Hà Lan là một xứ sở theo Tân giáo phát triển nhanh với một tương lai đầy hứa hẹn nhưng phải chịu sự cai trị của Tây Ban Nha theo Công giáo. Người Hà Lan muốn tự quyết định công việc của mình.
Sau khi đế quốc của Charlemagne sụp đổ vào thế kỷ IX, Hà Lan gồm 17 tỉnh (ngày nay là Bỉ, Luxembourg và Hà Lan) bị chia nhỏ thành tài sản của nhiều dòng họ khác nhau. Vào thế kỷ XIV và XV, hai công tước xứ Burgundy là Philip Táo bạo và John Quả cảm đã giành được vùng Flanders (Bỉ) và Hà Lan. Hai vùng đất này thuộc quyền kiểm soát của Burgundy cho đến khi bị Charles V, người thừa kế các vùng đất Burgundy và là một thành viên của triều đại Habsburg, biến thành lãnh thổ của Tây Ban Nha vào năm 1516. Việc này không được người Hà Lan chấp nhận vì họ hầu hết là tín đồ Tân giáo. Cuộc chiến giành độc lập bắt đầu khi Philip II, con trai của Charles, lên làm vua Tây Ban Nha năm 1556. Ông muốn dập tắt làn sóng phản đối của người Tân giáo và cố nắm toàn quyền kiểm soát. Ông cử công tước xứ Alba tới làm thống đốc Hà Lan và cho phép khủng bố trong trường hợp cần thiết để đàn áp bất kỳ sự chống đối nào. Công tước xứ Alba đã xử tử hai nhà lãnh đạo của phong trào giành độc lập, đó là nguyên nhân dẫn tới cuộc khởi nghĩa của người Hà Lan do William xứ Orange lãnh đạo. Công tước xứ Alba càng nhẫn tâm thì phong trào phản đối càng dâng cao. Có những vụ hành hình được tiến hành công khai, nhiều đô thị bị cướp phá và dân cư bị tàn sát. Người Hà Lan dùng nhiều chiến thuật du kích, chẳng hạn như làm ngập lụt các vùng đất thấp, để ngăn chặn hoạt động càn quét của người Tây Ban Nha. Năm 1576, quân Tây Ban Nha cướp bóc Antwerp, một trong những thành phố cảng giàu nhất châu Âu và chấm dứt sự thịnh vượng của thành phố này.
Nhiều thương gia và chủ ngân hàng chuyển tới Amsterdam, xây dựng lại nó thành một thành phố đẹp, có hệ thống kênh đào và lực lượng hải quân hùng hậu bảo vệ. Họ phát triển các ngành thương mại, ngân hàng và công nghiệp hiện đại. Amsterdam trở thành một trong những trung tâm chính của Tân giáo ở châu Âu. Tây Ban Nha đưa các tỉnh miền Nam (Bỉ) theo Công giáo trở lại vòng kiểm soát của mình, nhưng năm 1581, bảy tỉnh miền Bắc theo Tân giáo tự tuyên bố độc lập. May cho họ, lúc đó Tây Ban Nha đang bận đánh nhau với Pháp, Anh và người Ottoman nên không thể ngăn cản phong trào giành độc lập của người Hà Lan.
Cuộc đấu tranh giành độc lập này là một cuộc chiến tranh tôn giáo và là trận chiến giữa tầng lớp thị dân Hà Lan hiện đại với tôn ti trật tự hoàng gia truyền thống của Tây Ban Nha. Dưới sự lãnh đạo của William xứ Orange, người Hà Lan tuyên bố thành lập Cộng hòa Hà Lan Thống nhất. Một thỏa ước đình chiến được ký năm 1609, nhưng mãi đến năm 1648, Tây Ban Nha mới chính thức công nhận nền độc lập của Hà Lan.
1477 Hà Lan trở thành lãnh thổ của dòng họ Habsburg
1516 Người Tây Ban Nha kiểm soát Hà Lan
1568 Cuộc khởi nghĩa của người Hà Lan bắt đầu
1576 Vụ cướp phá thành phố Antwerp, một bước ngoặt
1581 Các tỉnh miền Bắc tuyên bố độc lập
1609 Thỏa ước đình chiến, người Hà Lan giành chiến thắng
1648 Nền độc lập của Hà Lan được công nhận hoàn toàn