu thư cũng không cần cãi chày cãi cối, chỉ cần tiểu thư phân rõ giới hạn với tiểu tử này, ta tin tưởng gia chủ đại nhân, cũng sẽ không thực sự làm gì tiểu thư a!"

P/S: Ta thích nào....chương 1