Thời gian trôi qua dài như vậy, nàng vẫn gắng gượng sống tiếp đến ngày hôm nay. Những năm tuổi thơ, bữa được bữa không, thường xuyên bị hãm hại hạ độc. Ngay cả trước đây, khi nàng đã giả vờ mất trí, người đàn bà kia vẫn sợ sau này sẽ có lúc nàng nhớ ra mối thù của mẫu thân, sẽ tìm bà ta bào thù. Bởi vậy, ngày ngày, bà đều ra tay không ít lần, cứ lặp đi lặp lại không ít lần. Nàng nhiều lần gặp nguy hiểm nhưng vẫn may mắn trốn thoát. Sau này, nàng bị đẩy làm nha hoàn nhóm lửa. Người ta đã quên thân phận nữ nhi phủ thừa tướng của nàng…
Vì báo thù, nàng không thể không hạ quyết tâm. Mục đích mà nàng muốn thực hiện không cần đến cái nhìn, cái đánh giá của người khác. Chỉ cần nàng đứng trên vạn người, nàng nhất định sẽ báo được mối thù năm đó. Đây đã là lời thề không thể thay đổi của bản thân nàng.