Chắc tôi cũng không cần phải giải thích kỹ về thành ngữ "cây to đón gió lớn?" Người càng nổi bật và có khả năng đặc biệt càng dễ bị "Dìm".
Tôi từng chỉ nghĩ đây là điểm chỉ có ở Nhật Bản, nhưng theo kinh nghiệm từ những người đã sống ở nước ngoài một thời gian dài, không chỉ riêng Nhật Bản và trên thế giới cũng như vậy.
Xã hội cần những con người biết chấp nhận cá tính và tài năng của nhau, giúp đỡ nhau phát triển.
Ngày nay, nhiều người được chuẩn đoán mắc chứng rối loạn hoảng sợ sống trong xã hội hiện đại, thậm chí cơ thể họ xuất hiện phản ứng với những thiết bị hiện đại như thang máy, tàu điện hay xe buýt... Con người bị bủa vây bởi rất nhiều chuyển động tốc độ cao nhưng có không gian hạn hẹp. Nếu những người này sống vào "Thời xưa", Có lẽ họ đã khác.
Nhiều người cảm thấy thật khó sống với xã hội hiện tại. Điều đó không có nghĩa họ không tốt.
Người mắc ADHD (rối loạn tăng động giảm chú ý) cũng tương tự như vậy. Họ thường nói quá nhiều, không thể ở yên một chỗ và dễ trở nên mất tập trung. Bản thân họ có lẽ cũng cảm thấy khó sống với cuộc đời này.
Nhưng tôi lại nghĩ việc cảm thấy khó sống chính là điểm khác biệt của họ so với người bình thường. Do "nhạy cảm" hơn so với những người khác nên có một số khả năng chỉ họ mới có thể làm được.
Trong lịch sử, có rất nhiều nhà văn hay họa sĩ bị mọi người xung quanh cho rằng "có vấn đề". Trên thực tế, có những rung cảm mà chỉ những người như vậy mới thấu hiểu được.
Tôi cũng nghĩ mình mắc chứng ADHD. Tôi không thể ngồi yên một chỗ và luôn đánh giá sự vật hiện tượng Bằng trực giác. Tôi khiến mọi thứ đang hài hòa trở nên rối tung rối mù, nhưng mặt khác Tôi tự nhận thức được rằng mình có khả năng đặc biệt.
Tôi biết một người khiếm thị. Có người nói anh đánh mất thị lực do những căng thẳng khi đã trưởng thành chứ không phải bị bệnh bẩm sinh. Bị mất đi giác quan vô cùng quan trọng nên chắc anh ấy cảm thấy vô cùng shock. Thế nhưng, anh ấy không bỏ cuộc.
Không còn khả năng thị giác, anh quyết tâm mài giũa các giác quan khác. Trong số các giác quan còn lại, anh nhận thấy mình cần rèn luyện thính giác.
Một thời gian sau, chỉ cần lắng nghe giọng nói và câu chuyện của một người, anh có thể cảm nhận được những cảm xúc không được bộc lộ qua ngôn từ một cách rất tinh tế. Hiện tại anh là một nhân viên tư vấn.
Khó khăn trong cuộc sống cũng là cơ hội để bạn thể hiện tài năng.
Nếu một người có tài nhưng lại lựa chọn làm người bình thường thì sẽ dần cảm thấy cuộc sống trở nên khó khăn, tài năng chưa kịp phát triển đã trở nên lụy tàn.
Nếu bạn cảm thấy mình khác biệt, "khó sống" với mọi người thì biết đâu chính bạn lại có khả năng khác biệt. Hãy tìm kiếm điều đó. Ngoài ra, bạn đừng cố ép mình vào lối sống bình thường mà hãy phát huy cá tính của riêng bạn. Nhất định phải sống theo cách phù hợp nhất với bản thân.