Vòng thi thứ 3 này đã trải qua 2 giờ, chỉ còn 1 giờ nữa là kết thúc.
Mà lúc này Thẩm Ngôn đang một mình ngồi nghỉ lấy sức bên một con suối. Mặc dù bản thân cường đại nhưng với việc liên tục chinh chiến đã làm thể lực hắn bị bào mòn không ít.
Trên đầu Thẩm Ngôn lúc này, cột tích phân đã cao đến 30m.
15 tổ đội đã bị nhóm bọn hắn tiêu diệt cùng chiêu hàng.
Cách đó không xa là đám người Kiều Phượng Nhi ba người bọn họ an ổn trốn trong một góc tối, một mực chú ý đến xung quanh.
Cột tích phân của Thẩm Ngôn đã phi thường dễ thấy, nhờ nó mà hấp dẫn không ít ‘con thiêu thân’ lao đầu vào.
Đám Tống Thanh Thư chỉ cần ở sau lưng bọn họ phục kích bất ngờ, Thẩm Ngôn thì trước mặt giáp kích, vậy là tích phân rất dễ tới tay.
- Thẩm Ngôn, góc 10 giờ của anh có hai tên địch nhân đang tiến đến! Có nên động thủ không?
Thẩm Ngôn lúc này nghe Kiều Phượng Nhi truyền âm đến, hắn yên lặng suy nghĩ một chút rồi nói.
- Để bọn hắn tiến đến, hai người anh cũng dễ dàng xử lý! Em chú ý quan sát tìm xem hai người còn lại trong tổ đội bọn họ đang ở đâu!
Hai tên hệ Tinh thần Nhất tinh hậu kỳ khi tiếp cận Thẩm Ngôn trong khoảng cách 100m thì ngừng lại.
Bọn họ nuốt nước miếng một cái nhìn cái cột tích phân như cái trụ chống trời trên đầu Thẩm Ngôn.
- Tích phân tốt nhiều a…nếu đánh giết được tên này, chúng ta xem như nắm chắc top 3!
Mà đứng sau lưng họ, một bóng người cũng gật đầu đồng tình.
- Đúng vậy á, ta rất hiếu kỳ hai ngươi làm sao giết ta!
!!
Hai người ngoái đầu lại chỉ thấy Thẩm Ngôn đứng đằng sau híp mắt mỉm cười.
- Á đù!!!
Bọn họ giật mình nhìn Thẩm Ngôn rồi nhìn chỗ con suối phía xa, chỉ thấy một cái cọc gỗ đáng lý là vị trí Thẩm Ngôn ngồi trước đó.
Xoẹt.
Không đợi hai người hoàn hồn, song kiếm từ trên tay Thẩm Ngôn vung ra một nhát chém đứt đầu hai người này.
Hai cái xác té ngã trên đất rồi hóa thành ánh sáng biến mất, cột tích phân Thẩm Ngôn lại cao hơn 1m.
Thẩm Ngôn trở về vị trí chỗ ngồi ban đầu.
Đây là một kỹ năng trong bộ 4 kỹ năng của hắn, [Tàn Sát].
Tạo một cọc gỗ tại vị trí ban đầu để đánh dấu, trong 20s tăng mạnh nhanh nhẹn, có thể lao vào đội hình địch tàn sát, sau khi 20s kết thúc, bản thân quay về vị trí ban đầu.
Nó là một kỹ năng khá bá mà hệ thống của hắn dựa vào Sáng Tạo Thạch lúc trước tạo ra.
- Với tốc độ thế này, chiến thắng vòng đấu đã trong tầm tay a.
Thẩm Ngôn âm thầm gật gật đầu.
Mà lúc này, Kiều Phượng Nhi lại truyền âm tới, giọng của nàng có chút run run.
- Thẩm Ngôn, đã tìm thấy hai người…còn lại, bọn họ…bị tổ đội khác giết rồi!
Kiều Phượng Nhi tâm thần run rẩy không thôi, nàng không nháy mắt nhìn xem Lập Hùng đằng xa vừa xé đôi một người cường hóa, một người còn lại thì bị hắn một quyền đập bạo đầu.
Không hề sử dụng kỹ năng hay chiêu số gì, chỉ đơn thuần dùng man lực xé đôi người ta ra.
Mà khí tức hắn cùng hai nữ tỏa ra làm ba người Kiều Phượng Nhi thập phần kiêng kị.
Một S cùng hai T .
Ba người đều là Nhị tinh sơ kỳ.
Mà trên đầu người đàn ông, cột tích phân đã cao đến 40m. Tức 20 tổ đội đã chết trong tay tên này.
Thập phần cường đại.
Ném xác hai tên xấu số qua một bên, Lập Hùng từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái khăn tay lau đi vết máu trên mặt, hắn khinh bỉ nói.
- Thật là một đám phế vật! Kiếm một người biết đánh đấm đều không có!
Lập Hùng tên này lúc đầu còn điệu thấp, sử dụng thủ đoạn phục kích các kiểu, nhưng về sau phát hiện thực lực mấy người dự thi chỉ toàn là đám tép riu, hắn cũng chẳng thèm ẩn núp nữa, muốn nhanh chóng chém giết để về tắm rửa, nghỉ ngơi.
Khả Hi cùng Diệp Tĩnh bước đi có chút khó khăn từ phía sau đi tới, lúc nãy các nàng và hắn mới ‘đánh dã chiến’ xong, Khả Hi thấy người tình có chút khó chịu, nàng chỉ chỉ phía chỗ xa, nơi có cột tích phân 31m đang phát sáng.
- Lượng tích phân kia cũng không tệ a…xem ra người đó cũng rất mạnh, vừa lúc làm đá mài dao cho anh.
- Oa! Đúng thật, hi vọng mày không làm cho tao thất vọng a.
Lập Hùng ánh mắt lấp lóe, hắn ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi mang theo hai nữ nhanh chóng tiếp cận tổ đội Thẩm Ngôn.
…
- Lục hội trưởng, Nhị tinh sơ kỳ Thẩm Ngôn không ngờ sắp đụng phải cháu của Lập huynh đệ đây. Vận khí hắn quả thực không tốt a.
Trên đài cao lúc này, Tôn Dương nhìn thấy tổ đội Lập Hùng đang tiếp cận nhóm của Thẩm Ngôn, tiếc hận nói.
Hai tổ đội mạnh như thế, nếu sắp ở hai chiến trường khác nhau thì tốt rồi, đằng này lại sắp chung một chỗ, chém giết lẫn nhau là không thể nào tránh được.
Hơn nữa nhóm Lập Hùng thực lực cực kỳ mạnh, cộng thêm các phụ kiện hiện đại, mạt sát nhóm Thẩm Ngôn cũng không thành vấn đề.
- Bốn người tổ đội Lập Hùng đều là Nhị tinh sơ kỳ, quả thực bất phàm.
Lục Vô Song nhướng mày, đối phương có đến 4 người đẳng cấp cao, cho dù Thẩm Ngôn ẩn giấu thực lực, muốn diệt đám này cũng có chút khó khăn.
- Hắc hắc, Lục hội trưởng, Thẩm Ngôn của công hội cô cũng coi như mạnh rồi, Nhị tinh sơ kỳ nha, cho hắn thời gian phát triển tuyệt đối sau này có thể xứng đáng đi theo làm thủ hạ cho Lập Hùng cháu ta!
Mà ở bên cạnh, Lập Tân là hất mặt lên trời cười hắc hắc nói. Tuy Thẩm Ngôn có thực lực ngang bằng Lập Hùng nhưng bên hắn áp chế về số lượng lẫn chất lượng, Thẩm Ngôn đã thua không thể nghi ngờ.
Còn mấy người trong tổ đội hắn sao? Xin lỗi chỉ toàn là đám phế vật mà thôi. Lập Hùng nhấc tay liền diệt.
Đây là chiêu số mà Lập Tân cài vào để hành chết Thẩm Ngôn, chính tay hắn đã sắp xếp tổ đội Lập Hùng vào trong chiến trường này.
Công bằng ư? Xin lỗi đó chỉ dành cho những kẻ yếu.
Đó chỉ là lời nói đầu môi nhằm lung lạc đám ấu trĩ mà thôi, ở trong thế giới này, nắm đấm mới là lớn nhất.
Hơn nữa, Lập Tân chỉ đơn thuần can thiệp vào việc sắp đội của hệ thống giám sát mà thôi, dù sao cháu hắn cũng thành thành thật thật trải qua cuộc thi mà, có gì ảnh hưởng đâu.
Chính Lập Hùng cũng không biết bị chú hắn chơi cho một bả, dù sao Lập Hùng sức mạnh tỷ lệ nghịch với trí não, trong đầu hắn chỉ có lòng khoa khát sức mạnh cùng nữ nhân.
Nên Lập Tân cũng không có nói rõ kế hoạch ra cho Lập Hùng ra nhằm tránh phiền phức, mà hắn chỉ tạo ra môi trường, để tự nhiên Lập Hùng sẽ gỡ bỏ cái gai Thẩm Ngôn mà thôi.
- Lập Tân, anh cho rằng cháu của anh chắc thắng sao?
Lục Vô Song nói, tuy rằng trong lòng nàng lo lắng, thế nhưng trên phương diện mặt mũi tuyệt đối không thể thua được.
- Đúng vậy.
Lập Tân mỉm cười, ánh mắt không có chút ý tốt nào nói:
- Lục hội trưởng đối với thành viên của mình tự tin vậy tại sao chúng ta không đánh cược một ván. Nếu như Lập Hùng thua tôi sẽ đưa cho cô một Đá kỹ năng Tam tinh. Nếu như Thẩm Ngôn thua vậy cô cũng mất một viên Đá kỹ năng Tam tinh. Lục hội trưởng, cô có dám không?
Ánh mắt của Lục Vô song lóe lên, không nghĩ tới bản thân lại bị Lập Tân này khiêu khích. Xem ra Lập Tân này đối với cháu hắn là có tự tin vô cùng lớn.
Tuy rằng nàng ôm hy vọng với Thẩm Ngôn, thế nhưng trước mặt 4 tên Nhị tinh sơ kỳ cực mạnh, một mình Nhị tinh Trung kỳ như Thẩm Ngôn có gánh nổi không?
- Lục hội trưởng, ngươi thực sự không dám sao?
Nhìn thấy sắc mặt biến hóa của Lục Vô Song, Lập Tân lập tức cười nói.
- Chỉ là một viên đá kỹ năng Tam tinh nho nhỏ mà thôi, có gì không dám.
Lục Vô Song nói:
- Tôi sẽ bồi tiếp anh!
- Lục hội trưởng, Lập hội trưởng, các người náo nhiệt như vậy không nên bỏ tôi lại đằng sau chứ, tôi cũng tới. Từ biểu hiện hiện tại dường như Lập Hùng có cơ hội lớn giành chiến thắng nha. Tôi đặt cho Lập Hùng.
Tôn Dương của guild Kim Ngưu nói chen vào, tuy hắn là trung lập không tham gia vào tranh đấu giữa hai người này, nhưng tiền là vẫn phải kiếm nha, hơn nữa lại có kèo ngon như thế, không chơi thì phí.
Đá kỹ năng Tam tinh vẫn là rất trân quý.
- Tôi cũng đặt một ván, trợ hứng cho mọi người, tôi đặt Lập Hùng thắng.
- Không có lý nào bỏ tôi lại phía sau nha, tôi cũng đặt Lập Hùng thắng.
Trong nháy mắt, sáu Guild khác bao gồm hội chị em của Lục Vô Sông đều yêu cầu tham dự, loại chuyện tình chiếm tiện nghi của kẻ khác thế này bọn họ sao có thể bỏ qua được cơ chứ.
Mà đám chị em này đã tham gia không nói, hơn nữa còn đặt cược cho Lập Hùng thắng.
Chị em với nhau là chính, nhưng tiền bạc lợi ích lại là mười.
Đám nữ hội trưởng này là người rất thực dụng, lên làm hội trưởng ai không là cáo già? Bọn họ đương nhiên nhận ra phần thắng sẽ thuộc về ai để mà đặt cược.
- Cái này...
Lục Vô Song thầm mắng trong lòng không ngớt. Đám cáo già này đều là kẻ thành tinh, ở nơi nào có lợi sẽ lập tức bu tới. Tới mức độ này nàng lại không thể cự tuyệt, biết rõ không nắm chắc chiến thắng nhưng cũng chỉ có thể kiên trì mà thôi.
- Được, Lục Vô Song bồi tiếp các vị lần này.
Lục Vô Song mỉm cười nói, ánh mắt lập tức chuyển về phía Thẩm Ngôn và Lập Hùng. Trong lòng cũng chỉ có thầm cầu khẩn Thẩm Ngôn không được thua Lập Hùng, bằng không trong một lúc thua bảy viên đá kỹ năng Tam tinh, đây tuyệt đối không phải là một con số nhỏ. Chảy máu rất lớn đó nha.
Bất quá còn chưa dừng ở đó, lúc này lại có một giọng nữ lạnh băng vang lên.
- Tôi cũng muốn đặt cược!
Ánh mắt mọi người đổ dồn về chủ nhân giọng nói đó, là Thẩm Nguyệt Lan nãy giờ vẫn biểu tình trầm mặc, khí chất nàng như muốn cự tuyệt người từ ngoài ngàn dặm vậy.
Lục Vô Song khóe miệng giật giật, nàng mở miệng hỏi.
- Thẩm hội trưởng là đặt cược cho Lập Hùng sao?
- Không, ta đặt Thẩm Ngôn thắng!
…………………………..
P/s: dạo này có một ít bình luận góp ý khá là phiến diện, muốn ta làm như thế này thế nọ, muốn làm điều đó ta phải thay đổi nội dung thật lớn.
Tình cảm cùng sự đóng góp của mọi người ta xin nhận. Nhưng cũng đừng có spam bình luận như vậy chứ, chung quy đây là truyện free, ta cũng chả lấy phí ai đồng nào.
Bộ truyện cũng nhầm mục đích thõa mãn đam mê của ta sau những giờ làm việc vất vả mà thôi.
Ta viết truyện ta cũng có quyền chứ! Muahahahaha
Vì thế ta mạn phép đóng luôn mục bình luận từ đây, viết để giải trí mà đọc bình luận của mấy huynh đài thật là mất hết hứng luôn a.