Thanh Xuân giống cha, tiếng nói rổn rảng, bộ đi gọn-gàng, tâm chí cang cường, tính ý cương quyết. Tuy là phận gái song ít ưa vá may nấu nướng, lại ham tập cung kiếm, đao thương, chơi thì thích chạy nhảy nhậm lẹ như con trai, làm thì chịu xốc vác mạnh-mẽ như người lớn.
Thanh Nhân không có con trai mà dòm thấy tâm chí với tính tình của Thanh Xuân như vậy thì trong bụng mừng thầm. Người nghĩ trai hay gái cũng vậy, miễn có tài có chí là hơn, bởi vậy khi Thanh Xuân được 15 tuổi rồi thì người bắt đầu dạy con tập võ nghệ, tập côn, tập quyền, tập cung, tập kiếm, tập đủ ban hết. Đến nay Thanh Xuân giỏi nhất là cái tài bắn tên với tài phi kiếm không ai bì kịp.
Từ khi Thanh Nhân thất ngẫu, người buồn nên thường hay giao du đặng khuây lãng. Người giao trâu bò, ruộng rẫy cho gia dịch chăm nom.
Người khuyên con ở nhà cứ luyện tập võ nghệ hằng ngày, khi thì lên Biên Trấn, khi thì qua Long Hồ kiếm người có tài có chí mà kết bạn. Mỗi lần người đi chơi, người vắng mặt đến cả tháng. Mà hễ trở về thì người thường rước về đôi ba người bạn để cùng nhau, hoặc bàn luận cổ kim, hoặc tập duyệt võ nghệ.