Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 1013: Nam Nhân Ganh qua

Thượng Hiên đứng ở phía trên, còn có hai tên thuộc hạ không biết tên, đều mặc áo giáp hoàng kim, chẳng qua là áo giáp Thượng Hiền rõ ràng càng khí phách hơn, thấp thoáng còn tỏa ra ánh sáng trắng.


Khí thế như thế, hoàn toàn tạo thành sự khác biết với đoàn đội của Diệp Hoa, Diệp Hoa bên này thuần một sắc đen, Cự Long đều là màu
đen...
Mà Thượng Hiền bên này đều là màu vàng kim thổ hào, hào đến mức làm người giận sôi, nhất là dưới ánh nắng chiếu rọi, rất chói mắt a.


Diệp Hoa hững hờ nói ra:
- Ngươi cũng mang không ít người.
Thượng Hiên quay đầu nhìn người mình, khiêm tốn nói ra:
- Cũng không có mang ra toàn bộ, dù sao thời gian có hơi vội vàng.


Thượng Hiền lời này cũng không giả, triệu hoán thi nhân còn khó hơn tưởng tượng, trước mặt chỉ là một nửa, một nửa còn lại vẫn còn đang nằm ở dưới đất.
Bất quá Hoa ca cảm thấy, đây là Thượng Hiên đang trang bức.
Đây là một cố sự kể về bức vương gặp gỡ bức vương.


- Lính của bản tôn đều là hãn tướng, lấy một địch trăm.
Diệp Hoa lạnh nhạt nói ra, quơ quơ tay, chỉ thấy trăm vạn hắc giáp chiến sĩ bỗng nhiên đạp mạnh một cái, toàn bộ mặt đất lập tức lay
động mãnh liệt.
- Hạ mã uy rất đủ.
Thượng Hiên ra vẻ kinh ngạc:


- Ai nha, thực lực của thông gia thật mạnh a.
Nói xong cũng hướng phía quân đội của mình ngoắc ngón tay.
Chỉ thấy trên phi thuyền trống không màu vàng kim, bỗng nhiên xuất hiện một bóng người, tốc độ hạ xuống cực nhanh, rất không bình thường.
Oanh một tiếng:


Trên thảo nguyên khói mù tràn ngập, sau khi khói mù tán đi, một cái hố cực lớn xuất hiện, hoàng kim chiến sĩ quỳ một chân ở bên trong,
quát:
- Tham kiến Ngô Hoàng!
- Khiêm tốn một chút.
Thượng Hiền khoát khoát tay, giọng điệu này mang theo vẻ tự hào.


Diệp Hoa không sai biệt lắm cũng biết thực lực thủ hạ Thượng Hiên, từ trên cao nhảy xuống, tạo thành ảnh hưởng, cũng không kém hơn hắc giáp chiến sĩ của mình.
Nếu như toàn bộ binh lính ở trong phi thuyền đền có thực lực như thế, vậy thì có chút dọa người rồi.


Nhất định là con hàng kia tìm người biểu diễn, tổng thể sao có thể mạnh như vậy được.
Nhưng mà Thượng Hiên lại không có chơi tâm cơ như thế, tên kim giáp chiến sĩ này quả thật chỉ là một tên bình thường trong đó, thi nhân khủng bố quả thật làm người giận sôi.


Nhìn thấy khí thế bên mình thấp hơn thông gia một đầu, Hoa ca tựa hồ có chút không vui.
Bỗng nhiên, Hoa ca hơi chuyển ngón trỏ một chút, chỉ thấy Hắc Long trên tầng mây bỗng nhiên di động.
Long ngâm kinh khủng vang vọng giữa đất trời, âm bạo chói tai dường như muốn xé rách toàn bộ không gian.


Hắc Long xuất hiện ngược lại khiến Thượng Hiền không ngờ đến, vừa rồi Hắc Long ở trên tầng mây, Thượng Hiền cũng có thể cảm giác
được mấy cỗ khí tức khác biệt, chẳng qua không nghĩ tới kia là Long.


Ở trên Huyền Nguyệt đại lục, Long rất hiếm có, lần này tới năm con Hắc Cự Long, Thượng Hiền cũng trợn mắt hốc mồm.
Diệp Hoa nhìn thấy Thượng Hiền có hơi kinh ngạc, cảm thấy rất nhiều...
- Bản tôn nuôi, hôm nay mang đến trợ hứng.
Thượng Hiên: ....


Thông gia thật đúng là thâm tàng bất lộ a, Long cũng dám chăn nuôi.
- Uầy, thông gia còn chưa tới sao?
Thượng Hiên bỗng nhiên đổi chủ đề, hỏi Dạ Minh sao còn chưa tới.
Diệp Hoa lộ ra nụ cười chiến thắng, đấu với bản tôn... sao có thể thắng, biết Huyền Nguyệt đại lục các ngươi Long tộc hiếm thấy, cố ý


dẫn theo năm con, để bù cho binh lực không đủ.
Lúc này Bố Lai Đặc đứng sau lưng Diệp Hoa nhẹ nói ra:
- Loại rồng này, lão tổn thượng còn nuôi mấy chục Con.
- Bố Lai Đặc, chú ý ngôn từ, đừng đả kích người khác.
Diệp Hoa nghiêm tiếng quát.
- Thuộc hạ nói sai.
Bố Lai Đắc chắp tay áy náy nói ra.


Thượng Hiên đều sắp trợn trắng mắt, các ngươi hát thật tốt, thật sự cho rằng bản hoàng không có thứ lợi hại hơn sao, chẳng qua là hiện tại không lấy ra thôi.
Chờ vào Võ Thành Bảo, lại cho các ngươi mở rộng tầm mắt.
- Thông gia đã đến đủ...


Nơi xa xuất hiện mấy đạo bóng đen, âm thanh rõ ràng đến từ Dạ Minh.
Ở bên cạnh Dạ Minh là Đông Môn Mộng, Đát Từ, Phi Tuyết.
Cũng chỉ có bốn người, những người khác lưu tại Dạ gia bảo vệ "thi thể Dạ Côn.


Báo thù tuy trọng yếu, nhưng nếu thi thể Dạ Côn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy sẽ rất phiền toái.
- Thông gia, đang chờ các ngươi.
Thượng Hiền khẽ cười nói.
Dạ Tần đứng sau lưng Diệp Hoa đi ra, chắp tay hô:
- Cha, mẫu thân.
- Dạ Tần, để cha nhìn một chút, đã khỏi rồi?


Dạ Minh hai tay án lấy bả vai nhi tử, xúc động hỏi.
Dạ Tần gật đầu cười:
- Vâng, đã khỏi rồi.
- Tiểu tử thúi, làm mẫu thân lo lắng muốn chết.
Đông Môn Mộng cũng yên lòng.


Phu thê hai người dĩ nhiên phải cảm tạ Diệp Hoa thật tốt, dù sao nếu không có thông gia trợ giúp, Dạ Tần sẽ không khôi phục được
nhanh như vậy.
- Đều là người một nhà, đừng khách khí, người đã đến đông đủ, vậy chúng ta lên đường thôi.


Diệp Hoa từ tốn nói, tiện tay vung lên, chỉ thấy toàn bộ thảo nguyên bỗng nhiên di động, xuất hiện một cái vòng xoáy màu đen to lớn,
dài đến ngàn trượng...
Cùng lúc đó, trên mặt biển Võ Thành Bảo sóng cả mãnh liệt, cũng xuất hiện vòng xoáy màu đen khủng bố.


Khí tức phát ra ngay cả Võ Thành Bảo ở dưới đáy biển cũng có thể cảm nhận được.
Bất quá lúc này, trên mặt biển có một đám người, lít nha lít nhất, tối thiểu cũng có mấy vạn người.
- Những người này đứng trên hư không, chăm chú nhìn vòng xoáy, vẻ mặt hơi ngưng trọng.


Mà ở một nơi trong bóng tối, còn có hai đại nhân vật nặng ký đang quan sát hiện trường, lúc thấy vòng xoáy màu đen xuất hiện, đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc, dù sao loại đại quy mô truyền tống này vô cùng hiếm thấy, không phải người bình thường có thể làm được.


Nhất định là trải qua rất nhiều nỗ lực, mới có thể hoàn thành truyền tống, xem ra Dạ gia cũng có mấy phần nội tình.
Đế Quân cùng Ma Quân đều đã đoán sai, loại đồ chơi này, Hoa ca chỉ cần vung tay một cái là được.


Lúc này Diệp Hoa cùng Thượng Hiền đã không kịp chờ đợi muốn đi luyện tay một chút, người đã đến đông đủ.
- Xuất phát!
Diệp Hoa trầm giọng quát.
- Nhưng mà Diệp Hoa vừa mới dứt lời, chỉ thấy chân trời có hai hắc ảnh bay đến, mọi người nhìn sang.
- Cha...
Dạ Minh kinh hô một tiếng.


Không sai, người tới chính là Dạ Tư Không, Dạ Minh cũng không ngờ Dạ Tư Không lại đến, dù sao Thái Kinh Thánh Nhân vẫn không xuất hiện thì hơn, để tránh xảy ra ngoài ý muốn, không ngờ Dạ Tư Không lại tới.
Ở bên cạnh Dạ Tư Không chính là lão sư Ngô Trì của Dạ Côn...


Hai người bọn họ một người đại biểu gia gia, một người là lão sư, chỉ có thân phận như thế.
Hiện tại Diệp Hoa cùng Thượng Hiên cũng có chút tán thưởng lão đầu này, có mấy phần quyết đoán, dám mạo hiểm vì Dạ Côn như vậy, rất là không tệ.


- Được rồi, không cần nhiều lời, tâm ý ta đã quyết.
Dạ Tư Không ngăn cản Dạ Minh muốn nói chuyện.
- Dạ Minh cũng không nói nữa.
Thượng Hiền mở miệng hỏi:
- - Người đã đến đủ rồi đi.
Dạ Tư Không nhẹ gật đầu:
- Làm phiền.
- Khách khí, xuất phát:


Trên không có phi thuyền hoàng kim, dưới đất có hắc giáp kỵ sĩ, còn có năm con Hắc Cự Long to lớn, toàn bộ tiến vào vòng xoáy màu đen.
Một trận huyết tinh thịnh yến sắp bắt đầu.