“Tìm xưa châu thổ” là một câu chuyện ngắn vùng sông nước mênh mông được sáng tác bởi tác giả Phan Thái Yên.
Chiều đó lão ngồi ngắm đứa cháu nhỏ thân yêu trên bờ đợi cá cắn câu, lão mừng vì cuối cùng cậu bé cũng có thể đi câu cá và còn chuyện trò vui vẻ. Ngồi xuất cả một quãng thời gian dài trước một khung cảnh sông nước nên thơ như vậy đã gợi cho lão biết bao nhiêu kỉ niệm mà cả đời lõa dành để quan sát và tự mình lưu lại.
Đó là hình ảnh thân quen của những chuyến tàu qua sông Tiền Giang, tàu chạy qua Bắc Mỹ Tho, chuyến tàu từ Kinh ông về Long Xuyên,... Hay là cảnh thành phố nửa đêm về sáng đèn lạ lùng. Phóng to tầm mắt, sẽ thấy cả một khung cảnh quê hương tĩnh lặng được thu vào. Cảnh những ngôi nhà, hàng cây hai bên con đường nước châu đầu trò chuyện, cành lá đan vào nhau làm những miếng nắng phải len lỏi mãi mới sa xuống được mặt nước mát. Tàu trôi dưới vòm câỵ tâm hồn nhẹ nhàng tưởng như đang chậm bước trong một giáo đường thênh thang. Những ngôi nhà nền đắp cao mái ngói đài các ẩn hiện sau những lùm điên điển lấm tấm hoa vàng.
Tất cả những điều đó làm cho tâm hồn ông lão xuyến xao, bổi hồi,...