Sắc chép:
Sư chủ Hành Thao của sư, giới hạnh thanh khiết, đức hạnh thanh cao, được truyền trao y-bát của bậc Tiên Hiền, ở phương Nam khí hậu tuy nóng bức mà vẫn giữ gìn cẩn thận, trải bao năm tháng mà chưa từng để đọa mất. Trẫm kiền thành mộ đạo, sai sứ đi xa tìm cầu, sư liên tục trải qua nhiều chặng đường nguy hiểm, đội trên đầu mà dâng lên, trẫm thỉnh nguyện mà đâu yên lòng. Hơn nữa, sư Hành Thao, thân tuy không còn, mà thần thức như vẫn ngay đây. Sư trở về đó hãy thưa với giác linh sư Hành Thao, để biết trẫm bày tỏ lòng sùng kính, mãi mãi không mai một, tức sư nên trở về đấy là điều tốt lành.
Lại ngày 20 tháng 11 niên hiệu Càn Nguyên thứ 3 (760), hoàng đế Hiếu Cảm sai quan Trung sứ Trình Kinh Kỉ mang Hương thơm đến trước khám thờ đại sư Huệ Năng cúng dường. Lúc ban bố lệnh đốt Hương trong khám, bỗng xuất hiện một luồng ánh sáng đỏ bay vụt lên, cao mấy trượng, quan Trung sứ họ Trình thấy ánh sáng và người trong thôn nhảy múa, liền viết sớ dâng lên.
Lại hoàng đế Bảo Ứng Nguyên lệnh mang cà-sa truyền pháp về Tào Khê, sắc thư viết “Cà-sa ở chùa Tổng Trì tại kinh đô, an trí trải qua 7 năm”. Lệnh cho quan Giám khanh họ Dương ở phương Nam dài lâu, không được trái lệnh. Trẫm cảm mộng thấy bảo mang cà-sa truyền pháp của thiền sư Huệ Năng về Tào Khê, rồi sai quan Trung sứ và Trấn quốc Đại tướng quân Dương Sùng Cảnh đội lên đầu mà mang. Vì cà-sa truyền pháp là vật báu của đất nước, khanh có thể ở chùa cũ của đại sư Huệ Năng, như pháp mà an trí, luôn khiến chúng tăng tiếp nhận tông chỉ mà thủ hộ, chớ có để đọa mất! Trẫm hằng quan tâm theo dõi, thăm hỏi.
Hạ lệnh ngày mùng 7 tháng 5
đầu niên hiệu Vĩnh Thái (765)