Cuộc sống của Lâm Hồi Âm trong năm ngày vừa qua giống như địa ngục vậy. Và cuộc sống đó cho đến hiện tại vẫn không có dấu hiệu kết thúc. Liên tục năm ngày liền, mỗi khi đến nửa đêm vào giờ tý, nàng lại bị một nam nhân xa lạ bắt cóc. Nàng không hề biết dung mạo, danh tính và xuất thân của nam nhân này. Nhưng mỗi một ngày qua, nam nhân xa lạ ấy đều làm nhục nàng, lấy đi sự trong trắng của nàng.
Đêm thứ sáu, nàng không muốn số phận mình tiếp tục rơi vào vực sâu không đáy nữa. Chuyện bị làm nhục nàng không hề muốn có lần thứ sáu nữa. Nhưng đến cuối cùng, cảm giác quen thuộc trong xa lạ ấy vẫn nhanh chóng ập đến. Nàng sau tất cả vẫn bị nam nhân đó đem đi. Nhưng lòng tự trọng không cho phép nàng liên tục bị người khác cưỡng bức như vậy. Nàng cố gắng giãy dụa, cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi hắn. Nhưng càng cố gắng bao nhiêu nàng càng bị hắn kiềm chế bấy nhiêu. Căn bản sức lực của nữ nhân không thể so với nam nhân.
Nàng vừa tức giận vừa tủi thân. Một mối tình nàng còn chưa từng trải liền bị nam nhân ấy cướp hết tất cả. Nàng hận hắn, căm ghét hắn.