Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 159: Thế mạnh của huyết mạch lực.

Trên chiến trường, các trận chiến vẫn không ngừng nổ ra, số người tử thương cùng đầu hàng đang tăng lên nhanh chóng.
Vào lúc này tổ đội Thẩm Ngôn đang chạm trán với một tổ đội ‘súc vật’ của guild Kim Ngưu.


Bốn tên này đều là người cường hóa hệ Sức mạnh, thực lực rất mạnh từ Nhất tinh hậu kỳ đến Nhất tinh đỉnh phong.
Bọn họ trực tiếp dùng [Tiến hóa] biến thành dã lang để chém giết theo cách ‘cục súc’ và thô bạo nhất.
Ngao.


Bốn con Hỏa Diễm Lang gầm rú lên một tiếng, thanh âm xuyên thấu không gian. Rồi bỗng dưng có cái gì đó kích thích, thân thể bọn chúng lần thứ hai tăng vọt, mỗi con lập tức cao lớn hơn 3m.
Đám này đứng trước đám người Thẩm Ngôn nhìn như một đám kiến đứng trước con voi vậy.


- Này là tình huống gì vậy?
Tống Thanh Thư chống đỡ lấy khiên thép trước mặt, bảo hộ 4 người bên trong, hắn khó hiểu làm sao đám dã lang này như uống thuốc kích thích đồng dạng vậy?


- Cái này là hiệu ứng buff ‘bầy đàn’, khi đứng chung một nhóm, đám dã lang này sẽ được nâng cao sức công kích cùng khả năng chịu đựng, rõ ràng đám người này đã sử dụng huyết mạch dã lang, chứ không phải đơn thuần là [Tiến hóa] đơn giản như thế!


Kiều Hoàng Nhi đã nhìn ra sâu cạn của đám người trước mắt này, nhưng để sàng lọc ra bốn người có kỹ năng [Tiến hóa] biến thành dã lang, đồng thời cho họ phục dụng huyết mạch lang vương, đây phải là một công trình khổng lồ, khẳng định đứng sau lưng đám này phải là một đại gia tộc, hoặc một tập đoàn lớn.


- Chẳng phải là bầy đàn thôi sao. Thanh Thư, anh tiến đến phía trước khiêu khích hai con. Hai chị em Kiều Phượng Nhi thì tách ra một con, còn tôi thì sẽ chém giết trước một con, rồi sẽ qua mấy người đoạn hậu!


Trong đám người bây giờ Thẩm Ngôn là người có thực lực nhất, vả lại hắn còn là tổ trưởng, lời hắn nói ra mọi người răm rắp nghe theo, dù cho trong lòng có không phục đi chăng nữa.
- Chủ nhân, cẩn thận a…


Trên khán đài, Iris phất tay hò reo, nàng luôn nhìn chằm chằm lấy chủ nhân của mình, người người khác nàng cũng lười để ý. Nàng biết với thực lực của Thẩm Ngôn, chiến thắng vòng ba là hoàn toàn không thành vấn đề, bất quá bầu không khí vẫn làm cho nàng hưng phấn cùng kích thích.


Lúc này, ngồi một góc trên khán đài, tên mắt chột chú ý tới Iris đang nhún nhẩy khoa tay múa chân, dù cho nàng có đeo một cái mặt nạ cùng cái áo choàng bao trùm lên người, nhưng hắn vẫn nhận ra được.
Đây không phải là cái Sp mà bọn hắn ‘mồi chài’ cho Lập Trung thiếu gia sao?


Hắn biết lần trước, Lập Trung vẫn còn đang rất tức giận khi không hại được nhóm Thẩm Ngôn ở vòng thi sát hạch đầu tiên.
Vì phi vụ lần này mà Lập Trung thiếu gia tiêu tốn không ít nơron thần kinh để suy nghĩ tìm kế sách.
Nhưng thật không ngờ để hôm nay hắn lại bắt gặp được Sp này.


- Ê, mập! Đừng ngu người nữa, mày nhìn phía bên kia kìa!
Tên mập ngồi kế bên nãy giờ đang dán mắt lên cặp mông của người phụ nữ trước mặt mình, nghe thấy tên mắt chột gọi thì quay đầu nhìn.
- Đâu? Gái đẹp hả?


- Gái cái đầu mày! Trong óc mày chỉ có vếu với mông thôi sao? Tao hoài nghi cái hệ thống của mày rồi đấy!
Tên mập gãi gãi đầu.
- Mày biết tao không thích động não mà, tao thích làm cá ướp muối thôi!


Mắt chột thở dài, óc chó thì mãi vẫn là óc chó, cho dù có hệ thống phụ thân thì cái bản tính con người thần phật còn không độ được, huống gì hệ thống.
Hắn kéo mặt tên mập hướng tới phía Iris.


- Đấy! Thấy con Sp kia không? Còn lề mề cái gì, chủ nhân nó bây giờ đã dự thi vòng ba, mau gọi cho Lập Trung thiếu gia, đây là cái cơ hội tốt a.
- À à…
Mập nghe mắt chột khai sáng, vội vàng liên lạc với Lập Trung, hắn biết vụ này lại sắp có một mớ tiền thưởng rồi.

- Hỏa Diễm Lang, đi.


Con to nhất trong đám quát lớn, Hỏa Diễm Lang khổng lồ bay thẳng đến đám người Thẩm Ngôn.
- [Khiêu khích] !
Kỹ năng phát động, Tống Thanh Thư lập tức kéo cừu hận hai con dã lang, với sức lực hắn hiện giờ, chống đỡ hai con có chút quá sức.
- [Trói buộc] !
- [Nhất kích tất sát] !


Còn phía bên kia, Kiều Hoàng Nhi trực tiếp bóp vỡ một viê Đá kỹ năng, hai tay thôi động năng lượng, hình thành bốn đoạn dây leo bám chặt lấy chân con thứ ba.
Mà vừa lúc đó Kiều Phượng Nhi lướt đến, hai tay nắm lấy trường kích xoáy thẳng vào cổ họng nó.
Rắc!


Con dã lang này có thực lực Nhất tinh đỉnh phong, cao hơn Kiều Phượng Nhi một đoạn, mắt thấy một kích sắp đâm tới, nó há mồm ngoạm nát trường kích, đồng thời muốn vùng vẫy thoát khỏi trói buộc.
Còn cuối cùng một con dã lang, Thẩm Ngôn vận dụng sự nhanh nhẹn của mình nhầm chặn đường đi của nó.
Ngao...


Hỏa Diễm Lang rống lên một tiếng, thân thể khổng lồ khiến cho không khí rung chuyển, khí tức sắc bén bắn ra đánh về phía Thẩm Ngôn, chân trước mang theo hỏa diễm nóng bỏng, xé mở không gian.
Xuy..


Vòng xoáy năng lượng dưới chân chợt lóe, chân khẽ điểm mặt đất một cái. Thân thể Thẩm Ngôn trong nháy mắt nhảy về phía sau, thân thể bắn lên, hắn ném ra hai quả bom khói, nháy mắt lẩn trốn vào bên trong.
Phanh!.


Một tiếng vang lớn vang lên, trảo ấn to chừng mười thước của Hỏa Diễm Lang đánh vào nơi Thẩm Ngôn vừa đặt chân, thạch đầu cứng rắn dưới đất nứt ra từng tảng, vô số đá vụn bắn tứ tung, mặt đất nhanh chóng xuất hiện năm cái khe dài.
- [Tử kiếm] !


Từ trong làn khói mù, Thẩm Ngôn liên tục đánh ra từng đạo kiếm khí, oanh thẳng về phía đầu của con dã lang.
Ngao.
Từng đợt sóng năng lượng đánh tứ tung trên thân thể Hỏa Diễm Lang, mơ hồ có tiếng long ngâm đang truyền ra.
Đây là huyết mạch lực – Long Lực của Thẩm Ngôn.


Tuy vô cùng nhỏ bé, nhưng rồng con dù sao vẫn là rồng, nó áp chế đám dã lang này vẫn không thành vấn đề.
Chỉ thấy từng đoàn ảo ảnh Hắc Long uốn lượn trên hai cánh tay Thẩm Ngôn vô cùng quỷ dị, con dã lang có thể cảm nhận một cổ uy áp nhàn nhạt đang áp chế nó.


- Đây là huyết mạch gì? Long sao? Không thể nào a.
Con dã lang này vốn là tổ trưởng trong tổ đội, tập đoàn chống lưng cho bọn hắn là tập đoàn chuyên về y tế.
Mà ẩn giấu đằng sau là một nơi chuyên cấy ghép, tái tạo gien, tạo huyết mạch các loại cho người cường hóa hấp thụ.


Với huyết mạch những loài thú thông thường như sói, gấu, hổ, báo các loại. Bọn họ chỉ cần lấy máu của chúng để tiến hành xử lý để tạo ra huyết mạch.
Nhưng với những loài hư vô phiêu miểu như Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ mà đặc biệt là Thanh Long.


Muốn có được huyết mạch của ‘chúng’ chỉ có một cách duy nhất!
Đó là lấy máu của người cường hóa cửu cấp trở lên, có kỹ năng [Tiến hóa] biến thành Bạch Hổ hay Thanh Long các loại.


[Tiến hóa] là tạo ra một chủng loài là ngẫu nhiên dựa trên năng lực tính toán của hệ thống người sỡ hữu, nhằm tạo ra một chủng loại hoàn mỹ nhất cho chủ nhân.
Người cường hóa có thể [Tiến hóa] thành các loại linh thú là cực kỳ hiếm gặp.


Mà một khi đã nắm giữ cùng trải qua quá trình tích lũy, chủng loài đó không còn là một kỹ năng nữa, mà nó sẽ dung nhập vào trong bản thể người cường hóa, trải qua thời gian trong người bọn họ sẽ tích tụ ra vài giọt huyết mạch của loài vật đó.


Có thể nói chí ít sau lưng tên thanh niên trước mặt này có một tên cường giả Cửu tinh tọa trấn.
Hơn nữa còn là một tên thiên phú cực kỳ cường đại.
Vì loại huyết mạch này đơn giản là không bao giờ truyền ra bên ngoài, độ trân quý của nó dùng tiền cũng không mua được.


Đơn giản là trêu chọc không nổi, nó thật sự trêu chọc không nổi.
- Cái gì vậy? Tại sao Nguyên Hậu lại không đánh tiếp?
Lúc này trên đài quan sát, Tôn Dương vô cùng nghi hoặc, hắn chỉ thấy trong màn ảnh, khói bụi mù mịt, mơ hồ chỉ thấy thân ảnh Thẩm Ngôn cùng Nguyên Hậu.


Nhưng mà Nguyên Hậu không có công kích, trái lại quỳ mọp xuống như chịu phải đả kích vậy.
Tổ đội Nguyên Hậu vốn là niềm hi vọng của guild Kim Ngưu trong lứa này, Tôn Dương đã chú ý đám này từ lâu, nhưng hôm nay thể hiện sao có phần yếu kém như thế?


Iris ngồi cạnh Thẩm Nhất, đôi mắt nàng hiện ra quang mang, nàng cười khúc khích nói nhỏ với Thẩm Nhất.
- Chắc là do con ɖâʍ long kia đang làm loạn a!
Nàng là biết Thẩm Ngôn có Long lực từ huyết mạch Hắc Long, dĩ nhiên áp chế mấy con sói hôi thúi này là không thành vấn đề.


- Tiểu tử này quả thực ẩn tàng không ít.
Lục Vô Song nhíu mày, lập tức mỉm cười thầm nghĩ.
Tất cả mọi chuyện chỉ là khúc nhạc đệm mà thôi.

Bom khói tán đi.
- Long lực quả nhiên là thứ tốt, tuy nhiên sử dụng cũng phải cẩn thận một điểm!


Hít sâu một hơi, Thẩm Ngôn triệt thoái Long lực vào trong thể nội. Đang muốn phát động tiến công thì Nguyên Hậu giơ tay ngăn cản.
- Đầu hàng! Chúng ta đầu hàng!
Nguyên Hậu hắn không ngu, chỉ vì một vị trí cao trong guild mà đắc tội một Cửu tinh thế lực, quả thực không sáng suốt.


Hắn đã suy nghĩ kỹ, mấy tên này hẳn là tiểu bối của thế lực ‘mạnh mẽ nào đó’ , nếu bây giờ mình biết điều đầu hàng dâng ra tích phân, chẳng phải sẽ thu được hảo cảm sao?


Tuy không đáng gọi là nhân tình nhưng dù sao không phải thù địch vẫn là tốt hơn, trong thế giới này, bọn họ sẽ chạm mặt dài dài.
Huống chi đám vật tư hay ưu đãi trong vòng thi này, Nguyên Hậu cũng không để vào mắt, còn không bằng thuận nước đẩy thuyền a.


Tổ đội Nguyên Hậu nhanh chóng ngừng công kích, bọn họ trở về lại bản thể, xoa xoa tay cung kính chào hỏi Thẩm Ngôn.
- Vị đại ca này, tiểu đệ là Nguyên Hậu đến từ tập đoàn y tế Cn.Tech, xin hỏi danh tính đại ca! Sau này có dịp gặp lại, nhất định đại ca phải uống với tiểu đệ vài chén!


- Tôi tên Thẩm Ngôn…cũng hân hạnh biết các anh!
Thẩm Ngôn cũng ung dung nói tên thật của mình, dù sao mọi lý lịch của hắn đã được quân đội bảo mật, trừ phi trong 1 tỷ 6 người ngoài đời, đám này tình cờ gặp được hắn mà thôi.


- Thẩm Ngôn – tên thật đẹp, tiểu đệ rất hân hạnh được quen biết đại ca!
Nguyên Hậu thầm nhớ cái tên Thẩm Ngôn. Thẩm gia sao, đợi khi về nhất định phải tra rõ mới được, thế lực có ít nhất Cửu tinh tọa trấn, đương nhiên sẽ rất có tiếng tăm a.
Hai tổ đội qua loa làm quen lẫn giới thiệu nhau.


Thẩm Ngôn nào biết hắn chỉ vô tình ‘xì’ ra tý Long lực thôi mà đám này tư duy logic liên tưởng tưởng tượng kinh khủng như thế.


Trong suốt quá trình đám Nguyên Hậu trao tích phân cho hắn, bọn họ mừng còn hơn được mùa vậy, trước khi bị truyền tống ra ngoài còn ‘cảm tạ ơn không giết’ của Thẩm Ngôn rối rít.
Nếu bọn họ không hóa về bản thể, e rằng sẽ biến thành bốn cái ɭϊếʍƈ cẩu, ngoe ngoẩy đuôi mừng chủ nhân rồi.


Thẩm Ngôn cho tới khi bọn họ rời đi vẫn hoàn toàn mộng bức.
- Này là tình huống gì?
Kiều Phượng Nhi ngơ ngác hỏi Thẩm Ngôn.
Hắn nhún nhún vai trả lời.
- Anh làm sao biết!
- Em hoài nghi bọn họ không phải tiến hóa thành dã lang, mà là tiến hóa thành chó Husky, chỉ có Husky mới ngáo đá như vậy!


Đứng bên cạnh, Kiều Hoàng Nhi cẩn thận phân tích, nàng mân mê lấy cái miệng nhỏ. Nhưng mà [Tiến hóa] thành chó Husky cũng quá phèn đi!?
- Đúng a! Husky cũng là một chi từ loài dã lang tách ra, có khi nào chúng ta đánh giá quá cao thực lực bọn chúng không?


Tống Thanh Thư cũng nhanh chóng nói chen vào, lúc nãy hai ‘con chó’ hoàn toàn áp chế lấy hắn, làm hắn cay cú nãy giờ.
- Thôi mặc kệ là ngáo chó hay ngáo sói, chúng ta đi tìm mục tiêu kế tiếp thôi! Lần này tôi đi phía trước, ba người đi phía sau một đoạn nhé, sẵn sàng phục kích!


Ba người Kiều Phượng Nhi nhìn về cột tích phân trên đầu Thẩm Ngôn, nó đã cao 4m, có chút quy mô rồi, mọi người gật đầu hiểu ý nhanh chóng chạy vào rừng sâu.
……………………