Tiết Đinh San chinh Tây

Hồi thứ ba mươi bốn

Phàn Lê Huê nghe vậy liền cúi đầu chào sư thúc hỏi nói luôn:

- Có lẽ Lý sư thúc đã biết dù là thần tiên cũng không thể trái mệnh trời, vì thế nếu Tô lệnh đồ nghịch thiên hành sự làm cho nhân dân điêu linh khổ sở thì chẳng phải là việc đáng được bênh vực. Chỉ cần sư thúc nói lệnh đồ một tiếng thì quân Đường sẽ rút về ngay, bãi bỏ binh đao, chẳng hay hơn là sư thúc đứng ra tranh hùng với hàng đệ tử hay sao?

Lý Đạo Phù nổi giận, mắng lại nhưng Phàn Lê Huê lấy lý lẽ ra cãi lại rất cứng cỏi khiến một lúc sau Lý Đạo Phù cứng họng, hầm hầm chỉ mặt Phàn Lê Huê nói:

- Tiện tỳ! ngươi thật là vô lễ, với ta mà cũng dám tranh cãi bằng được hay sao?

Dứt lời, Lý Đạo Phù múa kiếm chém liền. Phàn Lê Huê thấy vậy cũng nổi giận, vừa đón đường kiếm vừa nói:

- Tôi nể sư thúc nên không động thủ, nếu sư thúc chém thêm thì tôi quyết không nhịn đâu.

Lý Đạo Phù càng thêm tức giận, múa kiếm chém nhầu. Bất đắc dĩ Phàn Lê Huê phải đánh lại rồi hai bên kịch chiến dữ dội hơn ba mươi hiệp. Phàn Lê Huê biết Lý Đạo Phù thần thông quảng đại nên tính bề ra tay trước, thừa cơ rảnh tay liền lấy Đả thần tiên quăng lên. Lý Đạo Phù cười nhạt, phát tay áo một cái, tức thì Đả thần tiên chui ngay vào đó.

Phàn Lê Huê thấy bảo vậy bị thâu mất không khỏi thất sắt kinh hồn, vừa định lui về sau thì Lý Đạo Phù đã gầm lên một tiếng, từ phía sau hiện ra quầng hào quang ngũ sắc chói lòa, biến thành cái nơm úp lấy người địch thủ. Phàn Lê Huê dùng đủ mọi phép, hết độn thổ lại thăng thiên nhưng không sao thoát được màn lưới hào quang ấy, chợt lại thấy Lý Đạo Phù cầm kiếm xông đến chém thì nhắm mắt chịu chết mà thôi. Chợt từ trên cao có tiếng quát vang rồi bao nhiêu ánh hào quang ngũ sắc biến đâu mất hết, Lê Sơn thánh mẫu cưỡi Kim ngao bay xuống đứng chặn trước mặt Phàn Lê Huê để bảo vệ.

Lý Đạo Phù nổi nóng, toán đánh luôn với sư tỷ nhưng khi ấy bỗng có tiếng hạc kêu thánh thót. Lý Đạo Phù biết đó là giáo chủ giáng lâm nên vội vàng chạy về ải nghênh tiếp. Khi về tới trại, thánh mẫu nói với Phàn Lê Huê:

- Vừa rồi giáo chủ Kim Bích Phong đã hạ trần lập trận chư tiên quần hội. Vì thế ngươi mau mau lập một lư bồng ngoài trại để nghênh tiếp các chư tiên xuống phá trận.

Phàn Lê Huê tuân lệnh, sai quân tướng cấp tốc thi hành, chỉ trong nửa buổi là hoàn tất. Trong khi ấy ở trong ải, Kim Bích Phong cũng hội chư tiên lại thương nghị việc lập trận, trong đó có cả Hoàng Mi đồng tử.

Nguyên lúc đi đường, Kim Bích Phong có cầm một thanh bảo kiếm chiếu hào quang ngũ sắc sáng chói cả một vùng. Khi ấy Hoàng Mi đồng tử là đệ tử của Di lặc, trước kia lấy trộm một cái túi thần gọi là Bố Đại, xuống trần lập Tiểu Lôi Âm lừa bắt Tam Tạng ăn thịt. Nhờ Tô Ngộ Không đi cầu Như Lai nên Hoàng Mi đồng tử bị bắt về nhưng tính nào tật ấy, Hoàng Mi đồng tử lại nổi tính phàm trần, lấy trộm Bố Đại đi ngao du lần nữa.

Vô tình Hoàng Mi đồng tử thấy ánh hào quang của bảo kiếm thì liền chạy đến ngắm nghía đòi cho mình làm võ khí. Kim Bích Phong không cho thì Hoàng Mi đồng tử dùng Bố Đại tâu luôn bảo kiếm vào túi khiến Kim Bích Phong hoảng quá phải tìm kế lừa gạt, nói:

- Đồng tử từ trước tới nay chưa thấy lập trận phá trận bao giờ thì theo tôi xuống Ngọc Long quan xem chơi một phen. Khi nào tôi giết được Phàn Lê Huê thì bảo kiếm chẳng dùng nữa, xin tặng cho đồng tử.

Hoàng Mi đồng tử nghe vậy liền trả bảo kiếm rồi theo Kim Bích Phong xuống ải Ngọc Long quan. Kim Bích Phong tụ hội các tiên, thấy thiếu mất ba yêu tiên và con Hắc sư thì liền sai hai tiên nữ là Phi Vân và Phi Túy cầm bùa đi lấy về. Hai tiên nữ tuân lệnh, đếm ấy bay tới trước trại quân Đường, chia nhau ra Phi Túy đi bắt Hắc sư còn Phi Vân giải cứu cho ba yêu tiên. Phi Túy cầm bùa giơ trước mặt Hắc sư, con thú liền gầm lên một tiếng rồi bứt dây nhảy lên mây bay về với chủ cũ.

Trong khi ấy Phi Vân cũng dùng lá bùa đưa trước mặt Lão Ngưu tiên và Giả Hùng tiên, hai yêu tiên lập tức tỉnh dậy, tháo dây bay tuốt về ải. Phi Vân phất lá bùa trước mặt nhưng không biết tại sao Thần Quy tiên vẫn không thể cử động được, lấy làm kinh ngạc vô cùng. Phi Vân xem kỹ lại thì Thần Quy tiên bị trói bằng sợi Khổn tiên thằng nên lá bùa không có linh nghiệm, đành phải bay về báo lại cho giáo chủ biết. Đó là số Thần Quy tiên chưa hết tai nạn nên Kim Bích Phong cũng bỏ qua việc này.

Phàn Lê Huê nghe quân báo Hắc sư bay mất thì hết sức kinh sợ, sau đó lại nghe cả hai yêu tiên cũng mất thì chẳng còn hồn vía, vội đến Lư bồng thưa lại với Lê Sơn thánh mẫu. Thánh mẫu biết tất cả đều do Kim Bích Phong sai xử nên cưỡi Kim Ngao ra trước trận, gọi Kim Bích Phong ra nói chuyện. Lê Sơn thánh mẫu hết lời thuyết phục nhưng càng nói bao nhiêu Kim Bích Phong càng tức giận bấy nhiêu, vểnh râu đáp:

- Chúng ta đã xuồng hồng trần thì đừng nói nhiều vô ích. Ngày mai ta sẽ lập trận, nếu ngươi giỏi thì cứ vào đó sẽ biết ai cao thấp ngay.

Lê Sơn thánh mẫu nghe vậy thở dài, nhận lời phá trận rồi trở về Lư bồng dưỡng thần. Ngày hôm sau, Kim Bích Phong sai Tô Bảo Đường tế trời đất rồi lên pháp đài truyền lệnh: Lý Kim tiên và Hắc Ngư tiên trấn giữ hướng nam, hễ có ai vào phá trận thì lấy bảo kiếm chém đầu; Lão Ngưu tiên và Giả Hùng tiên trấn giữ hướng đông, dùng phi đao mà lấy thủ cấp tướng địch; Hoa Mã tiên và Thần Khuyển tiên trấn giữ hướng tây, cũng dùng phi đao mà giết địch; hoa Phụng tiên và Giả Hồ tiên trấn giữ hướng bắc, lấy kiếm báu đánh giết địch nhân.

Kim Bích Phong phân phó các tiên xong liền quay lại nói gạt Hoàng Mi đồng tử:

- Hễ thấy địch nhân quăng bảo bối lên thì đồng tử dùng Bố Đại thâu hết vào đó, bần đạo sẽ chia một nửa, tha hồ mà dùng.

Hoàng Mi đồng tử thích lắm, nhận lời ngay. Kim Bích Phong cả mừng, sai thêm Thiết Bảng đạo nhân, Phi Bạt hòa thượng, Kê Quang tiên và Tô Bảo Đường trấn giữ bốn góc trướng đài, đừng để địch nhân xông lên.

Phàn Lê Huê lo lắng lên chỗ cao quan sát, thấy trong trận có hào quang chói sáng ngất trời thì biết trận đã lập xong, vội về Lư bồng báo tin cho sư phụ. Lê Sơn thánh mẫu vẫn ung dung như thường sai Phàn Lê Huê bày hương án. Trong chốc lát các vị thần tiên lần lượt cưỡi hạc cưỡi rồng, người thì Thanh ngưu kẻ Bạch tượng liên tiếp hạ xuống. Lê Sơn thánh mẫu đứng ngoài cửa Lư bồng tiếp đón rất trọng vọng, theo thứ tự gồm có: Hiên Viên lão tổ, Vương Ngao lão tổ, Vương Thiền lão tổ, Trương Quả lão, Lý Tịnh, Tạ Ánh Đăng, Tôn Tẫn, Trương Tiên. Các tiên nữ thánh mẫu gồm: Ngũ Nhân thánh mẫu, Kim Đao thánh mẫu, Võ Đang thánh mẫu, Đào Hoa thánh mẫu, My Sơn thánh mẫu, và các tiên cô khác cùng với bọn đệ tử như Đậu Tiên Đồng, Kim Định, Kim Đào công chúa, v.v...

Lê Sơn thánh mẫu thấy chư tiên đã tới đủ mặt thì liền giao ấn soái cho Hiên Viên lão tổ tùy nghi bày binh bố trận. Hiên Viên lão tổ nhận lời, phân công cho các chư tiên như sau:

- Lê Sơn thánh mẫu và Ngũ Nhân thánh mẫu cùng với Phàn Lê Huê đánh vào cửa nam, lấy Chu tước kỳ chống lại bảo kiếm.

- Vương Ngao và Vương Thiền lão tổ cùng với Tiết Đinh San, Tần Hán, Nhất Hổ đánh vào cửa đông, lấy Thanh long kỳ làm bảo bối phá trận.

- Trương Quả Lão, Lý Tịnh, Tạ Ánh Đăng, Tôn Tẫn, Trương Tiên cùng với Lưu Nhân Lưu Thoại đánh cửa tây.

- Võ Đang, Kim Đao thánh mẫu cùng với Kim Định, Điêu Nguyệt Nga và Đậu Tiên Đồng đánh cửa bắc, dùng bảo bối triệt hạ bảo kiếm rồi xông vào chặt gãy cờ Huyền Võ, sau đó mới tiến vào trung ương.

Các tiên tuân lệnh kéo ra khỏi trại, theo nhiệm vụ của mình mà thi hành.

Lê Sơn thánh mẫu và Ngũ Nhân thánh mẫu vừa xông vào trận thì thấy lửa bốc lên ngùn ngụt, bảo kiếm bay tới lấp lánh ghe người. Hai vị thánh mẫu liền hóa ra hai đóa sen đỡ lấy bảo kiếm rồi niệm chú đoạt luôn. Lê Sơn thánh mẫu chặt xong cờ Chu Tước xong thì ngọn lửa trong trận tắt ngay, hào quang cũng chẳng còn.

Khi ấy Phàn Lê Huê mới dẫn quân tướng xông vào, thấy Lý Kim tiên và Hắc Ngư tiên xông ra thì liền dùng Kỳ Bàn quăng lên trời, đánh hai yêu tiên phải hiện nguyên hình là hai con cá. Hai vị thánh mẫu liền chặt đầu cá rồi xông thẳng vào trung ương.

Vương Ngao và Vương Thiền lão tổ tiến vào trận phía đông, thấy khói xanh xông ra mù mịt, bảo kiếm bay lượn khắp trời thì vội hiện ra hai vầng mây ngũ sắc che đỡ đầu.Vương Thiền lão tổ niệm chú thâu bảo kiếm, còn Vương Ngao lão tổ thì lo việc chặt cờ Thanh long. Khi thấy khói xanh tan hết bọn Đinh San, Tần Hán, Nhất Hổ mới dám xông vào giao đấu với Lão Ngưu tiên va Giả Hùng tiên. Trong phút chốc Tần Hán đã đập trúng một côn khiến Lão Ngưu tiên nhào xuống chết tươi, còn Nhất Hổ thì bắt sống được Giả Hùng tiên, dẫn theo hai vị lão tổ tiến vào trung ương.

Võ Đang, Kim Đao và Đào Hoa thánh mẫu tiến vào cửa bắc, thấy hắc khí xông lên mù mịt, phi đao bay tới tấp thì niệm chú hiện ra ba vầng hào quang chặn lại. Võ Đang thánh mẫu niệm chú thâu phi đao còn Đào Hoa thánh mẫu chém gãy cờ huyền võ. Thấy khói đen tan hết, Đậu Tiên Đồng và Kim Định liền dẫn quân xông vào đánh với Hoa Phụng tiên và Giả Hồ tiên. Đậu Tiên Đồng dùng Khổn tiên thằng bắt trói Giả Hồ tiên trong chớp mắt. Hoa Phụng tiên thấy vậy thất kinh, vừa quay mình định chạy thì Võ Đang thánh mẫu chỉ tay một cái, bất động tức thì. Kim Định liền xông vào bắt trói dẫn theo các vị thánh mẫu tiến vào trận trung ương.

Khi ấy Hiên Viên lão tổ xông vào trận trung ương thì gặp Lý Đạo Phù cự chiến. Thấy Lý Đạo Phù dùng Thân quang châu đánh tới, Hiên Viên lão tổ cả cười, lấy bình Bát Vu đặt trên lòng bàn tay. Từ trong bình xuất hiện một con rồng vàng vồ trái châu dễ dàng, bay lượn mấy vòng rồi chui trở lại vào bình.

Lý Đạo Phù đang kinh hoảng thì lại chợt thấy các vị thánh mẫu từ ba hướng đổ lại thì biết các trận khác đã bị phá, vội vàng hóa hào quang chạy mất. Kim Bích Phong còn kinh sợ hơn nữa, vội xin Hoàng Mi đồng tử dùng túi Bố đại thâu các bảo bối hộ mình. Hoàng Mi đồng tử gật đầu, ném Bố đại lên trời, tức thì thâu hết toàn bô cốc bảo bối mà còn thâu luôn cả người, chỉ trừ Hiên Viên lão tổ, Lý Tịnh, Tôn Tẫn, Tạ Ánh Đăng và làm sao chạy thoát.

Kim Bích Phong còn đang cười hả hê, chợt Phật Di Lặc xuất hiện, niệm chú thả hết các tiên ra. Hoàng Mi đồng tử thấy sư phụ đến thì thất kinh, vội vàng quỳ xuống chịu tội. Kim Bích Phong và Lý Đạo Phù giận quá hóa liều chỉ mặt Di Lặc mắng luôn:

- Hòa thượng kia! Ngươi đã là người tu hành mà sao không biết điều, còn nhúng tay vào việc trần tục làm gì cho hại đến công quả?

Nói xong, hai đạo nhân cầm kiếm định xông vào đánh. Phật Di Lặc cười ngất, vẫn đứng ung dung, miệng gọi lớn:

- Tề Thiên Đại Thánh đâu, mau xuống bắt hai tên này cho ta.

Nghe vậy hao đạo nhân giật bắn cả người vội vàng hóa hào quang trốn mất. Các yêu tiên và đạo nhân khác thấy vậy cũng cong đuôi chạy về ải Ngọc Long. Di Lặc thấy trận đã phá xong chào chư tiên rồi thong thả dẫn Hoàng Mi đồng tử bay về phương tây mất dạng.

Chư tiên thấy vậy cũng chia tay ai về núi ấy, nhờ Tạ Ánh Đăng ở lại giúp sức diệt trừ Phi Bạt hòa thượng, Thiết Bảng đạo nhân và Tô Bảo Đường, khi ấy Phàn Lê Huê mới có thể đánh chiếm ải Ngọc Long nổi