Quan Sách

Chương 872: Công tử của Bắc Kinh!

Phương Uyển Kỳ đã mang thai được ba tháng và đang ở Bắc Kinh dưỡng thai.

Trần Kinh mới trở về Bắc Kinh và đưa cô ta đi tới bệnh viện tư nhân Nhã Lan để khám thai.

Bệnh viện Nhã Lan là một bệnh viện tư nhân nổi tiếng nhất ở Bắc Kinh, ở một nước cộng hòa thì vẫn chưa có nhiều bệnh viện tư nhân, nhưng ở Bắc Kinh thì lại rất thịnh hành, mỗi bệnh viện tư nhân đều có chuyên môn riêng biệt.

Điều kiện của bệnh viện tư nhân rất tốt, trang thiết bị tân tiến, năng lực của bác sĩ y tá ở đây cũng cao, điều này thì các bệnh viện công không thể sánh được.

Tất nhiên chi phí khám bệnh ở các bệnh viện tư nhân là rất cao.

Sinh con ở bệnh viện Nhã Lan, chi phí bình quân khoảng mười lăm vạn tệ, nhưng dù có như vậy, bệnh viện Nhã Lan vẫn là một địa điểm rất thu hút người tới khám, tất cả tầng lớp thượng lưu trong xã hội Bắc Kinh đều muốn tới đây khám bệnh.

Phương Uyển Kỳ là một người nổi tiếng ở Bắc Kinh.

Lúc Trần Kinh cùng đi với cô ta tới bệnh viện, thì gặp mặt một người dẫn chương trình nổi tiếng của CCTV tên Phạm Tinh, cô ta cũng tới đây khám thai.

Chồng của Phạm Tinh là một người có danh tiếng của Bắc Kinh, anh ta là con trai của Chủ tịch tập đoàn bất động sản Trác Phương Bắc Kinh Chu Thọ Luân, tên là Chu Chí Kiệt.

Ở Bắc Kinh có bốn công tử được mọi người biết tới nhiều.

Chu Chí Kiệt là người đứng đầu trong bốn người đó, không chỉ nổi danh trong giới thượng lưu Bắc Kinh mà còn nổi danh cả nước, hơn nữa Chu Chí Kiệt còn là con cháu của một vị tướng lớn.

Phạm Tinh nhìn thấy Phương Uyển Kỳ, liền cười, sau đó vội đi tới nói:

-Ai da, Phương tổng, chị cũng mang thai rồi sao, chắc cũng ba bốn tháng rồi đúng không?

Phương Uyển Kỳ cười đáp lại.

Chu Chí Kiệt theo sau Phạm Tinh, cũng nói theo:

-Chị Phương, con của chị mới con nhà chúng tôi là cùng tuổi với nhau rồi! Đây đúng là duyên phận!

Chu Chí Kiệt vừa nói vừa cười, mắt thì cứ liếc nhìn Trần Kinh.

Trần Kinh mỉm cười, tuy không nói câu gì, nhưng với không khí lúc đó, Chu Chí Kiệt cũng nhìn Trần Kinh nở một nụ cười rất thân thiện.

Phương Uyển Kỳ quay đầu sang nhìn Trần Kinh, rồi nhìn về phía hai người Phạm Tinh nói:

-Đây là ông xã của tôi! Trần Kinh!

Phạm Tinh vội nhìn sang phía Trần Kinh nói:

-Xin chào, xin chào! Tôi đã nghe tới anh lâu rồi, công việc của anh bận rộn như vậy, mà vẫn dành thời gian đưa Phương tổng đi khám, đúng là một ông chồng mẫu mực!

Trần Kinh cười, vuốt cằm, vẫn không nói gì, nhưng lại tạo cho người khác cảm giác cũng không tồi.

Bác sĩ khám bệnh đó là một nữ bác sĩ đã ngoài bốn mươi tuổi tên Hàn Kim, mọi người đều quen gọi bà ta là chị Hàn, bà ta đã tốt nghiệp tiến sĩ ở đại học Havard Mĩ, đã ở nước ngoài làm việc mấy năm, sau đó mới trở về nước, bà ta cũng là bác sĩ có danh tiếng nhất ở khoa sản trên toàn quốc.

Bà ta nhìn Phương Uyển Kỳ cười, nói:

-Tiểu thư Phương, nhìn tinh thần của cô rất tốt, dạo này chăm sóc cũng không tệ. Trong thời gian mang thai phải nghỉ ngơi, phải giữ tâm trạng vui vẻ, như vậy mới có lợi cho sự phát triển của thai nhi!

Rất tự nhiên, bác sĩ đi tới dắt Phương Uyển Kỳ vào phòng khám, để cho hai người Phạm Tinh tuy đến trước những giờ lại phải đợi đến lượt sau.

Hai người Phạm Tinh cũng không cảm thấy có gì không thỏa đáng cả.

Điều này khiến Trần Kinh cảm thấy phải suy nghĩ, dù là ở bệnh viện.

Thân phận và địa vị lại có biểu hiện rõ ràng như vậy.

Nếu là người khác, dựa vào thân phận công tử của Chu Chí Kiệt, anh ta có tình nguyện đợi tiếp không?

Phương Uyển Kỳ đi vào phòng khám thai, đàn ông không được theo vào.

Nên Trần Kinh chỉ có thể đợi ở phòng chờ.

Trong phòng chờ có ba người.

Chu Chí Kiệt phóng hoáng tiến lại phía Trần Kinh bắt tay nói:

-Xin chào anh Trần, rất vui khi được quen biết anh, tôi họ Chu!

Trần Kinh đưa tay ra đáp lễ, nói:

-Quen biết anh tôi cũng rất vui, một trong bốn vị công tử của Bắc Kinh, nổi tiếng toàn quốc, hôm nay tôi có thể gặp một trong bốn người, đúng là rất vinh dự!

Chu Chí Kiệt hơi ngại chỉ biết cười, rồi nói:

-Đó đều là những lời đồn không có thật, đã để anh chê cười, chê cười rồi!

Biểu hiện của Chu Chí Kiệt rất khiêm tốn, giọng nói cũng rất cung kính, ngược lại với những lời đồn đại về bốn công tử của Bắc Kinh rất lãng phí ăn chơi kiêu ngạo, nên Trần Kinh cũng có chút cảm tình với anh ta.

Còn Phạm Tinh ngồi bên cạnh Chu Chí Kiệt thì lại rất ngạc nhiên với thái độ của chồng cô ta, anh ta hôm nay làm sao mà lại biến thành một người hoàn toàn khác?

Phương Uyển Kỳ vốn là một người có danh tiếng ở Bắc Kinh, cái gì mà bốn công tử của Bắc Kinh trước mặt cô ta cũng chẳng là cái thá gì.

Nhưng tại hôm nay Chu Chí Kiệt lại cũng kính người này vậy?

Dù cho Trần Kinh là chồng của Phương Uyển Kỳ, cũng không cần phải thận trọng như vậy!

Đây không phải là phong cách thường ngày của Chu Chí Kiệt.

Chu Chí Kiệt nổi tiếng là một người phách lối, nhất là so với những người đàn ông cùng độ tuổi của anh ta, thì anh ta là người phách lối nhất.

Những người anh tuấn tài ba trẻ tuổi ở trong xã hội Bắc Kinh không ít, Chu Chí Kiệt cũng chưa từng sợ ai.

Bất luận là đọ về sự phóng khoáng anh tuấn, hay là vị thế gia đình, hay là cạnh tranh về sự giàu có, anh ta cũng chưa cúi đầu trước ai.

Mấy năm trước, người giàu có thú chơi xe.

Các vị công tử giàu có ở Bắc Kinh đều cạnh tranh nhau mua đủ các loại xe hào hoa, Chu Chí Kiệt lúc đó đã bỏ ra hàng vạn tệ để mua một chiếc Maybach số lượng có hạn, cả thế giới chỉ có năm chiếc.

Sau khi mua chiếc xe đấy, thì bỗng trở lên nổi danh ở Bắc Kinh, từ đó cũng trở thành người đứng đầu trong con cháu của những người có tiền ở Bắc Kinh.

Tuy việc này đã xảy ra cách đây mấy năm rồi, càng ngày càng lớn dần, thì kinh nghiệm cũng nhiều lên, bốn vị công tử đó cũng trưởng thành, cũng bất đầu coi trọng những cái nội hàm hơn.

Nhưng cái tính phách lối bao nhiêu năm nay của Chu Chí Kiệt vẫn không thay đổi, từ khi quen biết tới lúc Phạm Tinh và Chu Chí Kiệt kết hôn, cô ta chưa bao giờ nhìn thấy Chu Chí Kiệt hạ mình như hôm nay.

Cho dù là trước mặt bố anh ta, anh ta mới mở miệng đã thể hiện sự phách lối của anh ta.

Trần Kinh và Chu Chí Kiệt nói chuyện với nhau một lúc, Phương Uyển Kỳ đi ra khỏi phòng khám, Trần Kinh đứng dậy quay sang phía Chu Chí Kiệt gật đầu, sau đó rời đi.

Phạm Tinh đứng dậy nhìn Chu Chí Kiệt hạ giọng nói:

-Ông xã, thế này là thế nào? Người này…

Chu Chí Kiệt nhìn theo bóng của Trần Kinh, lắc đầu, nói:

-Liêu Triết Du, anh Liêu em biết chứ, trước đây anh ta là người chồng định sẵn của chị Phương. Cuối cùng người này xuất hiện, và hai người đã chia tay nhau.

Phạm Tinh ngơ ngác một lúc, hít một hơi, nói:

-Hắn từ đâu tới? Trước đây sao chưa nghe tên hắn bao giờ?

Chu Chí Kiệt buông tay nói:

-Ai biết? Dù sao thì hiện giờ ở Bắc Kinh hắn cũng có danh tiếng, cũng rất thần bí. Hắn hiện giờ làm quan rất lớn, hình như là cán bộ cấp Sở, hắn so với anh vẫn còn thua kém nhiều!

Sắc mặt Phạm Tinh thay đổi, cô ta không khỏi hướng về phía Trần Kinh biến mất mà không ngừng suy nghĩ.

Ở trong phạm vi Bắc Kinh, người có thể khiến chồng của cô ta có đánh giá cao và thận trọng như vậy không nhiều, Phương Uyển Kỳ không phải là người bình thường, quả nhiên chồng của cô ta cũng không ngồi chơi một chỗ.

Hoàn cảnh xuất thân của Phạm Tinh cũng rất bình thường.

Cũng là từ sau khi lấy Chu Chí Kiệt, cô ta mới dần dần bước vào xã hội thượng lưu.

Một người con gái được gả cho một gia đình giàu có, ít nhiều gì cũng có chút hám danh lợi.

Phạm Tinh cũng không phải là ngoại lệ.

Cô ta hiện nay ở trong tầng lớp thượng lưu, thường cảm thấy có chút tự ti. Nhưng cũng mong người khác ngưỡng mộ cô ta, dù gì cô ta cũng là vợ của một trong bốn công tử nổi danh của Bắc Kinh!

Nhưng khi gặp mặt Phương Uyển Kỳ là con cháu của một gia đình quyền quý, trong lòng cô ta không khỏi ngưỡng mộ.

Hiện giờ Phương Uyển Kỳ xuất thân con nhà danh môn, lại có một người chồng trẻ tuổi như vậy, người ta mới chính là ngọc nữ.

So với một người phụ nữ xuất thân tầm thường với cao, thì có thể khiến bao nhiêu người ngưỡng mộ.

Ở bệnh viện gặp phải hai người Chu Chí Kiệt chỉ là một việc nhỏ.

Trần Kinh cũng không bất ngờ gì khi trong mắt người khác hắn vẫn là một nhân vật thần bí đến vậy.

Trên thực tế, Trần Kinh rất ghét cái gọi là tầng lớp thượng lưu.

Cái gọi là tầng lớp thượng lưu trong một nước cộng hòa chỉ toàn là cạnh tranh ganh đua nhau, không có một điểm nào đáng tham gia cả.

Điểm này, Phương Uyển Kỳ và Trần Kinh đều có cùng quan điểm với nhau, hai người có hướng đi riêng, vì vậy đã trở thành một hiện tượng lạ trong tầng lớp thường lưu ở Bắc Kinh.

Sau khi đi khám thai với Phương Uyển Kỳ, hai người về tới nhà liền vào trong phòng nằm.

Phụ nữ mang thai tính tình thường thay đổi rất nhiều.

Tính cách hào hiệp của Phương Uyển Kỳ được kìm chế lại, mà lại trở nên rất phụ nữ.

Cả ngày trong đầu chỉ nghĩ xem hình dáng của con sau này thế nào, sau này con sẽ giống ai, đây là những điều mà là một người mẹ ai cũng có.

Trần Kinh không thể không cảm tạ sự vĩ đại của việc mang thai.

Bất kỳ một người phụ nữ nào, cho dù là Phương Uyển Kỳ, trong bụng đang có sinh mệnh bé nhỏ, nên bản năng làm mẹ cũng trỗi dậy, đây đúng là một kì tích.

Trần Kinh lần này tới Bắc Kinh thực ra là cũng có công việc phải làm.

Hắn nhất định phải nghĩ cách để Ban hợp tác kinh tế tạo ra điểm đột phá mới.

Trước mắt ở Lĩnh Nam, không gian để Trần Kinh hoạt động quá nhỏ, hắn rất khó có thể tìm ra một con đường phát triển rộng rãi, thuận lợi được.

Hắn suy nghĩ rất nhiều, và cuối cùng hắn nghĩ chỉ có thể đến Bắc Kinh tìm cơ hội mới từ cấp cao.

Chu Duy của Sở Thương mại thì rất keo kiệt, ông ta không cho một đồng nào, không thể trông cậy vào sự hỗ trợ của ông ta cho Ban hợp tác kinh tế.

Trần Kinh giờ đang nghĩ, nếu Sở Thương mại đã không được, vậy trực tiếp lên tìm Bộ Thương mại thì có chắc là sẽ có dự án gì không?

Lần trước Phương Liên Tuấn và Trần Kinh cũng đã gặp mặt nhau, Trần Kinh lần này trực tiếp tới tìm ông ta.

Ở Bắc Kinh ba ngày, Trần Kinh gặp mặt Phương Liên Tuấn vài lần.

Sự việc không giống như hắn nghĩ, Phương Liên Tuấn hiện đã chuyển công tác, công việc trọng điểm bây giờ không liên quan tới Bộ Thương mại nữa.

Nhưng Trần Kinh đã tìm tới đây, thì ông ta cũng không thể không tỏ thái độ.

Ông ta giới thiệu cho Trần Kinh những dự án mà ông ta đang nắm giữ, để Trần Kinh nắm bắt được và chọn một cái.

Nếu phù hợp, thì ông ta có thể nghĩ cách giúp đỡ.

Phương Liên Tuấn hiện giờ là Vụ trưởng Vụ Xây dựng thị trường, các dự án của Vụ Xây dựng thị trường về cơ bản là chẳng có liên quan gì tới Ban hợp tác kinh tế của Trần Kinh.

Trần Kinh mất hai ngày để nghiên cứu tài liệu, những không có một cái nào có thể làm được.

Mà vào lúc hắn thất vọng nhất, Phương Liên Tuấn đột nhiên gọi điện cho hắn, khiến tinh thần hắn trở lên tốt hơn một chút.

Hắn nhận được điện thoại của Phương Liên Tuấn khi đó đã là vào buổi tối.

Phương Liên Tuấn nói với hắn, mấy năm trước Bộ Thương mại đã làm một dự án đánh giá tố chất doanh nghiệp.

Dự án này được làm thử tại một số tỉnh như Tô Bắc và Hoàn Nam, cuối cùng có một vài thông tin phản hồi không tốt.

Mặt khác, có người tới Trung Ương báo cáo lại tình hình, nói là Bộ Thương mại lợi dụng cái gọi là đánh giá để thu lợi, khi đó Chính phủ đã nghiêm khắc điều tra về vấn đề các đơn vị thu phí phi pháp, vì vậy đã yêu cầu dừng dự án đó.

Nhưng từ nửa năm trước, nội bộ Bộ Thương mại cảm thấy rằng dự án đó vẫn phải được khai thác tiếp.

Bời vì quốc gia cần những doanh nghiệp có khả năng, ngoài ra, trong Bộ cũng cần phải nắm được tài liệu về những doanh nghiệp xuất sắc, vì hai nguyên nhân đó, lãnh đạo trong Bộ hi vọng dự án đó được tiếp tục thực hiện.

Dự án đó được xếp cho Vụ Xậy dựng thị trường, Phương Liên Tuấn từ trước tới nay chưa bao giờ triển khai dự án như vậy.

Ông ta gọi điện cho Trần Kinh, cũng là đột nhiên nghĩ ra chuyện này, nếu Trần Kinh có thể làm một bản kiến nghị, thì dự án này sẽ được triển khai xuống dưới.

Việc này đối với công tác của Bộ Thương mại cũng góp phần thúc tiến lớn.

Trần Kinh mới nghe thấy dự án đó, trong đầu hắn liền nghĩ ngay tới rất nhiều điều!