Quý đen, những tháng năm thơ ấu, từng thuê hòm, từng nộp thuế cho chúa đảng, từng thiếu thuế và từng nếm những trận đòn thập tử nhất sinh. Hắn không biết nó là con nhà ai. Lớn lên, phải chịu nghe người ta miệt thị những thằng con hoang, thường thường, mẹ làm nghề đĩ điếm thì hắn phỏng chừng mẹ hắn là một mụ điếm. Một đêm tối nào đó, mụ điếm gặp một thứ khứa tri kỷ. Và hắn ra đời. Hắn cũng không biết nó ra đời ở chỗ nào. Bảy tuổi đầu hắn mới biết hắn ở viện mồ côi. Mười hai tuổi, hắn trốn khỏi viện, lang thang khắp các hè phố.Và hôm nay, Quý đen nghiễm nhiên bước lên địa vị xếp sòng. Mộng ước của nó đã thành. Quý đen không dùng củi tạ mà dùng dây lưng da để trả thù đời.
Quý đen hiện là xếp sòng ở khu vựa này, dưới trướng hắn có chừng hai ba chục nhóc con đánh giầy. Như tất cả những ông vua đánh giầy khác, khi đã trang đấu loại địch thủ khỏi đất sống hoặc khỏi cuộc đời, các ông vua đánh giầy quên hẳn quá khứ đánh giầy tủi nhục của mình để bước vào thế giới ăn chơi bằng tiền bóc lột của người cùng giai cấp. Quý đen không đánh giầy nữa. Nó cho thuê hòm và làm ma cô.