Editor: May
Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới vừa đến cửa, liền thấy được một màn tình cảm lửa nóng mãnh liệt, nếu Tiểu Xuyên Xuyên đậu bi kia không nhào vào, kế tiếp nhất định càng kính bạo, kính bạo nha!
……
Hoàng Phủ Bạc Ý khoác cánh tay Iris, cười đến vẻ mặt ɖâʍ tà, giơ giơ móng vuốt,
“Hi, lão ca, chị dâu, không nghĩ tới các người gấp không chờ nổi như vậy, vậy coi chúng ta như không tồn tại, nên tiếp tục tiếp tục đi ~~~”
Nam Tiểu Tố mang bữa sáng đã mua đặt xuống, tiếp nhận lời nói,
“Nếu làm vận động đói bụng, còn có thể vừa ăn vừa làm……”
Đám đàn ông sôi nổi gật đầu tán thành.
Sau đó, từng người phối hợp với nhau, bình tĩnh đứng ở trước giường bệnh, từng đôi mắt bốc lên ánh sáng lục tà ác như sói, vẻ mặt đáng khinh “Chúng tôi muốn xem cấp hạn chế”.
Khuôn mặt Thịnh Vị Ương bạo hồng, gục đầu nhỏ xuống, nhắm thẳng cọ xát hõm vai của Hoàng Phủ Bạc Ái, lại có thể bị nhiều người thấy được như vậy, quả thực quá mất mặt rồi……
Thịnh Vị Ương lại hung hăng trừng mắt nhìn người khởi xướng nào đó một cái, vẻ mặt vô tội “anh nha trả trong sạch lại cho em”, lại bị hoa hoa lệ lệ làm lơ đi.
Thịnh Vị Ương lại tiếp tục che mặt.
……
Hoàng Phủ Bạc Ái lãnh diễm đảo qua, mắt đen lưu chuyển ánh sáng lạnh, giống như khinh bỉ nói,
“Các người không có vợ hoặc chồng để hôn, cho nên chỉ có thể nhìn trộm.”
Khóe môi Thịnh Vị Ương nhịn không được kéo một cái.
Một đám người, “……”