Yêu Nghiệt gật đầu, “Vâng, nếu như thế, vậy mẫu hậu hãy tìm một lý do triệu bọn họ từ Tây Hải đến đây đi.” “Ừ! Được! Con tính làm thế nào?” “Chuyện này, con ra mặt không tốt, nhưng Tiểu Phi thì có thể...” “Không được!” Long hậu phủ quyết không hề nghĩ ngợi, “Nó ra mặt thì thích hợp, nhưng bây giờ trong bụng nó đang...” “Mẫu hậu!” Yêu Nghiệt thấy mẹ hắn lại bắt đầu lôi chuyện vợ hắn mang thai ra nói, vội vàng mở miệng cắt ngang, “Vợ con, tất nhiên con sẽ bảo vệ. Nhưng mà Cơ Yêu Nguyệt nợ cô ấy quá nhiều, không để cô ấy đòi lại, con vẫn thấy có lỗi với cô ấy. Chuyện này con đã có quyết định rồi, mẫu hậu à, người chỉ cần triệu bọn họ đến đây là được rồi.” Long hậu sốt ruột nhìn Yêu Nghiệt một cái, âm thầm nói thẩn ngữ: “Nếu cháu trai ta gặp chuyện gì không may thì sao đây? Huống chi ta không thể vì một Cơ Yêu Nguyệt mà để Mạch Phi... Cô ấy đã không còn là Mạch Phi trước đây nữa rồi, bây giờ năng lực của cô ấy không kém gì con. Chỉ là cô ấy lười, không muốn ra tay làm chuyện gì thôi. Chuyện của Cơ Yêu Nguyệt đã được định trước là phải để cô ấy làm. Lúc trước, khi cô ấy mang thai Viên Viên Biển Biển, chính Cơ Yêu Nguyệt đã làm cô ấy suýt chút sảy thai! “Con nói cái gì?” Long hậu kích động liền nói ra tiếng, Yêu Nghiệt bất đắc dĩ thở dài, “Khi đó con đã muốn giết Cơ Yêu Nguyệt rồi, chỉ tiếc là bị Thất ca ngăn cản” Long hậu tức giận đến tay cũng run lên, nhìn chằm chằm hai anh em đang chơi với tiểu hồ ly một lúc lâu, quay người lại, vội vàng bước đi ra ngoài, “Bây giờ mẹ sẽ về viết thư!” Vừa rồi khi đưa canh ba ba sang đây là chỉ nghĩ tìm cái cớ đuổi Cơ Yêu Nguyệt đi là được, nhưng bây giờ xem ra, không giết chết ả thì không thể giải trừ mối hận trong lòng. Dám hại hai đứa cháu nội của bà! Nên phải trả giá đắt! Chết cũng vẫn tiện nghi á quá! Kết quả là Long hậu nổi giận đùng đùng bỏ đi, trở về cung điện bà ấy ở cùng Long vương, lập tức lấy giấy bút ra viết Bởi vì chuyện của tùy ý lại rơi lên đầu Long vương, nên khi ông ta thấy Long hậu nổi giận đùng đùng viết gì đó, bất đắc dĩ nghĩ, haiz, vẫn chưa hết giận. Vì thế ông ta mặt dày sắp đến, “Đang viết gì đấy?” “Không liên quan đến chuyện của chàng!” Long hậu chỉ nói câu không liên quan đến chuyện của Long vương, nhưng Long vương lại suy nghĩ đi đâu, vừa thấy bà ấy mở đầu bằng từ Mộ Bạch, lập tức nói, “Không phải nàng muốn triệu bọn nó đến đấy chứ? Không được! Bây giờ Tiểu Cửu mang theo Ma quân kia đến Đông Hải ở, nàng lại triệu bọn nó đến đây, muốn gây sự sao?” “Thiếp muốn gây sự đó, làm sao?” “Chậc! Ma quân kia đã không phải Mạch Phi mặc người bắt nạt trước kia nữa rồi. Yêu Nguyệt với nó có mối thù lớn như vậy, nó sẽ giữ mạng cho Yêu Nguyệt sao?” “Dô! Chàng còn biết bọn nó có mối thù hả? Nói vậy nghĩa là chàng biết chuyện Cơ Yêu Nguyệt từng hại hai đứa con của nó?” Long vương giật giật môi, tất nhiên là chột dạ, “Này, ta...” “Chàng biết?!” “Khụ, này, khi đó con nàng còn chưa phải Đế Tôn, muốn chung sống với ma sẽ không có kết quả tốt gì, nếu đã không có kết quả tốt, vậy hai đứa con kia có hay không cũng không...” Chát một tiếng, Long hậu không thể nhịn được nữa liền cho Long vương một cái tát, sau đó hít sâu một hơi, chỉ vào cửa điện, “Đi ra ngoài!” “Tại sao? Ta làm vậy không phải đều vì...” “Đủ rồi! Chỉ vì thân phận của ngươi mà người ngầm đồng ý cho Cơ Yêu Nguyệt đi hại hai đứa cháu nội ruột của mình? Đi ra ngoài, ta mặc kệ ngươi nghĩ thế nào, bây giờ, Cơ Yêu Nguyệt nhất định phải chết!” Long vương bị đẩy ra ngoài, nhất thời có chút ngơ ngác. Ông ta thật sự không thể hiểu nổi, từ đầu đến cuối ông ta chỉ muốn tốt cho con, rốt cuộc ông ta đã làm sai chuyện gì?