Cả thủ đô náo nhiệt rộn ràng dưới ánh hoa đăng rực rỡ. Khắp các nẻo đường, khắp các ngõ hẻm trẻ em tung tăng xách lồng đèn đủ màu đủ kiểu. Nào đàn cá, đèn bướm, đèn quả dưa, nào đèn hỏa tiễn, phi cơ, phi thuyền... Chúng vừa đi vừa ca hát giọng hát thanh thanh vang lừng những âm hưởng vui tươi.
Trong lúc đó, có một số trẻ em không thích chơi đèn, không thích dự hội hoa đăng. Phi thuyền Apollo 11 đã phá tan giấc mơ hồng của tuổi ngọc. Chị Hằng còn đâu nữa, chú Cuội còn đâu nữa, con thỏ ngọc cũng đã biến mất, nhường chỗ cho sỏi, đá hoang vu. Chị Hằng, chú Cuội, thỏ ngọc không còn, cuộc chơi đèn của trẻ thơ cũng mất đi nhiều hứng thú. Những bài hát dí dỏm về chị Hằng, chú Cuội bỗng trở nên lố bịch, buồn cười. Đối với số trẻ này, trò chơi đèn đã trở thành lạc hậu. Chúng tìm những trò chơi khác hợp thời hơn. Thay thế hội hoa đăng, chúng bày ra hội Tỉ võ hoặc Luận kiếm.
Vậy đêm nay, quần hùng tí hon tấp nập tại những ngõ hẻm đường Hoàng Diệu. Chúng lần lượt kéo đến sân nhà đường Hoàng Diệu, dự Đại hội “Tỉ võ đoạt soái” do Hỏa Long thần giáo tổ chức.
Mặc dầu không phải hội hoa đăng, sân nhà làm võ trường Đại hội cũng rực rỡ ánh đèn lồng ngũ sắc. Trong võ trường, quần hùng chia làm hai phe. Thần giáo bên mặt và Cao bồi bên trái. Hai phe đang nhìn nhau, đo lường lực lượng.
Giáo chủ Thần giáo phá tan bầu không khí nặng nề.
- Đại hội “Tỉ võ đoạt soái” khai mạc. Bản giáo tổ chức Đại hội này với mục đích chọn một bậc tài ba xuất chúng tôn làm Minh chủ võ lâm. Vậy ai tự nhận võ công cao cường hãy ra thi thố cho bản giáo mở rộng thêm tầm kiến thức.
Chẳng hiểu thằng Minh (tức Thần Long quái kiệt, Giáo chủ Hỏa Long thần giáo) học lóm được của ai những lời văn hoa chải chuốt như thế. Sau lời tuyên bố khai mạc, Giáo chủ đưa mắt nhìn Đảng trưởng Người Dơi, chờ phản ứng.
Batman cất tiếng cười ha ha:
- Giáo chủ muốn mở rộng tầm kiến thức, Đảng Người Dơi chúng tôi cũng không hẹp lượng gì. Nào, Cao bồi chánh Phó Đảng hãy ra lãnh giáo với cao thủ Thần giáo vài chiêu.
Mới thốt lời đầu tiên mà Đảng trưởng Người Dơi đã lên giọng trịch thượng khinh người. Toàn thể Thần giáo đều lộ vẻ vô cùng căm tức.
Cao bồi chánh hùng hổ bước ra giữa sân, cất giọng sang sảng.
- Phó Đảng Người Dơi xin lãnh giáo với cao thủ Thần giáo.
Thiết Chưởng thần tăng vội bước ra. Bọn trẻ bên Đảng Người Dơi nhao nhan bàn tán: “À, tưởng ai, thì ra thằng Tân hột mít!” Nghe chúng bàn tán Thằng Tân làm lơ, dõng dạc nói.
- Đệ nhất Đường chúa Hỏa Long thần giáo hân hạnh được tiếp Phó Đảng Người Dơi.
Một tràng pháo tay vang lên bên phía Ma giáo. Cao bồi chánh không nói gì, đăm đăm nhìn đối thủ. Thằng Tân tròn như hột mít nhưng nhanh nhẹn vô cùng. Nó nhảy đến tung một Thiết chưởng vào mặt thằng Sơn, rồi lanh lẹ rút lui. Nó ngán đòn vật theo thế nhu đạo của đối thủ. Má Cao bồi chánh hứng một chưởng tá hỏa tam tinh. May nhờ thằng Tân ngán nó vội lùi nhanh, nên nó kịp thời lấy lại sự bình tĩnh. Đường chúa thấy mặt Cao bồi chánh đỏ gay ra vẻ giận dữ, lấy làm khoái chí vô cùng. Đường chúa không dám nhập nội, chỉ nhảy lăn xăn quanh địch thủ như một hột mít đang lăn tròn. Thỉnh thoảng, nó nhử một đòn hư rồi tiếp tục một đòn thật, nhưng những đòn sau đều đánh vào không khí. Đã kinh nghiệm, Cao bồi chánh tránh né rất tài tình. Nó chỉ tránh mà chưa tấn công lại. Nó đang lừa cho địch thủ mất thăng bằng là dùng nhu đạo để vật ngã. Đường chúa cũng biết vậy nên không dám xáp lại gần. Ngọn Thiết chưởng tung ra rồi rút về nhanh như điện chớp.
Thần Long quái kiệt theo dõi trận đánh, bỗng nghiêng đầu nói khẽ vào tai Hữu Đàng hộ pháp:
- Đường chúa sắp nguy rồi đó.
Lời Giáo chủ vừa dứt, chẳng hiểu loay hoay thế nào mà Đường chúa bị Cao bồi chánh nắm được eo ếch vật ngã lăn quay. Hột mít bây giờ không lăn tròn nữa mà nằm ngay đơ cán cuốc.
Bọn cao bồi vỗ tay hoan hô Phó Đảng như sấm dậy.
Giáo chủ Thần giáo tức giận bảo:
- Hữu Đàng hộ pháp hãy ra hạ tên Phó đảng tinh ranh ấy.
Độc Cước Thượng Nhân vâng lệnh, bước ra đối diện Cao bồi chánh.
- Hữu Đàng hộ pháp Thần giáo xin lãnh giáo Phó Đảng vài chiêu.
Bọn trẻ Đảng Người Dơi lại nhôn nhao: “Thằng Thành là Hộ pháp Ma giáo?” Một đứa khác nói: “Võ công nó rất lợi hại, chớ thấy chân nó đi cà nhắc mà kinh thường”.
Mặc cho bọn trẻ bàn tán, Cao bồi chánh vừa đắc thắng đang say với chiến công oanh liệt của mình. Nó không coi thằng cà nhắc vào đâu. Nhanh nhẹn khôn lanh như thằng Tân còn bị đo đất thay! Với mục đích trả thù cho Đường chúa, Độc Cước Thượng Nhân quyết tìm sơ hở của địch thủ. Vừa đối diện với Phó Đảng, nó đã tấn công một chưởng. Cao bồi chánh vừa tránh khỏi chưởng đó, Thượng nhân đã biến chưởng thành trảo chụp vào mặt đối phương. Phó Đảng tránh né tài tình nhưng chưởng, trảo vẫn tấn công tới tấp, như hoa rơi lá đổ, như tên xạ mây giăng. Chiến thuật của Hộ pháp khác hẳn Đường chúa. Đường chúa tấn công rời rạc, chỉ áp dụng hư chiêu; Hộ pháp tấn công liên hồi, không để cho địch thủ có thì giờ sử dụng tuyệt kỹ nhu đạo.
Trận chiến đến hồi quyết liệt, ai cũng thấy rõ Độc Cước Thượng Nhân đang chiếm thượng phong. Bỗng một tiếng thét lên, một người ngã lăn quay ra đất.
Bọn trẻ nhìn kỹ, thì ra người vừa ngã lăn quay là Độc Cước Thượng Nhân. Cả thảy đều ngạc nhiên vì rõ ràng Độc Cước đang chiếm thượng phong, sao lại bị vật ngã? Võ công nhu đạo của Phó Đảng quả thật vô cùng lợi hại. Đảng viên Đảng Người Dơi hò reo vang dậy khích lệ tinh thần chiến đấu của Cao bồi chánh. Bọn Ma giáo mặt mày tiu nghỉu, sau hai phen thảm bại nặng nề.
Giáo chủ Thần giáo mỉm cười nói khẽ với Tả Đàng hộ pháp:
- Coi đòn Tảo địa.
Thần Long quái kiệt vừa dứt lời, Độc Cước Thượng Nhân thừa dịp Phó Đảng đang hiu hiu tự đắc, để lộ sơ hở dưới chân, nó liền quật một cú đá ngang như trời giáng. Cao bồi chánh té nhào, mũi ụp xuống đất, máu tuôn ra xối xả. Lần này, bọn trẻ phe Thần giáo lại hò reo, hoan hô ngọn cước kinh khủng của Hộ pháp.
Vài tên cao bồi lật đật chạy ra, lấy khăn chùi máu cho Phó Đảng. Độc Cước cười hì hì, hất hàm hỏi Phó Đảng:
- Phó Đảng có biết đòn vừa rồi tên là gì chăng?
Rồi không đợi cho Cao bồi chánh trả lời, nó làm ra vẻ trang trọng tiếp:
- Đó là đòn Tảo địa, một thế rất tầm thường của võ thuật Việt Nam.
Bọn trẻ Ma giáo vừa vỗ tay cổ võ vừa đồng loạt reo to: “Hoan hô võ thuật Việt Nam!” Cao bồi chánh lủi thủi trở về hàng ngũ. Batman Đảng trưởng nổi trận lôi đình, nhảy ra giữa võ trường thét to:
- Bọn Ma giáo chúng bây đừng vội khoác lác. Có giỏi ra đây nếm vài đòn Thái cực đạo của Batman.
Một vị Trưởng lão nói cùng Giáo chủ:
- Xin Giáo chủ cho tôi ra thử tài cùng Đảng trưởng.
Giáo chủ gật đầu căn dặn:
- Thần Phong trưởng lão phải cẩn thận.
Khi Thần Phong trưởng lão vừa bước ra, phe cao bồi lại xầm xì: “Trưởng lão là thằng Cu Tèo? Thằng này sức mấy mà thắng nổi Đảng trưởng!” Một đứa xen vào: “Nó có đường Lão Mai rất độc hiểm”.
Cu Tèo vừa dừng bước, Batman không cần giữ lễ, tống vào quai hàm nó một quả đấm thôi sơn. Tèo ta nghiêng đầu tránh khỏi, rồi trả đũa bằng một chưởng Phi Tinh tuyệt đỉnh. Thằng Rọm lách mình tránh chưởng, phóng ngược lại một ngọn cước kinh hồn. Cu Tèo nhảy sang một bên tránh khỏi ngọn cước, rồi nhanh nhẹn phóng chỉ vào mắt đối phương. Thằng Rọm lách đầu tránh khỏi đòn ác liệt đó, Cu Tèo biến chỉ thành trảo, rồi lại biến trảo thành chưởng tấn công dồn dập.
Trước sự tấn công tới tấp của Cu Tèo, thằng Rọm lùi dần, lùi dần... Bọn trẻ phe Ma giáo hân hoan ra mặt, nhưng Giáo chủ chúng lại lộ vẻ khẩn trương. Bỗng thằng Rọm thét to một tiếng rồi tung ra hai ngọn cước song phi. Cu Tèo tránh được ngọn trước nhưng hứng trọn lấy ngọn sau, nhào lăn mấy vòng dưới đất. Bọn trẻ cao bồi lại vỗ tay cuồng nhiệt.
Giáo chủ Thần giáo tái mặt, trong lúc Batman hỉnh mũi vênh vang. Thần Long quái kiệt nghĩ thầm: “Võ công Batman quả thật cao cường, ngọn cước song phi của nó thật phi thường lợi hại. Các Trưởng lão không ai là đối thủ của nó. Ta không ra mặt chiến đấu ắt không xong”.
Thằng Rọm cất tiếng cười tự đắc:
- Thần giáo còn cao thủ nào, xin cho Batman lãnh giáo.
Bọn trẻ phe Thần giáo đều đưa mắt nhìn Giáo chủ. Thần Long quái kiệt ung dung bước ra giữa sân, lê tấm thân gầy đi như hết muốn nổi:
- Đảng trưởng bản lãnh quả thật cao cường. Nếu Đảng trưởng thắng được Thần Long này, chức Minh chủ sẽ về tay Đảng trưởng.
Bọn trẻ hai phe đều im phăng phắc, vì chúng biết đây là trận đấu giữa hai cao thủ tuyệt đỉnh, trận đấu quyết định này sẽ vô cùng hào hứng.
Thằng Rọm biết gặp tay lợi hại nên không dám khinh thường. Thằng Minh nhe răng nanh ra cười, mặt ngựa của nó dường như dài thêm ra. Rồi thình lình nó tấn công một chưởng. Thằng Rọm vận đủ mười hai thành công lực đưa chưởng ra đỡ. Nhưng thằng Minh bỗng thâu chưởng lại, thằng Rọm lỡ đà chới với. Thằng Minh lập tức dùng đòn Tảo địa. Rọm nhanh mắt nhảy lùi tránh thoát. Nó cười giòn, giọng đểu không chịu được.
- Xí hụt!
Thằng Minh bình tĩnh trụ bộ trung bình tấn, không tấn công tiếp. Rọm tiến tới, dùng một đòn Thái cực đạo chặt mạnh vào cổ đối thủ. Minh gầy biết đòn ấy độc hiểm, vội lùi bước né tránh. Rọm thừa dịp tiến thêm lên để chiếm thượng phong. Rồi nó lại chặt vào vai đối thủ một đòn thứ nhì. Thằng Minh lại lùi thêm một bước tránh vừa nhe nanh cười khì:
- Xí hụt!
Thế là nó đã trả đũa được thằng Rọm, mặc dù nó đang bị hạ phong. Nó biết thằng Rọm ỷ vào sức mạnh, khinh thường nó gầy gò, muốn dùng nội công áp đảo. Nó không muốn đấu nội lực với thằng Rọm làm gì cho phí sức.
Thình lình thằng Rọm thét to (theo kiểu hiệp sĩ Nhật) rồi tung ra hai ngọn cước song phi thật là dũng mãnh. Đó là ngón đòn lợi hại nhất của Batman. Đồng lúc ấy, thằng Minh cũng tung hai ngọn đá song phi trong đường Ngọc Trảng. Bọn trẻ nghe “Ự! Ự!” hai tiếng rồi thấy hai thân hình văng ra xa, rơi đánh bịch xuống đất. Batman xể mặt, máu tuôn xối xả. Thần Long gãy răng, phun ra một ngụm máu đỏ lòm.
Bọn trẻ náo loạn như đàn ong vỡ tổ. Phe Ma giáo lo dìu Giáo chủ về Tổng đàn. Phe cao bồi lo đỡ Đảng trưởng về Trụ sở.
Đại hội “Tỉ võ đoạt soái” bế mạc một cách bất ngờ. Ma giáo và Cao bồi bất phân thắng bại. Chức Minh chủ võ lâm chưa phân định vẫn còn là một ám ảnh thường trực trong đầu óc đám trẻ thơ lạc hướng...