“Tuyết Táng Chi Ái” là một câu chuyện ngược đến day dứt, đau lòng, kể về cuộc đời và số phận bi thảm của một thiếu niên sinh ra đã không nhận được tình yêu thương của gia đình.
Mọi người đều cho rằng y mang trong mình dòng máu tội ác, của nghiệp chướng bẩn thỉu. Bởi vậy mà tất cả những thành viên trong gia đình, thậm chí cả phụ mẫu cũng đều căm ghét y. Mười năm cuộc đời, bất luận y gặp phải sự tình gì, bất luận chịu khổ cực ra sao, y cũng không dám than vãn một lời. Y cho đó là điều hiển nhiên, là điều mình phải gáng chịu. Y cứ như vậy bị nhốt vào vòng vây của sự khinh bỉ, hận thù, không bao giờ được tha thứ và thoát ra. Có lẽ đến khi y chết rồi, những sự trừng phạt đáng sợ ấy mới có thể dừng lại.
Y bị bán đi hết lần này đến lần khác. Những khổ cực, đau đớn cả thể xác lẫn tâm hồn mà y phải chịu có lẽ không có ai có thể thấy hiểu được. Y cũng từng mong muốn bản thân được mọi người yêu thương, được chăm sóc như những đứa trẻ khác. Nhưng đó chỉ là mơ mộng hão huyền mà y tưởng tượng ra thôi.