Thần Hồn Các ngay trong thành, bốn phía đều là quảng trường. Bên cạnh quảng trường đều là phủ đệ của các gia tộc lâu đời. Nơi này là nơi náo nhiệt nhất của Thần Hồn Thành. Vừa nãy cột sáng truyền tống đã sớm kinh động tới đám người trong toàn thành. Giờ phút này, trên quảng trường còn có vô số người đang quỳ bái. Một vách tường Thần Hồn Các bị nổ thành mấy lỗ thủng lớn. Bốn người Ẩn đế bị đánh bay đi ra, khiến tất cả đám người trên quảng trường phải khiếp sợ, tưởng chừng như đang nằm mộng. Rất nhiều người nhận ra ba người Ẩn đế. Những Chiến Đế này chính là nhân vật lớn có tiếng trong Thần Hồn Thành, lại bị người đánh bay ra ngoài sao? Chuyện càng khiến người ta khiếp sợ hơn đã xảy ra. Năm bóng người từ trong Thần Hồn Các bay ra ngoài, đứng sừng sững ở trong không trung. Mà bốn người Ẩn đế nhìn dường như đã bị trọng thương, lại lập tức bò dậy, quỳ xuống lạy, kinh hoàng hét lớn: - Đại nhân tha mạng! Mấy vạn người trên quảng trường ngạc nhiên nhìn năm bóng người trên bầu trời. Đứng phía trước lại là một tiểu thư xinh đẹp, mặc chiếc váy màu xanh biếc. Xem ra nàng chỉ khoảng mười sáu, mười bảy tuổi. Trong lòng nàng còn ôm một con thủ nhỏ xinh đẹp màu đen. Chỉ có điều trong mắt nàng đầy vẻ ngạo nghễ, nhìn mọi người trong quảng trường giống như đang nhìn bầy kiến hôi. Phía sau tiểu thư xinh đẹp kia là một lão già mặc áo đen. Trên mặt hắn đầy nếp nhăn giống như vỏ cây già, tóc trắng thưa thớt. Ba người còn lại đều mặc chiến giáp màu xanh lục bao phủ toàn thân, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt lãnh lẽo. Bọn họ đứng ở phía sau tiểu thư xinh đẹp, bộ dạng hiển nhiên là hộ vệ. Trên quảng trường cũng có một vài cường giả Chiến Hoàng. Những người này tra xét được, tuy rằng năm người kia không cố ý phóng ra khí thế của mình, nhưng trong thân thể tự nhiên tản mát ra khí thế khiến bọn họ cảm giác bị đè ép. Đặc biệt là ánh mắt lạnh như băng của ba người mặc chiến giáp hộ vệ kia, càng khiến trong lòng bọn họ run rẩy. - Bái kiến đại nhân! Những cường giả Chiến Hoàng này chỉ ngây người một chút, sau đó lập tức quỳ một gối xuống. Số võ giả còn lại thi nhau giật mình tỉnh lại, lần lượt quỳ xuống lạy. Cuối cùng, đám dân chúng bình thường cũng tỉnh ngộ, toàn bộ ầm ầm quỳ xuống lạy. - Thi thể Tề Dự, Già Linh ở đâu? Tiểu thư xinh đẹp không nói chuyện, ba hộ vệ trên người mặc chiến giáp cũng trầm mặc không nói. Chỉ có lão già khuôn mặt đầy nếp nhăn kia nói chuyện. Ánh mắt lão nhìn chằm chằm về phía Ẩn đế. Nơi này, thực lực của Ẩn đế cao nhất, tất nhiên phải tìm Ẩn đế. Ẩn đế vội vàng cung kính nói: - Bẩm đại nhân, ngay trong phòng ngầm bên dưới Thần Hồn Các! - Dẫn đường! Lão già lạnh lùng nói một câu. Ẩn đế lập tức nhanh chóng bay đi. Lão già quay về phía tiểu thư xinh đẹp dùng tay ra hiệu mời. Chờ sau khi tiểu thư xinh đẹp và ba hộ vệ đi vào, sau mới lão mới lập tức đuổi theo. Ẩn đế đã sớm đóng băng thi thể của ba người Tề đại nhân, để tránh bị mục nát. Tiểu thư xinh đẹp đi vào phòng ngầm nhìn thấy ba thi thể đóng băng, trong mắt hạnh lập tức tràn đầy tức giận. Nhưng lão già lại cẩn thận đi quanh thi thể tra xét. Chỉ một lát sau, trong mắt hắn lóe lên sát ý, thì thào tự nói: - Lại có thể là trực tiếp dập tắt linh hồn được? Trong vực diện Thần Hồn này lại có cường giả tu luyện linh hồn sao? Ẩn đế không dám trả lời, quỳ trên mặt đất thậm chí còn không dám thở mạnh, rất sợ lão già này nổi giận, dùng một chưởng đập chết hắn. Tiểu thư xinh đẹp kia lại hừ lạnh một tiếng nói: - Mặc kệ là cường giả tu luyện cái gì, một khi đã dám giết chết người của gia tộc Hắc Lân ta đều phải chết! Ánh mắt lão già thản nhiên nhìn lướt qua Ẩn đế, trầm giọng nói: - Đám người Tề Dự chết như thế nào? Các ngươi làm sao phát hiện ra được thi thể? Nói tỉ mỉ một chút về mọi chuyện đã xảy ra. Nếu dám che giấu dù chỉ nửa lời, lão phu sẽ khiến vực diện Thần Hồn diệt thế! - Tuân lệnh đại nhân! Ẩn đế nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng lại thầm mắng, những cường giả Thiên Châu này quả nhiên là những kẻ lãnh huyết vô tình xem mạng người như cỏ rác. Nếu thật sự chọc giận bọn họ, sợ là ngay cả chó gà trên đại lục Thần Hồn bọn họ cũng sẽ không tha... Ẩn đế không dám có nửa điểm che giấu, bắt đầu trình bày: - Ba vị đại nhân bị chết bởi vì đi tra xét lăng mộ dưới đất. Lúc đó còn có Tông chủ Huyết Tông cùng đi. Ưm... ngoài ra còn có một người thiếu niên nữa tên là Tiêu Lãng. Cuối cùng Tông chủ Huyết Tông đã chết. Tuy nhiên, Tiêu Lãng còn sống, giờ phút này đang bị truy bắt. Thời điểm chúng ta phát hiện ba vị đại nhân đã chết, chính là bộ dạng như vậy. Lăng mộ trong lòng đất đã hoàn toàn sụp đổ. Chúng ta dò xét rất lâu cũng không phát hiện ra có thứ gì quỷ dị bên trong lăng mộ dưới lòng đất. Chỉ có điều trước đây Tông chủ Huyết Tông thật ra đã từng nói, dưới đó có thứ khiến hắn cảm giác cực kỳ sợ hãi. Ừm... thực lực của Tông chủ Huyết Tông là Chúng Sinh Cảnh đỉnh phong! - Lăng mộ trong lòng đất sao? Lão già còn chưa nói, ánh mắt tiểu thư xinh đẹp đã sáng lên, chen vào nói: - Thứ khiến Chúng Sinh Cảnh đỉnh phong cũng phải cảm giác sợ hãi sao? Lẽ nào bên trong là phần mộ của cường giả? Nhưng... vì sao nó lại sụp đổ? Lẽ nào bên trong có cấm chế tự động hủy diệt? Ánh mắt lão già cũng lóe lên, dường như đang phân tích lời Ẩn đế nói. Ba võ giả mặc chiến giáp trên người lại giống như người bị điếc, bị câm, trầm mặc không nói một lời nào. Ẩn đế trả lời: - Tình huống cụ thể thế nào, bỉ nhân không biết. Bởi vì lúc đó không có ai ở hiện trường, ngoài tên Tiêu Lãng kia. Giờ phút này hẳn là đã bắt được hắn. Đại nhân có thể đi hỏi dò hắn! Tiểu thư xinh đẹp vung tay lên nói: - Người ở đâu, dẫn tới đây! Ẩn đế do dự nói: - Cường giả đại lục tại đế đô Chiến Vương Triều, hợp tác với nhau tạo ra một cái bẫy, đang dụ bắt Tiêu Lãng. Nửa canh giờ trước, có tin tức truyền đến, Tiêu Lãng đang chạy về hướng đế đô Chiến Vương Triều. Còn bắt được hắn hay không, hiện tại vẫn chưa có tin tức truyền tới đây. Mấy vị đại nhân có thể đợi tới sáng mai được không? Đến lúc đó chắc chắn sẽ có tin tức truyền đến! Trong lòng Ẩn đế bất đắc dĩ thầm thở dài. Ai bảo Tiêu Lãng cùng bọn họ tiến vào lăng mộ trong lòng đất làm gì? Giờ phút này chỉ có thể dùng hắn để gánh tội thay. Bằng không đại lục Thần Hồn bị diệt thế, tất cả bọn họ đều phải chết... - Chờ mấy người đó làm gì? Bây giờ hắn đang ở đâu? Dẫn chúng ta tới đó, trực tiếp bắt hắn là được rồi! Tiểu thư xinh đẹp hừ lạnh một tiếng. Rõ ràng nàng hết sức xem thường đối với người của vực diện Thần Hồn này. Một vực diện cằn cỗi ngay cả một huyền thạch còn không có, có thể có cường giả gì chứ? Lúc này lão già kia lại mở miệng nói: - Không, tiểu thư. Chúng ta vẫn nên đi tới lăng mộ trong lòng đất kia xem xét một chút đã! - Đúng, đi lăng mộ trong lòng đất xem thử. Nói không chừng đúng là lăng mộ của cường giả, có bảo vật ở trongđó! Người kia cứ để bọn họ bắt là được rồi. Tiểu thư xinh đẹp trở nên hưng phấn. Rõ ràng nàng có hứng thú đối với chuyện truy tầm bảo bật hơn. Ẩn đế không dám nhiều lời, lập tức dẫn theo mấy người bay ra khỏi Thần Hồn Các, sau đó trực tiếp phá không rời đi, lưu lại mấy vạn người ở bên ngoài Thần Hồn Các ngơ ngác nhìn nhau. - Hắc Phí, mang theo hắn. Tốc độ của hắn như vậy thật sự quá chậm! Mới vừa bay ra ngoài không bao xa, tiểu thư xinh đẹp dường như chán ghét tốc độ Ẩn đế quá chậm, quay về phía một tên hộ vệ lục giáp nói. Một gã hộ vệ lập tức dùng một tay nắm lấy Ẩn đế. Một gã hộ vệ khác mang theo tiểu thư xinh đẹp. Mọi người dùng hết tốc lực bay về phía Huyết Vương Triều. - Thực lực của đám người kia thật cường đại. Tốc độ này... hẳn phải gấp mười lần so với tốc độ của ta! Ba tên hộ vệ này ít nhất phải đạt tới tu vi Chư Vương đỉnh phong? Lão già kia thực lực càng cường đại hơn. Sợ là hắn đã đạt được Nhân Hoàng Cảnh chứ? Ẩn đế âm thầm kinh hãi. Từ tốc độ của mấy người này, Ẩn đế đại khái có thể phán đoán được thực lực của bọn họ. Ẩn đế càng thêm lo lắng không yên, âm thầm cầu khẩn phía bên đế đô Chiến Vương Triều tuyệt đối đừng thất thủ. Chờ mấy người này dò xét lăng mộ trong lòng đất xong, sau đó nhất định sẽ đi tới đế đô đòi người. Nếu như không bắt được Tiêu Lãng, sợ là toàn đế đô sẽ bị bọn họ san thành bình địa?