Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 131: Chụy Tiểu Vy.

Mãi cho đến buổi chiều, khi đoàn làm phim bắt đầu công việc, trợ lý của hai nàng Dương Mật và Nhiệt Ba tới thúc giục thì hai cô gái mới bỏ tai nghe xuống, nhanh chóng chạy đến studio.


Sắc mặt cũng như tâm tình bị gọi đi làm việc hiện giờ của hai nàng khẳng định đều cực kỳ khó coi. Riêng chỉ có Trương Tố Tố là chẳng thèm để ý, tâm thần nàng hoàn toàn thả trong từng lời kể của Thẩm Ngôn rồi.


« Quái Nhân Trộm Mộ » vốn không phải là chuyện ma, thế nên nửa điểm hù dọa cũng không có. Đây là truyện thuộc thể loại linh dị, huyền nghi. Tình tiết gay cấn, kích thích, cứ một chuỗi nghi vấn nối tiếp một chuỗi nghi vấn khác, plot twist đan xen khiến cho người ta hoàn toàn không cách nào tự kiềm chế. Người đọc cứ luôn muốn biết rõ tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì.


Loại cảm giác này nói trắng ra là chính là: nghiện, nghiện và nghiện.


Dương Mật và Địch Lệ Nhiệt Ba giờ phút này đang đắm chìm vào trong cuộc phiêu lưu trộm mộ của các nhân vật trong truyện, cả hai đều đang hồi hộp muốn nghe tiếp thì nào ngờ Lưu Hiểu Kiều và Mạnh Bình Bình lại tới giục bọn họ mau qua studio quay phim. Thử hỏi làm sao có thể cao hứng, vui vẻ gì nổi...


Hai cô nàng trợ lý đáng thương cảm thấy vô cùng bất lực. Trông bộ dáng cực kỳ khó ở, thiếu kiên nhẫn của hai nghệ sĩ nhà mình mà bị dọa đến nỗi không dám cả thở mạnh.


Cũng còn may Dương Mật cùng Địch Lệ Nhiệt Ba đều không phải là kẻ không thèm nói đạo lý, khó chịu thì khó chịu, nhưng hiển nhiên sẽ không đem chuyện bực bội cá nhân phát tiết lên người trợ lý thân cận của mình được.


Đương nhiên để yên dạng cá ướp muối như Trương Tố Tố ở nhà nghe truyện là vô cùng bất công, nàng nhanh chóng bị hai nữ bế đi theo đến studio với danh nghĩa là đi tham quan cho biết.


Cả ba nhanh chóng chỉnh trang lại trang phục rồi dẫn theo trợ lý đi về phía trường quay, Trương Tố Tố thanh thuần đáng yêu nhanh chóng được Dương Mật phối cho một bộ áo liền váy tuyệt đẹp, dù sao nàng là chị em mới trong nhà, cũng là bộ mặt của cái gia đình này, ra đường mà ăn mặc quê mùa sao mà chịu được.


Thẩm Ngôn thì vẫn nhàn rỗi như cũ, đợi bọn họ đi rồi liền dời ghế ngồi ra phía ngoài ban công khách sạn cho thoáng mát, sau đó tiếp tục ghi âm chương tiếp theo của « Quái Nhân Trộm Mộ ».


Nhìn tình hình ban nãy, hắn quyết định mình cũng phải tăng tốc thu âm thôi, nếu không thì sẽ không theo kịp tiến độ của ba cô gái nhà mình mất.

10h sáng, ba cô gái đến đoàn làm phim, ba nữ nhanh chóng chia ra đi đến vị trí lều của mình để hóa trang và thay trang phục.


- Này, Tố Tố tỷ, ở nơi này chị có thể thoải mái đi tham quan mọi thứ, em với Nhiệt Ba bận đi đóng phim một chút, trưa chúng ta sẽ cùng nhau ăn trưa nhé!
Dương Mật ôm lấy cánh tay của Tố Tố nói.
- Các em làm diễn viên thật tốt nha, không ngờ có ngày chị lại làm chị em của hai minh tinh a.


- Hì hì, nếu chị thích em sẽ cho chị một vai để chị nổi tiếng, cam kết với vẻ đẹp chim sa cá lặn như chị, bọn đàn ông xem phim chắn chắn bị mê chết cho xem!
Trương Tố Tố nghe Mật Mật tâng bốc mà có chút ngượng ngùng, nàng ấp úng hỏi:
- Chị..chị có thể đóng phim sao?


- Đó là tất nhiên, vợ của Thẩm Ngôn ai cũng thiên tư tuyệt vời cả á!


Hai chị em chuyện trò rất vui vẻ, mà bên cạnh trợ lý Lưu Hiểu Kiều đầu có chút mộng. Nàng thực sự nghi ngờ chủ tử của mình bị Thẩm Ngôn bỏ bùa mê thuốc lú gì rồi, chia sẻ với 4 người khác còn không đủ sao, hôm nay mẹ nó lại lòi ra một nữ nhân nữa, mà còn là dạng xinh đẹp tuyệt trần, chim sa có lặn nữa chứ.


Sáng sớm thời khắc Thẩm Ngôn hôn tạm biệt ba người, cằm nàng thiếu điều rớt xuống đất, thật phi logic a, nữ nhân xinh đẹp đều là mắt mù hết sao.


Lưu Hiểu Kiều rất ấm ức cho chủ tử mình, người theo đuổi Dương Mật có thể đứng sắp hàng dài bao quanh cái Hoành Điếm này, sao lại đu một cành mà bỏ một rừng cây kia chứ.


Nhưng tiếc nuối thì tiếc nuối vậy thôi, ván đã đóng thuyền, gạo đã nấu thành cháo, không chừng 10 tháng sau lại lọt ra một đứa nữa, nàng còn nói gì nữa bây giờ.
Chia tay Dương Mật, Trương Tố Tố đi ra khỏi lều bắt đầu khám phá xung quanh.


Trương Tố Tố tư dung mỹ lệ, thân thể thuần âm đã qua tay Thẩm Ngôn tưới tắm càng tỏa ra mị lực kinh người, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt nàng trong sáng lại ẩn ẩn có nét vũ mị, dáng người cực phẩm ngực nở mông cong lại mang theo một tia hương khí tự nhiên.


Mặc trên người bộ váy trắng tinh tươm, đôi tất trắng kéo dài bao khỏa lấy cặp đùi bóng mẩy càng kích thích nhãn quang người nhìn, Trương Tô Tố đi dạo đến đâu, người ngã ngựa đổ đến đó.
- Ngạo tào! Mỹ nhân a, cực phẩm a, không kém gì Dương tiểu thư cùng Địch tiểu thư đâu a!


- Ta còn thấy đẹp hơn hai người vài phần đấy chứ, cậu nhìn cái mông kia kìa!
Một tên quản lý âm thanh gõ tỉnh anh em trong bầy, chỉ chỉ cặp mông tròn mẩy đung đưa theo từng nhịp bước của Trương Tố Tố.
- Ực!!!


Cả đám âm thanh nuốt nước bọt có thể nghe thấy rõ, con mắt bọn họ lắc qua lắc lại theo từng bước đi của Trương Tố Tố, cả đám vô thức khom người che che lấy đũng quần, thật mẹ nó kích thích a.
- Này nữ nhân xinh đẹp đó chắc là mới vào nghề a!


- Ta đoán là diễn viên phụ đi, mấy nay không nhìn thấy nàng, bây giờ gần quay xong phim lại thấy, xem ra là dựa vào quan hệ để kiếm một vai phụ đi lên a.
- Cậu nói đúng, hàng đẹp như thế chắc hẳn là có chỗ dựa là đại lão nào rồi!


- Thôi đừng nhìn nữa, anh em chúng ta quay về với cái máng lợn của mình thôi!


Đám người rất nhanh tán đi, trong giới showbiz này luật ngầm ai cũng hiểu, một nữ nhân xinh đẹp khi không được nhận vai diễn, ai cũng biết là có ô dù rồi, dạng này nhưng là không thể chọc a, nhìn nhiều một chút cho đỡ thèm cũng được rồi.


Kỳ thực, Dương Mật và Nhiệt Ba là minh tinh nổi tiếng, khi đến studio toàn là đi bằng cửa sau, vào thẳng lều trại của mình để tránh gặp phiền phức, Trương Tố Tố cũng theo hai nàng từ cửa sau bước vào, nếu như ba nàng quang minh chính đại đi vào, đám nam nhân này nhưng là sẽ không dám hé răng nữa câu.


Nhìn quanh trên đường, việc tu vi tăng cao giúp Tố Tố nghe được lời xì xầm bàn tán xung quanh của đám nam nhân, lời gì cũng có, dọa cho nàng mặt hồng thấu, cất bước chạy đi.
Quan hệ xã hội của nàng còn rất ít, Thẩm Ngôn vốn dĩ cho nàng đi ra là để mở mang kiến thức một chút a.


Mải mê một đường đi thẳng, bất giác Trương Tố Tố đã đến một căn lều vải gọi là khu phục trang nữ. Nơi đây là nơi các diễn viên nữ vai phụ chuyên môn thay y phục cùng trang sức.


Trương Tố Tố hiếu kỳ cất bước vào bên trong, khi bước vào đây, đôi mắt của nàng tỏa toàn là ánh sao, thật quá nhiều phục trang a, diễn viên nữ qua lại tấp nập chọn lựa đồ thay.


Cổ trang, hiện đại, chiến sĩ tương lai, siêu nhân Gao, thứ gì cũng có, muôn màu muôn vẻ, hấp dẫn lấy ánh mắt của Trương Tố Tố.
Nàng bước vào tham quan, không hề biết trong đó có một tên nam nhân đang mở to mắt tràn đầy kinh diễm nhìn xem nàng.


Hắn tên là Lâm Tam, một nhà tạo mẫu kiêm quản lý phục trang, mọi người ở đây đều gọi hắn là Tiểu Vy, mọi nữ nhân ở đây đều coi hắn như là chị em cả.
Nhưng…


Những nữ nhân ở đây đều bị vẻ ngoài ẻo lã của hắn đánh lừa, thực chất hắn là một nam nhân huyết khí phương cương, tên này lợi dụng nghề nghiệp tạo mẫu của mình để len lỏi vào phòng thay đồ của đám nữ nhân hòng ý đồ biến thái.


Những cái chạm ngực, chạm mông tên này sờ mãi không hết. Chính cái lốt ‘Thế giới thứ ba’ của hắn đã giúp hắn hại đời không ít nữ diễn viên chưa trải sự đời.
Tống tình, tống tiền những việc này hắn làm không thiếu, tất cả đều trót lọt qua.


Mà như lần này nhìn thấy Trương Tố Tố, khoảnh khắc đó tim hắn như ngừng đập, nhìn dáng vẻ ngây thơ trong sáng lại rụt rè của nàng, Lâm Tam biết hắn hôm nay lại có mục tiêu mới rồi.
Hắn hít sâu một hơi, chỉnh sửa một chút tâm tình, đi đến bên cạnh Trương Tố Tố, mở giọng eo éo chào hỏi:


- Chào em! Em là diễn viên mới sao? Giới thiệu với em một chút, chụy là Tiểu Vy, quản lý kiêm thiết kế của cái khu phục trang này, em có cần chụy giúp đỡ gì sao?


Trương Tố Tố đang mải mê chiêm ngưỡng phục trang, bị giọng nói bất nam bất nữ bên cạnh dọa cho nhảy dựng. Quay người lại thì thấy một ông chú ăn mặc lòe loẹt, sơn mội đỏ chót đang nói chuyện với mình.
- Chú không phải là đàn ông sao? Sao chú vào được đây?


Một đám nữ nhân bên cạnh nghe Trương Tố Tố nói xuýt cười phun, mà mặt Lâm Tam tức đến tái rồi.
- Em hư ghê vậy đó! Chụy với em…nhưng là chụy em với nhau, em hiểu chưa, quỷ xứ hàaaaa!


Lâm Tam định lợi dụng đánh lên mông tròn mẩy Trương Tố Tố một cái, nhưng nàng phản ứng quá nhanh lách mình sang một qua làm tay hắn quơ vào trong không khí. Nàng chỉ cảm thấy một trận ác hàn, chỉ vào mặt Lâm Tam mắng:
- Ông chú! Chú đừng có xạo, ria mép chú mọc đầy như thế, chị em cái cọng lông!


Phốc!!!
- Ha ha ha!!
- Ha ha ha!!
Một đám nữ nhân trông thấy một mặt trong sáng của Trương Tố Tố mà cười lăn lộn.
- Ha ha…này…này em, em làm chị đau bụng quá, Tiểu Vy là người của ‘thế giới thứ ba’ , em đừng có kỳ thị mà tội nghiệp họ, tụi chị cũng xem Tiểu Vy là tỷ muội với nhau đây mà!


Mà bên cạnh, Lâm Tam cũng đang cố nặn ra vài giọt nước mắt tủi thân, đánh động đến đám chị em xung quanh đến an ủi.
Trương Tố Tố vốn bản tính nhút nhát, thấy đám bạch nhãn lang này tạo áp lực nên cũng đành hạ giọng xin lỗi.


- Không có gì, không có gì, chụy bị kỳ thị quen rồi, em không có lỗi gì cả, hức hức!
Lâm Tam cằm lấy khăn tay giả bộ lau lau nước mắt, sâu trong mắt hắn là sự oán độc nhìn chằm chằm lấy Trương Tố Tố.
- Mày xem tao chơi mày đến bụng bự như thế nào!!
Thầm mắng trong lòng, Lâm Tam mở miệng hỏi:


- Em là diễn viên mới phải không?
Trương Tố Tố nghe Lâm Tam nói thế thì có chút bất ngờ, Dương Mật mới hứa hẹn cho nàng vai diễn, chẳng lẽ đến nhanh như vậy sao, nàng nhanh chóng gật đầu.
Lâm Tam chó táp phải ruồi nhưng lại trong lòng thầm hớn hở quả nhiên là thế.


- Diễn viên luôn cần có phục trang vừa người, em mau đến đây chụy đo kích thước giúp em!
Lâm Tam cười hiền hòa với Tố Tố như thể quên đi chuyện ‘kỳ thị’ lúc nãy, tận tình dẫn dắt Trương Tố Tố vào bên trong.


Trong chỗ thay đồ lác đác có hai, ba nữ nhân đang thay y phục. Lâm Tam dẫn nàng đến đây, mỉm cười nói:
- Em mau cởi hết y phục ra, để cho chụy đo giúp em!
Lâm Tam rốt cuộc lộ ra mục đích của mình, Trương Tố Tố ngây thơ hỏi:
- Có cần…cần phải cởi hết y phục sao?


Nàng có chút chần chờ nhìn xem Trương Lâm đang mắt tỏa sáng như đàn pha dòm lấy mình.
- Em còn ngại chụy sao, em nhìn mọi người xung quanh xem, mọi người nhưng là thoải mái lắm đấy!


Trương Lâm nói, đoạn chỉ qua phụ nữ mập mạp kế bên đang thay quần áo. Cực phẩm kia đang cởi áo ngực ra ngoài, hai cặp ɖú thòng tới rốn đung đưa như cái đồng hồ quả lắc.


Tiếp đó, nữ nhân này chẳng quan tâm gì đến ‘Tiểu Vy’ đang quan sát mình, ung dung cởi quần ra, một bộ mông đen nhám bự gấp hai lần Trường Tố Tố đập thẳng vào mặt Lâm Tam.
Phốc!


Hắn nhìn thấy cảnh này có cảm giác muốn hộc máu, tiểu đệ phía dưới như muốn rút ngắn đi 10 cm mà trốn vào trong hang không muốn chứng kiến màn tra tấn trước mắt.


- Mẹ bà nó hôm nay không đi coi ngày sao? Gặp phải cái cực phẩm! Cho dù đóng vai thôn phu thì mẹ nó không tìm một cái đẹp đẹp một chút được sao?
Lâm Tam dời ngay mắt về phía Trương Tố Tố, hắn cảm giác như nguồn sống trở về, nở ra nụ cười sượng ngắt nói:


- Đó…thấy…thấy chưa, chị em ở đây đều thân với chụy lắm!
- Nhưng mà chị có quen biết nhiều bạn bè nữ không, em rất muốn kết thêm nhiều bạn!
Nghe Trương Tố Tố hỏi thế tựa hồ còn nghi vấn, Lâm Tam cảm thấy cá sắp cắn câu rồi, hắn mau chóng lấy điện thoại mình ra, nhập vào mật khẩu.


Sau khi máy mở ra, hắn vào mục Album mở ra vài tấm hình cho Trương Tố Tố xem cảnh hắn thân thiết với đám chị em như thế nào.
- Đấy! Em thấy chưa, chụy nhưng là quen biết rất nhiều chị em, chụy sẽ giới thiệu bọn họ với em sau hôm nay nhé!


Trương Tố Tố chu chu mỏ chộp lấy cái điện thoại của hắn nhìn một chút, gật gật đầu:
- Tốt a!
Nói rồi nàng để điện thoại Lâm Tam lên bàn, bắt đầu đưa tay lên cởi lấy từng cúc áo…


Lâm Tam tim thình thịch nhảy loạn, nuốt nước bọt ừng ực nhìn xem Trương Tố Tố đang từ từ cởi váy ra ngoài.
Hắn nào phát giác được trong mắt Trương Tố Tố đang lộ ra tia giảo hoạt cùng nụ cười quỷ dị.
………………