Trên mặt biển Võ Thành Bảo.
Đối mặt với vòng xoáy màu đen lạ lẫm, tất cả mọi người đều nghi hoặc và cảnh giác.
- Vạn người này là Tiền Trang thu mua để chống lại Dạ gia, xem như quân phòng thủ đầu tiên.
Tuy nói toàn bộ chủ lực tụ tập ở trong Võ Thành Bảo, nhưng cũng đừng xem thường vạn người này, thực lực bọn họ đều từ Kiếm Hoàng trở lên.
Đội quân do hơn vạn Kiếm Hoàng tạo thành cũng vô cùng hiếm thấy, chỉ có Tiền Trang dùng tiền mới có thể làm được.
Trong nhóm người này, không chỉ có Kiếm Hoàng.
Trong đó còn có một tên Kiếm Tôn, hơn ba mươi tên Kiếm Đế.
Đội ngũ như vậy, đã có thể tùy tiện diệt đi một cái đô thành.
- Dịch Tôn, vòng xoáy màu đen kia đến cùng là thứ gì?
Dịch Tôn là Kiếm Tôn duy nhất, lão đại của đám người này.
Người này mặc trường bào màu xanh, cầm phất trần trong tay, bạch mi rũ dài, dáng vẻ tiên phong đạo cốt...
Chẳng qua là trên mặt mang theo một cỗ ngạo khí thật sâu.
Bất quá chuyện này cũng bình thường, Kiếm Tôn mà, còn mạnh hơn gia chủ cổ tộc mấy phần.
- Khẩn trương?
Dịch Tôn một mực nhắm mắt, giờ phút này nhàn nhạt hỏi.
Trong lòng Kiếm Đế sau lưng giật mình, thật ra là muốn lôi kéo làm quen với Kiếm Tôn, kết quả tựa hồ bị xem thường.
- Ta sợ đối diện có bẫy.
Dịch Tôn từ từ mở mắt, lạnh giọng nói ra:
- Đây vốn là chuyện bé xé ra to.
- Vâng vâng vâng, Dịch Tôn nói rất đúng.
Đám Kiếm Đế toàn bộ vuốt mông ngựa, khiến Kiếm Tôn rất là thoải mái.
- Đông y Dạ gia nho nhỏ, chỉ có thể ở Đông U ngang tàng một chút, tới Côn Miểu, còn không bằng một cái rắm...
Dịch Tôn khinh thường, căn bản là không có để Dạ gia vào mắt.
- Lời của Dịch Tôn đều là suy nghĩ trong lòng chúng ta. .. còn để Dịch Tôn ở đây canh chừng, quả thật là giết gà dùng đao mổ trâu.
- Đúng vậy, Dạ gia chỉ cố làm ra vẻ bí ẩn.
- Dịch Tôn, ta có biết tình hình Dạ gia một hai, mạnh nhất chính là tên Dạ Côn kia, những người khác đều là rác rưởi.
- Không sai, đều là rác rưởi.
Đám Kiếm Đế ngươi một lời ta một câu, căn bản không để Dạ Côn vào mắt, Dịch Tôn đương nhiên cũng giống như vậy.
Phất trần trong tay Dịch Tôn nhẹ nhàng thoáng qua, lạnh nhạt nói ra:
- Bất quá chỉ là một phương tiểu chư hầu, không biết lấy... chờ một chút Dạ gia tới, liền cho bọn chúng có đi không về!
- Vâng, Dịch Tôn, chúng ta nhất định phải giết sạch Dạ gia!
Đám Kiếm Đế dồn dập phụ họa, Tiền Trang đã đồng ý, nếu như lần này thắng, bọn họ sẽ có được một phần trân bảo, sao có thể không động tâm được.
Dịch Tôn yên lặng nhìn vòng xoáy màu đen, tu luyện lâu như vậy, vẫn chưa từng thấy qua vòng xoáy đen lớn như thế, đây rốt cuộc là thứ
gi?
Trong lúc mọi người đang chờ đợi, vòng xoáy màu đen bỗng nhiên tuôn ra một cỗ khí tức doạ người, đây là một loại chiến ý, còn mang theo sát ý nồng đậm
Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được cỗ khí tức này, vẻ mặt rất ngưng trọng.
Thế nhưng vừa nghĩ tới phía bên mình có Kiếm Tôn làm chỗ dựa, liền không quá lo lắng nữa.
Từ trong vòng xoáy bước ra đầu tiên, đương nhiên là hắc giáp chiến sĩ, một loạt hắc giáp chiến sĩ, sát ý phô thiên cái địa.
Quân chính quy như thế, đúng là giống như hùng sư, không gì không phá... trên khí thế đã đè ép một đầu.
Theo hắc giáp chiến sĩ dần dần đi ra, vô số phi thuyền hoàng kim bắt đầu từ trong vòng xoáy màu đen bay ra, màu vàng kia dưới ánh mặt trời quả thật vô cùng sáng chói.
- Tất cả mọi người khϊế͙p͙ sợ không thôi.
Đây là Dạ gia?
Đánh rắm à?
Nhưng mà Dịch Tôn nhìn thấy phi thuyền hoàng kim, sắc mặt trong nháy mắt kinh hãi, ánh mắt kia không thể tưởng tượng nổi.
- Chuyện này sao có thể...
Dịch Tôn thì thào nói ra, ngữ khí bắt đầu dao động, tự tin tựa hồ không cánh mà bay.
Kiếm Đế đứng ở phía sau cũng bị chiến trận trước mắt rung động đến, chuyện này rõ ràng đã vượt qua suy nghĩ của bọn họ.
- Dịch Tôn. .. làm sao vậy?
- Đó là Kim Dũng...
Dịch Tôn khó có thể tin nói ra.
Kiếm Đế nghe xong có chút nghi hoặc, thế nhưng một tên Kiếm Đế khác tựa hồ đã nghe qua hai chữ Kim Dũng này.
- Kim Dũng? Không thể nào... những thứ kia hẳn đã sớm biến mất a...
- Các ngươi đến cùng đang nói gì thế?
Dịch Tôn trầm giọng nói ra:
- Vạn năm trước, Hoàng của Đông U... bọn họ có một loại pháp khí phi hành đặc thù, loại pháp khi phi hành kia không gì không phá, tên là Kim Dũng.
- Vạn năm trước? Đông U Hoàng?
Tất cả mọi người nghe thấy đều nghi hoặc vạn phần.
Đồ vật vạn năm trước, xuất hiện ở trước mắt, ngươi nói có kinh người hay không.
Chuyện này đương nhiên cũng rơi vào trong mắt Thần Ma hai tộc.
Lúc này Chiến Thần Hình Thiên đứng ở sau lưng một lão giả, rất là cung kính. ..
Mà vị lão giả này tóc tai bù xù, thậm chí chỉ mặc bạch bào đơn giản... một chút uy nghiêm cũng không có.
Rất khó tưởng tượng, vị này chính là Đế Quân Thần tộc.
- Hình Thiên à.
- Có thuộc hạ.
Hình Thiên ở phía sau cung kính đáp.
- Trước kia hình như người từng nói với bổn quân về thứ này.
Đế Quân từ tốn nói.
Hình Thiên Cung kính nói:
- Vâng.
- Nếu bổn quân nhớ không lầm, hẳn đã vạn năm rồi.
- Vâng.
- Vì sao lại xuất hiện?
Ngữ khí Đế Quân dần dần uy nghiêm lên.
Hình Thiên nào dám nói khác:
- Thuộc hạ cũng không biết.
- Bổn quân biết rồi, màn kịch này hẳn là diễn cho bổn quân xem...
Vừa nói xong, Đế Quân vung tay áo lên liền biến mất.
Hình Thiên nhíu chặt lông mày, chăm chú nhìn Kim Dũng, năm đó Thần tộc tham dự một chuyện không thể nói.
- Không ngời, hôm nay lại tái xuất...
Dạ Côn này đến cùng là ai?
Nhưng mà một bên khác, Ma Quân Bạch Dạ lạnh nhạt hơn rất nhiều, bộ dáng giống như đang xem kịch vui. .. trong tay còn có rất nhiều hoa quả, Hậu Khanh đứng ở phía sau.
- Thế cục vừa nhìn liền biết thiên về một bên.
Bạch Dạ từ tốn nói.
- Đúng vậy, thực lực Dạ gia, cho dù muốn đối kháng với Thần tộc cũng đã đủ.
Hậu Khanh khẽ cười nói.
- Cũng có thực lực khiêu chiến với Ma tộc.
Hậu Khanh ngậm miệng, không dám nói thêm gì nữa.
- Cũng không biết lúc này lão đầu Đế Quân đang nghĩ gì. .. ha ha ha.
Bạch Dạ chống cái cằm cười khẽ một tiếng, tựa hồ rất thích nhìn Đế Quân ảo não.
- Lão nhất định sẽ ưu sầu.
Hậu Khanh nhẹ nhàng nói ra.
- Xem ra thế lực ở trên Huyền Nguyệt đại lục càng ngày càng mạnh, thật có hơi khó giải quyết.
Mặc dù lời này của Bạch Dạ có chút lo lắng, thế nhưng ánh mắt lại rất yên tĩnh, cũng không biết y đang nghĩ gì.
Hậu Khanh nghe Ma Quân nói, tựa hồ cảm thấy Ma Quân đang lo lắng... bất quá quả thật phải lo lắng, Dạ gia xuất hiện những người
này, đều là những người rất mạnh.
Kim Dũng xuất hiện khiến cho Kiếm Tôn duy nhất rung động, chớ nói chi là những người khác, chỉ bằng vào khí tức Kim Dũng tán phát, đã có thể khiến người ta tâm thần bất an.
Nếu như hiện tại nói là dao động, như vậy tiếp theo, chính là tuyệt vọng.
Chỉ nghe tiếng Long ngâm kinh khủng từ trong vòng xoáy màu đen truyền ra, chấn động màng nhĩ tất cả mọi người đau nhức, nội tâm kinh hoảng không thôi.
Long?
Dạ gia ngay cả Long cũng có thể kéo ra? Chuyện này sao có thể... Dạ gia sao có thể tìm Long tộc tương trợ