Phanh Phanh.
Lúc này trong một mảng rừng, ba người Kiều Phượng Nhi cùng Khả Hi và Diệp Tĩnh đang giao thủ với nhau, sóng xung kích va đập vang lên chát chúa.
- Nhị tinh sơ kỳ, rất mạnh, mày xứng đáng là đối thủ của tao!
Lập Hùng lúc này đúng trước mặt Thẩm Ngôn mỉm cười gật đầu, hai người đàn ông không hề che dấu khí thế mà đối chọi gay gắt với nhau.
- Mày cũng vậy!
Thẩm Ngôn đáp, năng lượng trong cơ thể đã vận chuyển, hắn muốn cảm giác một trận chiến đấu thực sự sẽ như thế nào, điều này sẽ giúp Thẩm Ngôn tích lũy kinh nghiệm rất nhiều, phục vụ cho con đường cường giả sau này,
- Mày ra tay trước đi!
Lập Hùng nói xong, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra cây đinh ba, chỉ thấy trên đầu đinh ba trần ngập lôi điện, đinh ba vừa cắm xuống đất, một cỗ kình phong tỏa ra khiến cho bụi bặm dưới mặt đất bị thổi bay, trên mặt đất có những khe nhỏ lan tràn.
Hắn đồng thời bóp nát một viên đá kỹ năng.
- [Air Armor] hình thành!
Quanh thân Lập Hùng có một tầng quang tráo vì cộng hưởng với thanh đinh ba mà ngập tràn lôi điện bao phủ, khiến cho không gian lắc lư gợn sóng, bộc phát ra khí thế hung hãn. Trong không gian lúc này có một cỗ khí thế áp bách tràn như muốn khiến cho Thẩm Ngôn bị đè chết.
Cảm giác được cỗ khí thế này của Lập Hùng, Lục Vô Song không khỏi nhíu mày, Nhị tinh trung kỳ cũng không có khí thế được nhi vậy. Nàng chú ý đến thanh đinh ba mà Lập Hùng cầm đây không phải vũ khí của Lập Tân sao?
Tuy với cấp độ của Lập Hùng là không thể nào phát huy ra hết chiến lực của món vũ khí này được, nhưng khí thế của nó cũng có thể đơn giản áp chế Thẩm Ngôn.
Nhưng vấn đề này, nàng cũng không thể can thiệp được, tài nguyên của gia tộc, đó không phải là một loại thực lực sao?
Nếu Thẩm Ngôn có thua, chỉ trách hắn không có chỗ dựa mà thôi.
Thấy Lập Hùng đã chuẩn bị kỹ càng, Thẩm Ngôn cũng dùng [Air Armor] làm một tầng giáp khí trên người mình, một cỗ năng lượng không ngừng vận chuyển trong kinh mạch, hắn nói:
- Vậy tao sẽ không khách khí nữa.
Lời còn chưa dứt, thân ảnh của Thẩm Ngôn trong nháy mắt biến mất tại chỗ. Trong nháy mắt này thân thể bắn về phía trước giống như một mũi tên rời cung, tốc độ cực nhanh, khiến cho những người xem chỉ thấy một đạo tàn ảnh mà thôi.
- [Tử Kiếm] !
Không có bất luận chiêu thức thăm dò nào, Thẩm Ngôn trực tiếp thi triển bộ kỹ năng của mình, thực lực đối phương đã không cần thử nữa, tuyệt đối khiến cho hắn phải toàn lực ứng phó.
Song Long Kiếm được gia trì lấy Long Lực, hai thanh kiếm hóa thành màu đen vô cùng quỷ dị, trong nháy máy hóa thành từng đạo tàn ảnh liên miên đánh về Lập Hùng.
Thẩm Ngôn đối với hệ Nhanh Nhẹn, hắn thiên hướng nhiều hơn về sát thủ, mà Lập Trung là hệ Sức mạnh thiên về đấu sĩ, không phải tanker.
Nên Thẩm Ngôn muốn dùng tốc độ mài chết Lập Hùng.
Chíu!
Bất quá, Thẩm Ngôn đang thi triển chiêu thức thì bất ngờ có một viên đạn không biết từ đâu bay tới, nhắm ngay mi tâm hắn.
Keng!!!
Viên đạn xuyên qua lớp giáp khí, chạm vào da đầu Thẩm Ngôn. Trong vài mili giây, có thể rõ ràng thấy được đầu đạn bị lõm xuống một đoạn, đánh ra tia lửa rồi văng ra ngoài.
Với nhục thân Tam tinh như hắn, mấy loại đạn ‘tầm thường’ thế này là không thể thương tổn đến.
Thẩm Ngôn nhíu mày, vẫn còn một người đánh lén sao?
Mà lúc này, ánh mắt Lập Hùng mở ra, cây đinh ba bỗng nhiên xuất hiện trong tay hắn, từng đạo thiểm điện hiện lên trong không trung, không khí như bị đốt cháy, khí tức nóng bỏng tức thì khuếch tán ra bốn phía.
- [Quỷ Ảnh] !
Cuồi cùng quỷ tích đinh ba biến ảo, Lập Hùng quát lớn, nhân lúc Thẩm Ngôn phân tâm nhanh chóng xoáy tới đinh ba mang theo kình phong nháy mắt bắn thẳng về bóng kiếm của Thẩm Ngôn.
Ở cách chỗ chiến đấu của hai người khoảng 500m, Giai Giai nhìn kỹ vào ống nhắm, sau đó nàng dụi dụi mắt, nàng đây là nhìn lằm sao, nàng dường như thấy được viên đạn mà nàng bắn ra chạm vào đầu Thẩm Ngôn rồi văng ra ngoài.
Không thể nào a?
Nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, Giai Giai thay lấy một băng đạn mới, yên tĩnh tiếp tục chờ thời cơ, nàng không tin nàng không thể đánh lén được hắn.
- Không nghĩ tới Lập Hùng đã vận dụng đinh ba của Lập Tân tới mức này rồi, quả thực vô cùng tinh diệu.
- Không đơn giản đâu, bộ kỹ năng của hắn cũng rất cường đại, vô cùng có thiên phú.
- Kỹ năng mà Thẩm Ngôn thi triển dường như cũng mạnh vô cùng, cũng là tới mức độ thâm bất khả trắc.
Trên khán đài, chúng cường giả không ngừng nghị luận, đối với chiêu số hai người thi triển ra trong lòng không khỏi tán tưởng, bọn họ dĩ nhiên biết vũ khí của Lập Hùng là từ Lập Tân lấy mà ra.
Sưu...
Trong nháy mắt công kích của hai người giống như lưu tinh va chạm với nhau, không có bất kỳ sự hoa mỹ nào, trực tiếp va chạm với nhau tạo thành âm thanh đinh tai nhức óc truyền ra....
Phanh Phanh.
Từng tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, một cỗ kình khí cuồng bạo khuếch tán trên không trung.
Hai thân ảnh lại lao tới, kiếm ảnh cùng đinh ba tung bay, trùng điệp va đập, nhất thời khiến cho tia lửa bắn tứ tung, năng lượng cường hãn khiến cho không gian gợn sóng.
Kình phong sắc bén xé rách không khí mang theo tiếng rít gào khiến cho màng nhĩ của những người xem trực tiếp cũng có cảm giác đau đớn.
Sưu...
Trên đinh ba lúc này bằng mắt thường cũng có thể thấy được đột nhiên hiện lên mười đạo ảo ảnh, khí tức nóng bỏng tạo thành mười đạo vòng cung giữa không trung.
Khí thế phô thiên cái địa đánh xuống.
Đám người hai tổ đội gần đó dùng vẻ mặt sợ hãi nhìn hai thân ảnh đang giao chiến. Thế nhưng bọn họ cũng chỉ có thể nhìn thấy tia lửa bắn ra mà thôi, hoàn toàn không nhìn ra được chiêu số.
Phanh.
Mạnh mẽ va chạm, thời gian cũng không đến năm tức, hai đạo lực lượng mạnh mẽ nổ tung, hai đạo thân ảnh chợt phân ra.
Khục Khục.
Thân ảnh Lập Hùng lảo đảo lui về phía sau hơn mười bước mới có thể đứng vững. Hai tay có chút tê dại, năng lượng trong cơ thể bạo động.
Vận dụng đinh ba trong thời gian dài vẫn là quá sức đối với Lập Hùng.
Hắn mạnh mẽ ngăn chặn một ngụm máu muốn phun ra, dáng vẻ lúc này vô cùng chật vật, sắc mặt có chút tái nhợt. Góc áo của hắn còn bị kiếm ảnh của đối phương cắt mất một đoạn, rõ ràng bị kiếm của Thẩm Ngôn xuyên thủng qua lớp giáp [Air Armor] mà cắt đến.
Kịch.
Thẩm Ngôn đáp xuống đất, chỉ lùi lại hai bước, khí tức vẫn mạnh mẽ ổn định, hắn nhìn xuống Song Long Kiếm, bởi vì được bao bọc bởi Long Lực mà mũi kiếm đen bóng không hề hấn gì.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Lập Hùng, nở ra nụ cười giễu cợt, phun ra hai chữ:
- Hơi non!
- Má nó…!
Lập Hùng lúc này thực sự tức giận, hắn đánh lén không được ngược lại chính diện giao chiến lại thua một đầu, thật là nhục nhã.
Lập Hùng gầm lên một tiếng, hắn thi triển [Tiến Hóa] nháy mắt biến thành một người khổng lồ thân cao 5m, khí tức trên người hắn lại được nâng cao một mảng lớn.
- Xem ra Thẩm Ngôn này thực lực không đơn giản nha, ép trên Lập Hùng!
Trên khán đài, chúng cường giả lo lắng nói.
Nếu như Thẩm Ngôn thắng, bọn họ có thể mất một viên đá kỹ năng Tam tinh a.
Mà Lục Vô Song thì nhướng mày, nàng có chút bất ngờ.
- Thẩm Ngôn, chẳng lẽ con là cùng cấp vô địch sao?
Nàng càng ngày càng cảm thấy hứng thú với thằng cháu của mình, nếu Thẩm Ngôn chiến thắng, nàng sẽ thu được lợi ích khá lớn.
Cùng lúc đó, Lục Vô Song lại nhìn sang Thẩm Nguyệt Lan vẫn không có biểu hiện gì, thầm nghĩ nàng cũng là chó ngáp phải ruồi chăng, khi không đặt cược lại ‘vô tình’ thắng?
- Còn muốn đánh tiếp sao?
Thẩm Ngôn mỉm cười, đấu với đối thủ trước mắt này kết quả hắn đã dự đoán trước.
Tam hệ cùng tu là cường đại đến mức nào, một người sỡ hữu cả Tinh Thần, Sức Mạnh lẫn Nhanh Nhẹn, đó đơn thuần là bật hack.
Cho nên Thẩm Ngôn không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào.
Thanh âm vừa dứt, thân thể hắn trong nháy mắt biến mất tại chỗ, song kiếm trong tay không ngừng huy động, khiến cho không gian gợn sóng, hung hăng quét ngang phía trước.
- [Trảm Phách] !
Khí thế một kích này dường như còn mạnh hơn trước.
Mà lúc này, nhìn kiếm khí như muốn chẻ đôi không gian đánh tới, Lập Hùng cũng là ngưng trọng.
Hắn lập tức lấy ra một viên đá kỹ năng rồi bóp nát.
- [Inferno] !
Kỹ năng Nhị tinh.
Hai bàn tay Lập Hùng liên tục thôi động năng lượng thi triển kỹ năng.
Thẩm Ngôn có cảm giác như rơi vào trong một đống bùn nhão, kiếm trên tay cũng bắt đầu chậm lại, đồng thời không khí xung quanh Lập Hùng cũng bắt đầu nóng lên, nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng.
Inferno đã ngăn chia Thẩm Ngôn cùng Lập Hùng thành hai khu vực, nó làm giảm động năng toàn bộ phân tử ở bên Thẩm Ngôn, rồi chuyển năng lượng dư thừa ấy sang phía còn lại của Lập Hùng để sinh nhiệt. Với cách áp dụng nguyên lý entropy đảo từ động năng sang nhiệt năng này, mà sự bảo toàn năng lượng vẫn được đảm bảo.
Tận dụng lúc Thẩm Ngôn bị không gian trói buộc, Lập Hùng nhảy xa ra tạo khoảng cách.
Từ 10 chiếc nhẫn trữ vật, hắn lôi ra 10 ụ súng hạng nặng tự động cùng hai thanh sáu nòng Gatling Gun.
Hai tay cầm hai thanh Gatling Gun, bên cạnh đặt 10 ụ súng tự động, Lập Hùng bóp cò, lập tức toàn bộ hỏa lực tập trung vào vị trí đứng của Thẩm Ngôn.
Ầm Ầm Ầm…
Từng viên đạn đã qua cải tiến xuyên qua thân ảnh Thẩm Ngôn bắn thẳng ra phía sau, đánh ngã không ít cây cối.
Bụi mù văng lên tứ tung, không khí tràn ngập mùi thuốc súng.
- Thẩm Ngôn!?
Kiều Phượng Nhi cùng Kiều Hoàng Nhi quay đầu, khi thấy Thẩm Ngôn bị hỏa lực đối phương toàn bộ áp chế, trong lòng lo lắng không thôi.
- Chiến đấu với ta mà dám suy nghĩ đi nơi khác sao?
Khả Hi bất ngờ thi triển kỹ năng [Băng Điêu] đóng băng lấy chân của hai người, đồng thời Diệp Tĩnh thi triển [Thực vật trói buộc] từ dưới đất mọc lên vô số dây leo trói chặt lấy hai người, làm cho hai nàng không thể nào động đậy.
- Hai con Bitch!!!
Tống Thanh Thư vừa bị đánh văng đã đứng dậy, hắn dùng toàn lực ném chiếc khiên thép về phía Khả Hi.
- Tự bạo!!!
Tống Thanh Thư tức muốn điên rồi, thấy nữ thần mình bị bắt như thế, ngay cả vũ khí mình hắn cũng bỏ.
Khả Hi vốn vận dụng kỹ năng quá nhiều, nặng lượng đã cạn kiệt, độ quá tải của hệ thống quá cao, biết không thể nào chống đỡ, nàng vội vàng đẩy Diệp Tĩnh văng ra xa.
Ầm!
Khí lãng nóng rát thổi quét ra ngoài, Khả Hi nháy mắt bị đánh thành cặn bã, mà Diệp Tĩnh thì văng ra trên đất, nàng đang muốn thôi động chút năng lượng còn lại để điều khiển dây leo bóp chết Kiều Phượng Nhi cùng Kiều Hoàng Nhi.
- Mày nằm mơ!
Tống Thanh Thư như xe tăng ủi đến, ngồi đè lên bụng Diệp Tĩnh, hung hăng tung nắm đấm vào mặt nàng.
Chíu!
Lại một viên đạn bắn ra, lần này viên đạn thành thành thật thật xuyên qua mi tâm của Tống Thanh Thư, tạo thành một cái động lớn, máu của hắn chảy xối xả ra ngoài.
Tống Thanh Thư ngoái đầu nhìn lấy Kiều Phượng Nhi, vô lực ngã xuống đất, biến thành một đạo bạch quang rồi biến mất.
- Tìm ra con chuột rồi!
Trong làn bão đạn, hai con mắt Thẩm Ngôn lấp lóe, cánh tay không ngừng vung lên Song Long Kiếm ngăn cản đạn bắn tới, hắn đã xác định vị trí của thành viên cuối cùng trong tổ đội Lập Hùng rồi.
- Mày cũng nên chết rồi! [Tàn Sát] !
Trong nháy mắt.
Thẩm Ngôn biến mất.
……………………………………………..
P/s: Cám ơn đại lão "0981137608" đã ủng hộ truyện.
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.