Ngoài mặt, họ tỏ ra hòa thuận vì chính sách đàn áp của hiệu trưởng nhưng bên trong, nỗi hận thù dâng cao đến nỗi chọi nhau đến tối trời mờ đất. Lúc này, mọi sự kỳ vọng của Cao trung Hữu Thượng tập trung vào Phí Tử Ngang – người được mệnh danh là Vương tử với dòng máu cao quý, ngoại hình hoàn hảo không tì vết và năng lực chi phối hơn người.
Trong khi đó, Mạnh Niệm Kỳ của Cao trung Thượng Lạc là người duy nhất dám đối đầu với Phí Tử Ngang. Ngoại hình, tài năng của cậu ta cũng không hề thua kém. Nghe qua sự trở lại của Phí Tử Ngang sau bao năm vắng bóng, cậu ta không nén được một nụ cười nhếch mép.
Khi ký túc xá đã chìm trong sự yên tĩnh, Mạnh Niệm Kì mở cửa phòng mình, một thiếu niên hoàn mỹ đã đứng ngay trước mặt, mỉm cười như một đóa tường vy nở rộ:
“Hi, Tiểu Kì, đã lâu không gặp”.