Phía đầu vương phủ đằng sau hoa viên đi thông qua sương phòng phía đông là thạch Tử Lộ, tại đó, một thanh sam thanh niên tuy đang đi rất gấp gáp nhưng cũng rất tiêu sái, một cỗ thanh sam tuy là loại vải thượng hạng, nhưng màu sắc đã quá mức phai tàn so với màu vốn có cùng bên trong vương phủ hoa lệ thanh lịch, giàu có đường hoàng có chút không hợp nhau. Liễu Ức Vân bước chân tăng nhanh, trong lòng không khỏi nghĩ: “Lạc Phong rốt cuộc đi đâu, rõ ràng cùng thái tử ước hẹn hôm nay đi nghe thái phó giảng học, nhưng đã qua giờ thìn, y hoàn toàn không xuất hiện. Mặc dù hại hắn bị thái tử phái đi tìm nhưng hắn tính toán không được nhiều, dù sao hắn là ca ca của Lạc Phong, đệ đệ bất luận như thế nào hắn cũng không nghĩ oán giận, nhưng làm cho thái tử đám người này thế nào xem cũng không được rồi”. Trong lòng lo lắng, cước bộ bước chân cũng nhanh hơn, mắt chuyển tới trước cửa Trầm Lạc Phong, cố chấp muốn đẩy cửa lại nghe được bên trong truyền tới một hồi giống như thống khổ, áp lực lại xen lẫn tiếng rên rỉ vui thích.