Phó Hàn Tranh thấy cô rầu rĩ liền tự mình đưa cô ra ngoài ăn cơm .
Chỉ có điều trước giờ anh không quan tâm đến các nhà hàng quanh công ty , đành gọi cậu em trai tham ăn Phó Thời Khâm đi cùng .
Phó Thời Khâm giới thiệu một nhà hàng tư , bởi vì thường xuyên đến , nên vừa ngồi xuống đã quen tay cầm lấy thực đơn gọi thức ăn .
“ Đưa cho cô ấy . ” Phó Hàn Tranh trừng anh ta một cái .
Anh đưa bạn gái đi ăn cơm chứ không phải là đưa anh ta .
Phó Thời Khâm hậm hực đưa thực đơn cho Vy Vy , nhìn chằm chằm anh trai anh ta hỏi , “ Anh , anh bị yểm bùa à ? ”
“ Em nói cái gì ? ” Phó Hàn Tranh hỏi .
“ Vừa rồi cô ấy nói bằng cái giọng làm người ta nổi hết cả da gà , chẳng ai chịu nổi mà anh còn mặc cho cô ấy làm loạn trong phòng họp . ” Phó Thời Khâm nghĩ đến cảnh đó , cả người đều khó chịu .
Nhưng lúc đó , anh trai anh ta không những không cảm thấy buồn nôn mà còn vui vẻ ra mặt . Anh ta nghi ngờ , anh trai anh ta có phải bị người phụ nữ này bỏ bùa rồi không .
Vy Vy vừa lật thực đơn vừa nói , “ Cậu hai , tôi thấy anh làm thợ mỏ rất có tiền đồ , hay là ở lại châu Phi thêm vài tháng nữa ? ”
“ Tôi . . . ” Phó Thời Khâm chỉ vào bản thân , nuốt lời phàn nàn xuống .
Vy Vy gọi xong thức ăn , liếc nhìn Phó Hàn Tranh ở bên cạnh , “ Nói thật xem , vừa rồi anh không thấy buồn nôn à ?”
Đôi môi mỏng của Phó Hàn Tranh khẽ giương lên , “ Rất đáng yêu . ”
Đặc biệt , mấy câu anh yêu , cực kỳ đáng yêu .
“ . . . ” Khóe miệng của Vy Vy giật giật .
Thức ăn nhanh chóng được đưa lên , Phó Thời Khâm vừa giơ đũa định gắp sườn , anh trai anh ta đã bê đĩa sườn đặt trước mặt Vy Vy , đồng thời đưa ngược trở lại cho anh ta một đĩa khổ qua xào thịt .
Phó Thời Khâm tức đến cắn cắn đũa , sớm biết như vậy còn không bằng ở công ty ăn cơm hộp .
Dù sao suốt cả bữa ăn , món nào chỉ cần Vy Vy gắp quá ba lần , toàn bộ sẽ được đặt trước mặt cô , còn cái mà cô không ăn toàn bộ sẽ để trước mặt anh ta .
Thật vất vả đợi đến lúc Vy Vy ăn no rồi , vào nhà vệ sinh một lát . Anh ta vừa gắp được hai miếng sườn vào bát , điện thoại đặt bên cạnh đổ chuông , liếc nhìn số điện thoại gọi đến , nhanh chóng lau tay mở máy . Nghe xong điện thoại , sắt mặt có chút ngưng trọng .
{ truyện được đăng duy nhất tại Haivuongtruyen.vn Tuyết Cơ , đọc truyện trên trang chính chủ là tôn trọng công sức của editor, để ủng hộ edittor vui lòng truy cập haivuongtruyen.vn để đọc }
“ Anh đoán không sai , cái hạng mục xảy ra vấn đề lại là do tập đoàn Cố thị cản trở Mặt Phó Hàn Tranh sầm xuống , xoay xoay cái chén trà màu trắng bằng sứ trong tay , “ Ngoài bọn họ ra thì còn có ai dám đối đầu với nhà họ Phó nữa . ”
Nhà họ Phó và nhà họ Cố vốn có hiềm khích , trên thương trường càng là tranh đấu không ngừng .
Phó Thời Khâm uống một ngụm nước , phẫn nộ càu nhàu , “ Anh nói xem , có phải Cố Tự Đình điên rồi không , hai năm nay cứ đối đầu với chúng ta giống như phát điên vậy , thương vụ nào chỉ cần chúng ta nhúng tay vào thì anh ta đều chen chân . ”
Phó Hàn Tranh liếc anh ta một cái , “ Không có tin tức gì khác sao ? ”
Tư Đình là một kẻ cực kỳ xảo quyệt , anh không thể không thời khắc đề phòng để tránh anh ta thừa cơ lợi dụng .
Phó Thời Khâm suy nghĩ một chút , rồi nói , “ Vừa rồi có tình báo nói Cố Tư Đình đang tìm một đứa trẻ . ”
“ Đứa trẻ ? ” Phó Hàn Tranh cau mày .
“ Đúng , nói là một đứa trẻ khoảng ba bốn tuổi , nhưng hiện tại chưa điều tra ra được người anh ta muốn tìm là ai . ”
Phó Hàn Tranh cúi đầu , suy xét một lúc rồi nói , “ Cho người theo dõi , tra rõ ràng xem người anh ta đang muốn tìm là ai , tốt nhất . . . nên tìm được đứa trẻ đó trước . ”
Đứa trẻ có thể làm cho Cố Tư Đình tìm kiếm , tất nhiên có ý nghĩa không hề tầm thường đối với anh ta .
Phó Thời Khâm gật đầu , chợt có thứ gì vừa lóe lên trong đầu , “ Anh nói xem , liệu có phải là con riêng của Cố Tư Đình không ? ”
Vy Vy từ nhà vệ sinh quay lại , chuẩn bị đẩy cửa đi vào , liền nghe thấy phía trong , truyền ra ba chữ Cố Tư Đình .
Cả người đông cứng lại đứng ở ngoài cửa , nghe cuộc đối thoại giữa Phó Hàn Tranh và Phó Thời Khâm .
Đã từng , cô cho rằng bản thân đủ hiểu rõ Cố Tư Đình , nhưng sau khi sống lại , cô càng ngày càng phát hiện ra rằng , thực ra . . . cô không hề hiểu rõ anh ta như bản thân đã nghĩ . .
Nhưng mà , đứa trẻ mà anh ta muốn tìm . . . Rốt cuộc là ai ?