Miên, Hiên và Hạnh là ba con người có mối quan hệ thân thiết với nhau. Nhưng chẳng biết từ lúc nào, ở mỗi người đã nhen nhóm một thứ tình cảm đặc biệt. Để rồi đến cuối cùng, kết cục bi thảm xảy ra với tình cảm ấy của mỗi người.
Hạnh là một cô gái đã hai mươi tuổi nhưng tính cách lúc nào cũng giống trẻ con. Còn Miên năm nay cũng đã mười sáu tuổi. Mặc dù mới chỉ bước vào thời kỳ của một thiếu nữ nhưng má Miên lúc nào cũng nói đùa rằng Miên đã lớp phổng lớn phao rồi, cũng đã lấy chồng được rồi. Nhưng Miên thì không thích việc lấy chồng mà má nhắc tới một chút nào. Tuy vậy nhưng mỗi khi như vậy, Miên lại bất chợt nhớ đến Hiên.
Chú Hiên là một con người có thể nói là “lạnh hơn nước đá” và không phải ai cũng có đủ can đảm để nhúng tay vào. Chị Hạnh đã từng nói với Miên như thế. Nhưng đối với Miên, chú Hiên là một chấp niệm đặc biệt. Và hình như, Miên đã yêu chú Hiên mất rồi. Không biết, chú đã dành tình cảm cho người con gái nào chưa. Đó có lẽ là điều mà Miên luôn muốn biết nhưng khi biết rồi lại đau lòng hơn cả.