Lời giải thích của hắn nằm trong dự tính của Dược Thiên Sầu, nhưng kỳ thật hắn đã hiểu nhầm ý tứ của Dược Thiên Sầu!
Dược Thiên Sầu lầm bầm nhủ thầm chính là vì sao không phải mười bốn vị tiên quân?
"Dường như ta nghe nói Cơ Vũ tiên quân đồng thời còn hộ tống thêm Ngạc Tiên Quân trở về nữa mà? Chẳng lẽ là ta nghe nhầm?" Dược Thiên Sầu tỉnh bơ chậm rãi hỏi.
Lời này vừa nói ra, khiến cho Hỏa Vân Long cùng Đỗ Phong không khỏi giật minh kinh ngạc nhìn nhau, dường như không nghĩ tới, một gã tán tu lại biết đến bí mật này. Mà Đào Trung ánh mắt cũng lóe ra tinh uang, trong lòng càng thêm tin tưởng, Dược Thiên Sầu chính là dòng dõi phú nhị đại, nếu không người bình thường làm sao có thể nghe được cái loại tin tức cao tầng như thế này. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Đỗ Phong khẽ thở dài nói: "Ngạc Tiên Quân năm xưa cũng được tính vào trong hàng ngũ những người đứng đầu Tiên giới, nào ngờ lần này cùng Cơ Vũ tiên quân trở về, tu vi đã bị Vạn Kiếm Ma Quân đánh rơi xuống Thượng Tiên hậu kỳ. Bằng vào tu vi hiện giờ của hắn, thì làm sao có tư cách bài danh trong hàng ngũ tiên quân. Nếu không phải có Cơ Vũ bảo hộ, thì lần này hắn sớm đã mất đi tánh mạng mất rồi."
Dược Thiên Sầu nhãn tinh lóe ra tinh quang, trong lòng sôi trào, nhưng ngoài mặt vẫn mang theo vẻ hoài nghi dò hỏi: "Nghe nói năm xưa hắn cũng là một trong mười hai vị tiên quân, chẳng lẽ còn có người muốn giết hắn sao?"
Đỗ Phong ném ánh mắt sang bên phía Hỏa Vân Long, trầm ngâm hồi lâu, theo sau mới chậm rãi giải thích: "Tiên Đế đề bạt tiên quân đúng là kẻ năm xưa cùng hắn đối đầu. Mà người này sau khi chiếm Ngạc Tiên Cung không nói, cư nhiên còn đem thủ hạ thân tín năm xưa của Ngạc Tiên Quân tru sát toàn bộ. Nghe nói cũng vì chuyện này, mà Ngạc Tiên Quân nhất thời nóng giận, chạy đến Tiên Cung nói năng lỗ mãng, đương trường ngạnh kháng với Tiên Đế. Kết quả bị Tiên Đế đánh cho trọng thương. Nếu như không phải có Cơ Vũ tiên quân bảo vệ, thì chỉ sợ Ngạc Tiên Quân đã mất đi tánh mạng mất rồi!"
"Hóa ra là thế." Dược Thiên Sầu chậm rãi gật đầu, diễn cảm hơi có phần ngưng trọng. Trong lòng nhịn không được cảm thán nói, lão yêu quái, chính ngươi đã từng nói qua, ngươi quay về Tiên giới sẽ không có đường sống yên ổn, ngươi vì sao nào còn chấp nê bất ngộ như thế đây?
Bất quá Dược Thiên Sầu vẫn có thể hiểm được cảm thụ ở trong lòng của Ngạc Tiên Quân. Ngạc Tiên Quân sở dĩ hao tốn tâm tư quay về Tiên giới, khẳng định là cũng có vài phần nắm chắc. Chính là muốn tìm kiếm nhóm thân tín của mình năm xưa, toan tính đông sơn tái khởi, nào ngờ quay về liền phát hiện ra cảnh còn người mất, ngay cả địa bàn cũng bị người ta chiếm đoạt. Khó chịu nhất chính là, tất cả những chuyện này đều được cái vị Tiên Đế năm xưa mình đã thề nguyện trung thành kia ngầm đồng ý. Bảo sao Ngạc Tiên Quân có thể nuốt trôi được cơn giận. Bởi vậy đã nông nổi như thế, Dược Thiên Sầu có thể hiểu được tâm tình lúc bấy giờ của hắn!
Câu chuyện ba người đang nói đều nhắc đến những nhân vật cao tầng, căn bản đám người Mục Thiên Kiều không thể bám theo. Chỉ đành im lặng lắng nghe, huống chi cái loại ân oán cao tầng này, binh thường bọn hắn cũng không mấy khi được nghe.
"Nói như thế, Ngạc Tiên Quân đã được Cơ Vũ tiên quân mang đi rồi sao?" Dược Thiên Sầu tiếp tục dò hỏi.
"Hẳn là vậy!" Hỏa Vân Long gật đầu xác nhận. Đỗ Phong chân mày khẽ nhúc nhích, phát hiện ra Dược Thiên Sầu dường như rất quan tâm đến chuyện tình về Ngạc Tiên Quân, nên không khỏi truy vấn: "Dược huynh chẳng lẽ có giao tình với Ngạc Tiên Quân hay sao?"
Dược Thiên Sầu ngần ra, kinh ngạc nói: "Ta làm sao có thể nhận thức được hắn? Chỉ là ta bội phục hắn thôi, vẫn là lần đầu tiên nghe nói có người dám ngang ngược với Tiên Đế, nếu có cơ hội ta cũng muốn đi diện kiến vị Ngạc Tiên Quân gan to mật lớn này. Đúng rồi, Cơ Vũ tiên quân mang Ngạc Tiên Quân đến chỗ nào?"
Đỗ Phong cười nói: "Kỳ thật Cơ Vũ Tiên Cung cũng đang bị một vị tiên quân thay thế khác chiếm đóng. Theo lý thuyết thì xưa nay trên Tiên giới chưa bao giờ xuất hiện qua vị tiên quân thứ mười ba, coi như Cơ Vũ từ nhân gian quay về, cũng không thể nào một lần nữa đứng vào hàng ngũ tiên quân. Nhưng Cơ Vũ tiên quân này lại có một chút đặc thù..."
Nói đến đây, khóe miệng của hắn thoáng lộ ra một nụ cười mờ ám. Dược Thiên Sầu không khỏi hồ nghi nói: "Cơ Vũ tiên quân có đặc thù gì sao?"
Đỗ Phong mỉm cười lắc đầu không hề nói tiếp. Thế nhưng Hỏa Vân Long thì hừ lạnh: "Có chuyện gì mà không dám nói, đều là chuyện tình mà trong lòng mọi người đều hiểu rõ ràng như ban ngày. Tiên giới tổng cộng phân chia làm mười ba lãnh địa, trừ Tiên Đế đích thân trấn thủ một lãnh địa ra, thì mười hai tiên quân khác đều thống lĩnh một lãnh địa khác nhau. Hiện giờ bỗng dưng xuất hiện thêm một vị tiên quân nữa, lấy đâu ra chỗ để cấp cho Cơ Vũ? Người nào mà không biết năm xưa Tiên Đế đã từng theo đuổi Cơ Vũ, muốn lập Cơ Vũ làm Tiên Hậu, chẳng qua là Cơ Vũ không đáp ứng mà thôi. Nếu không phải có tầng quan hệ này, bằng vào thái độ làm người của Tiên Đế, như thế nào lại hạ thủ lưu tình để cho Cơ Vũ đưa Ngạc Tiên Quân đi chữa thương?"
Nghe được chuyện tình bát quái, Dược Thiên Sầu nhãn tình bừng sáng dò hỏi: "Tiên Để yêu thích Cơ Vũ sao?"
Dược Thiên Sầu thầm nghĩ, nữ nhân mà Tiên Đế thích đã bị chính minh sờ mông qua, cái cảm giác này thật...
Đỗ Phong cười khổ nhìn Hỏa Vân Long, dường như đang trách Hỏa Vân Long không biết giữ kín mồm mép. Đám người Mục Thiên Kiều đứng bên cạnh, lúc này cũng đang trợn mắt há mồm, nghiêng tai lắng nghe...
"Có thích Cơ Vũ hay không thì không ai biết, nhưng khẳng định cũng là ý tứ này." Hỏa Vân Long cười hắc hắc nói: "Lần này quyết định tấn phong vị tiên quân thứ mười ba, đã có người phỏng đoán Tiên Đế muốn cùng Cơ Vũ trấn thủ một khối lãnh địa, tin tưởng rằng không bao lâu sau liền sẽ lập Tiên Hậu!"
Đỗ Phong nghe không nổi nữa, liền trầm giọng can ngăn: "Hỏa Vân Long, đây chỉ là suy đoán của ngươi. Ngươi cần thận không họa từ miệng mà ra đó ah!"
Hỏa Vân Long khinh bỉ nói: "Các đại môn phái đều có người đảm nhiệm chức vụ ở trong Tiên Cung, chuyện này đã nhiều người chứng kiến, nghị luận cũng không phải một hai lần đâu."
"Dược huynh đừng nghe hắn nói hươu nói vượn." Đỗ Phong nói lảng sang chuyện khác: "Ta khuyên Dược huynh vẫn là buông tha ý niệm diện kiến Ngạc Tiên Quân trong đầu đi. Hiện giờ tuy rằng hắn đã mất thế, nhưng có Cơ Vũ tiên quân che chở, cũng không phải hạng người như chúng ta có thể diện kiến!"
Dược Thiên Sầu biết, nếu như còn dây dưa trên chuyện tình về Ngạc Tiên Quân, thì sẽ khiến cho những người khác hoài nghi. Vì thế hỏi ngược lại: "Địa vị của hai người ở trong Ly Hỏa Cung và Linh Tu Môn sợ rằng cũng không phải tầm thường đi?"
Khi nói chuyện, ánh mắt tràn đầy thâm ý liếc nhìn về phía hai đội nhân mã đang đứng nghiêm chỉnh ở trên sườn núi. Những người này cùng những tổ đội khác phi thường bất đồng, dường như là thủ hạ của Đỗ Phong và Hỏa Vân Long, nếu không nhận được mệnh lệnh, căn bản là không dám lộn xộn. Hiển nhiên đây không phải là quan hệ sư huynh đệ đồng môn, không thể nghi ngờ đã bọc lộ ra thân phận của hai người này ở trong môn phái cũng không hề tầm thường.
Đỗ Phong lắc đầu cười khổ: "Thân phận thì cũng có chút điểm, hai người chúng ta đều là quan hệ huyết thống với chưởng môn của mỗi phái. Chưởng môn chính là lão tổ tông của chúng ta, nhưng ngươi cũng biết đó, người có quan hệ huyết thống như chúng ta ở trong các đại môn phái đều là đông như kiến cỏ. Thật sự cũng chẳng có gì là kì quái."
Dược Thiên Sầu khẽ "ừm" một tiếng, câu nói này bản thân Dược Thiên Sầu cũng hiểu đôi chút. Tiên giới cùng nhân gian bất đồng, mấy lão gia hỏa trên Tiên giới, nếu
Không xảy ra chuyện gì bất ngờ, thì phần lớn đều là những lão bất tử. Theo thời gian trôi qua, con cháu đông đảo sinh sôi chỉ sợ là không nhớ nổi tên. Nhưng liếc mắt nhìn hai đội nhân mã đứng trên sườn núi kia, Dược Thiên Sầu cảm giác tựa hồ cũng không hề đơn giản như lời của Đỗ Phong nói.
Đỗ Phong hiển nhiên cũng nhìn ra tia hoài nghi trong ánh mắt của Dược Thiên Sầu. Cho nên nhanh chóng khoát tay nói: "Dược huynh đừng hiểu lầm, phụ thân của chúng ta đều đảm nhiệm chức vụ ở trong môn phái, những người này đều là thủ hạ của phụ thân chúng ta. Nguyên nhân sâu xa trong đó, khi nào có dịp Dược huynh tự nhiên sẽ hiểu mà thôi."
Dược Thiên Sầu nhìn hai người mỉm cười: "Hai vị đến tìm ta không phải là nói chuyện phiếm như thế này đâu nhỉ?"
Đỗ Phong nhìn sang Hỏa Vân Long sảng khoái cười nói: "Bên trong Thần Khư Cảnh có rất nhiều đệ tử của các đại phái tiến nhấp, đã hình thành một nơi thị phi chém giết. Ta cùng Vân Long huynh sợ không được an toàn, vì thế mới hợp nhau lại thành nhóm. Mà cũng không ít môn phái cũng làm theo phương án này."
Nói đến đây thì Đỗ Phong quét mắt nhìn đám người Tứ Thông thương hội. Sau đó mới quay về phía Dược Thiên Sầu dò hỏi: "Chẳng biết Tứ Thông thương hội có hứng thú liên hợp cùng chúng ta tầm bảo hay không? Nếu tìm được bảo vật ba nhà sẽ chia đều, Dược huynh thấy sao?"
"Ta chỉ là người làm thuê cho Tứ Thông thương hội mà thôi. Chuyện này ta không thể làm chủ được, chỉ sợ..."
Dược Thiên Sầu còn chưa nói xong thì đã thấy Mục Thiên Kiều tiến lên phía trước, hướng chính minh khom lưng hành lễ nói: "Dược tiên sinh hãy làm chủ mọi việc. Mục Thiên Kiều cùng mọi người sẽ nghe theo tiên sinh phân phó!"
Coi như nàng cũng là người thức thời, hiển nhiên là biết những môn phái lớn như Ly Hỏa Cung và Linh Tu Môn chủ động mời Tứ Thông thương hội gia nhấp liên minh, không phải vì xem trên thể diện của Tứ Thông thương hội, hơn nữa còn được phân chia ngang bằng. Tất cả những chuyện này đơn giản đều là vì xem trên thể diện của Dược Thiên Sầu. Cho nên, nàng đã chủ động giao quyền cho hắn, chỉ cần trói chặt được Dược Thiên Sầu, thì từ lúc này trở đi, liền sẽ không xảy ra thêm vấn đề gì nữa...
Đỗ Phong cùng Hỏa Vân Long ngắm nhìn Mục Thiên Kiều, hai người đều mỉm cười, phát hiện ra nữ nhân này đúng là người thông minh!
Còn Dược Thiên Sầu, thật lòng hắn đối với Mục Thiên Kiều rất thưởng thức, cũng không muốn nàng xảy ra chuyện gì, ở bên trong Thần Khư Cảnh. Thứ nữa, chính bản thân hắn cũng muốn kết giao bằng hữu với người của hai đại môn phái, dù sao bản thân hắn đối với Tiên giới cũng không hề quen thuộc, cho nên vẫn cần phải tìm nơi chốn liên minh. Thoáng ngập ngừng một chút, theo sau mới chậm rãi nói: "Một khi đã như vậy, thì ta sẽ thay mặt cho Tứ Thông thương hội làm chủ. Hy vọng Ly Hỏa Cung và Linh Tu Môn sẽ chiếu cố nhiều hơn cho Tứ Thông thương hội!"
"Ha hạ, Dược huynh quả nhiên cũng là người sảng khoái!" Hỏa Vân Long cười nói.
Đỗ Phong đồng dạng cũng phi thường cao hứng: "Nếu đã hợp tác, thì mọi người tự nhiên là phải chiếu cố lẫn nhau!"
Dược Thiên Sầu nói thêm vài câu khách sáo, nhưng trong lòng hắn thừa hiểu, hai người này tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ bám theo mình. Nhất định là phải có mục đích gì đó, nhưng hắn cũng không nói ra, bởi vì muốn nhìn xem hai người này rốt cuộc là có mưu đồ gì.
Sau khi thương lượng xong, nhân mã của ba đoàn người liên hợp tiến sâu vào bên trong Thần Khư Cảnh mà đi. Lúc này Mục Thiên Kiều cao hứng dẫn người tiên phong, đám người làm thuê Đào Trung cũng nhẹ nhàng thở ra, có hai môn phái này làm chỗ dựa, xác suất nguy hiểm đến tánh mạnh sẽ giảm xuống rất nhiều, huống chi còn có cao thủ như Dược Thiên Sầu áp trận...